Lần thứ hai, khi đối phó với con chồn thành tinh có đạo hạnh, đã vô tình lĩnh hội được chiêu thứ hai!
Có vẻ như khoảnh khắc sinh tử có thể vô tình kích hoạt Thất Tinh Bộ trong tâm trí anh.
“Ý của cậu là… Tôi nên cố ý xả thân để thử xem liệu tôi liệu có thể kích hoạt chiêu thứ ba của Thất Tinh Bộ hay không à?”, Mạc Phong nheo mắt nhìn hắn nói.
Trương Phong cũng ngượng ngùng cười cười: "Tôi... Tôi không có ý đó. Đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của tôi thôi. Bị động khác với chủ động mà. Cứ coi như tôi nói bừa đi!"
Mặc dù là nói bừa, nhưng Mạc Phong lại suy nghĩ cẩn thận.
Nếu đúng như lời hắn nói, tuy rằng có chút mạo hiểm, nhưng nếu có thể phát động chiêu thứ ba của Thất Tinh Bộ, cũng ngon nghẻ chứ!
Nhưng nếu không được thì đời mình coi như đứt!
Bùm!
Đầm Bích Thu truyền đến một tiếng nổ, năm đại trưởng lão trực tiếp bị đánh bay, Ngũ Hành Trận vốn còn định để khống chế Hắc Long, nhưng không ngờ lại bị nó phá trong vòng một nốt nhạc.
Sau khi phá tan Ngũ Hành Trận, Hắc Long hung hăng muốn rời đi, thuận theo dòng nước đi đến những nơi khác, nếu để nó rời đi thì quả là hay, đến nơi khác có mà phá nát chỗ người ta ra à.
Bây giờ muốn chạy trốn cho thấy trong thâm tâm con Hắc Long này đang sợ hãi, có thể nó đã không khống chế được sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể nữa, cho nên muốn mau chóng rời khỏi đây, tìm một nơi chuyên tâm tu luyện.
Nếu đã như vậy thì càng không thể để nó rời đi, chẳng may để nó tiêu hóa hết sức mạnh trong cơ thể nó, chẳng phải sau này sẽ càng khó phong ấn hơn sao?
Bạch Doanh cầm quyền trượng trong tay, cơ thể cô ấy hóa thành một luồng sáng trắng lao về phía Hắc Long.
Cô ấy vung quyền trượng lên, ngay lập tức có ánh sáng trắng bao quanh con Hắc Long.
Rõ ràng là ở trong kết giới được giăng ra, nhưng con Hắc Long lại cứ liều mạng đâm vào kết giới có ánh sáng trắng, từ xa nhìn lại chỉ thấy trong màn sương xám có một bóng đen đang bơi lội tung tăng.
Nếu không tận mắt chứng kiến, nhiều người sẽ nghĩ rằng đó là cơn lốc xoáy xảy ra khi mưa lớn, hoặc một cơn lốc được hình thành bởi sự chênh lệch áp suất không khí.
Nam Khương mấy tháng nay không mưa, đã hạn hán lâu ngày, lần này mưa to đến kinh ngạc, ba tòa tháp đã bị nhấn chìm một nửa.
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy nước dâng lên hơn mười mét, cứ như thế này thì không tới nửa ngày nữa ba tòa tháp có thể bị nhấn chìm hoàn toàn.
Trong trường hợp đó, tất cả những người trong tòa tháp sẽ chết, hơn nữa tất cả mọi người đều chen chúc ở trên tầng bốn. Bây giờ ngay cả tầng bốn cũng đã bị ngập, tòa tháp nhỏ có hàng trăm người chen lấn bên trong.
Việc một số người mặc kệ tính mạng của những người khác để tồn tại là điều không thể tránh khỏi.
"Chết tiệt, lão già! Lão đã sống hơn bảy mươi tuổi rồi, còn bon chen cái gì! Có tin tôi ném lão xuống dưới không!"
Tầng năm, sáu và bảy chật kín người, cầu thang đi lên tầng bốn cũng có mấy chục người đang chen chúc, không lên được.