Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Vì vậy lúc này bỗng xuất hiện khí tức của vài người mạnh mệnh mang cửu ngũ cũng không phải là điều bất ngờ đối với vị hòa thượng này.  

 Trương Phong đứng dậy, gói ghém số thịt còn dư đi vào trong sân: “Dù là thế nào thì cũng phải bước tiếp nếu đã lựa chọn, có đúng không?” 

 “Thí chủ chắc chắn chứ?” 

 “Chắc chắn!” 

 “Vậy cậu đã bao giờ bói cho mình một quẻ chưa?” 

 “Rồi!” 

 “Quẻ gì?” 

 “Ngũ tệ tam khuyết của Đạo gia, ông đoán xem, tôi thiếu thứ gì?” 

 “…” 

 Nói xong, Trương Phong đi vào trong phòng. Vị hòa thượng vô danh nhìn theo bóng lưng hắn và bật cười, khuôn mặt ánh lên niềm vui.  

 … 

 Mấy ngày sau đó cuộc sống có phần yên bình. Nhưng yên bình quá cũng không phải là điều tốt.  

 Sáng sớm, Tống Thi Vũ từ trong phòng chạy ra, vội vàng tới Phật đường kêu lên: “Đại sư, không hay rồi!” 

 “Phật đường là nơi thanh tịnh, mong nữ thí chủ tôn trọng”, vị hòa thượng vô danh đang ngồi thiền trước phật Tổ, một tay gõ mõ, một tay đếm tràng hạt, miệng lẩm nhẩm đọc kinh Phật.  

 Nhưng Tống Thi Vũ mặc kệ, cô vội vàng quỳ xuống dập đầu mấy cái trước tượng Phật sau đó quay qua vị hòa thượng vô danh chắp tay với vẻ khẩn cầu: “Đại sư, liên quan đến mạng người mà ông định không quản sao?” 

 “Sao thế? Mới sáng sớm sao lại có chuyện gì liên quan tới mạng người chứ?”, vị hòa thượng mở mắt, hỏi với vẻ nghi ngờ.  

 “Ông theo tôi đi rồi sẽ biết!” 

 Nói xong Tống Thi Vũ kéo tay vị hòa thượng và đi ra ngoài.  

 Khi tới trước cửa phòng, ông ta lập tức ngửi thấy mùi máu tanh.  

 Vừa bước vào, ông đã thấy Mạc Phong không ngừng nôn máu đen ra ngoài. Vị hòa thượng lập tức nhìn ngực anh: “Chú Âm Hồn? Sao lại bị trúng chú Âm Hồn vậy?” 

 “Không biết, có khi nào trước đó đã bị trúng rồi không, và giờ mới phát tác ra ngoài:”, Trương Phong sốt ruột hỏi.  

 Vị hòa thượng vô danh khẽ gật đầu: “Có khả năng, người bỏ bùa bỏ đúng vùng ngực, chắc chắn là anh từng bị chưởng vào ngực, và thường sau ba tới bảy ngày mới phát độc. Nếu chú Âm Hồn không được giải thì nhất định sẽ chết ngay!” 

 “…” 

 Phụp! 

 Tống Thi Vũ nghe thấy vậy bèn ngồi sụp xuống đất.  

 “Chú Âm Hồn, lẽ nào đến ngay cả đại sư cũng không giải được sao?” 

 Trương Phong vội vàng ngẩng đầu nhìn vị hòa thượng vô danh; “Nhất định có cách cứu sống anh ấy phải không? Chắc chắn là ông có cách. Tôi quỳ xin ông, giúp tôi cứu anh Mạc được không! Tôi quỳ xuống xin ông đấy!” 

 Nói xong hắn bước tới định khụy gối quỳ xuống thì bỗng một viên ngọc Phật lăn tới dưới đầu gối hắn.  

 “Dưới đầu gối đàn ông là vàng, không thể quỳ được! Hơn nữa, tôi có nói là không cứu cậu ta đâu!”

 

Nghe thấy vậy Trương Phong ngạc nhiên: “Đại sư biết giải chú Âm Hồn sao?” 

 “Không biết!”, vị hòa thượng vô danh lắc đầu.  

 “…” 

 Trương Phong cảm thấy trước mặt tối sầm. Mẹ kiếp không biết mà cứ làm như ông nội người ta ấy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK