Nên đám người này không khác gì đĩa muối hất đi. Mạc Phong cũng không cho chúng có cơ hội xây lại trận pháp hai mươi tư Địa Trạch, vì dù có lập lại được thì cũng sẽ bị anh phá vỡ ngay.
Chỉ cần nắm được quy luật của trận pháp này thì dù có bao nhiêu người cũng không phải sợ.
Với trận pháp hai mươi tư Địa Trạch chỉ cần sáu người là có thể khởi động. Các tiết khí quan trọng nhất bao gồm Lập Xuân, Lập Hạ, Lập Thu, Lập Đông, Hạ Chí và Đông Chí.
Những bộ phận khác đều vận hành xung quanh sáu phương vị này. Hai mươi tư Địa Trạch dạng đơn giản được tạo thành từ sáu người, sau đó sẽ tăng thêm các vị trí khác nếu muốn tăng hàng phòng thủ hay hàng tấn công.
Dù trận pháp này có lợi hại tới mức nào cũng không thể tách khỏi quy luật tự nhiên của nó. Dù được tạo thành từ sáu người thì cũng vậy. Mạc Phong sẽ phá từ vị trí Lập Hạ trước.
Chẳng bao lâu, bao nhiêu tên địch đã bị Mạc Phong đuổi chạy rầm rầm như đuổi vịt.
“Hạ gục!”, anh cầm kiếm Tàn Uyên chỉ vào đám đông và gầm lên.
Những người còn lại trong phòng đang đợi mệnh lệnh lập tức xông lên. Mộc Linh Lung cũng gào thét: “Xông lên!”
Lão già thấy thực lực có sự chênh lệch định bỏ trốn nhưng vừa đi được hai bước thì Mạc Yến Chi đã xuất hiện trước mặt lão. Dù chỉ là bóng lưng của ông thì cũng khiến người khác cảm thấy hoảng sợ.
“Các người muốn làm gì? Giết tôi thì nhà họ Nông sẽ không tha cho các người đâu!”
Mạc Yến Chi chắp tay sau lưng cười xùy: “Nhà họ Nông sao? Một tên tội đồ của nhà họ Nông đúng ra phải chết từ lâu rồi. Ông cảm thấy nhà họ Nông sẽ quan tâm tới ông à?”
“Ông…! Rốt cuộc ông là ai, sao lại biết nhiều như vậy?”, lão già sợ hãi nhìn Mạc Yến Chi.
“Ông đã dám tới Hoa Hạ mà không tìm hiểu một chút về nhà họ Mạc sao?”
Được ông nhắc nhở, lão già bèn nhìn Mạc Phong rồi lại nhìn Mạc Yến Chi. Hai người giống nhau quá! Chắc chắn là có quan hệ huyết thống: “Ông chính là Mạc Yến Chi? Người khơi nên cuộc nội chiến năm xưa của nhà họ Nông, người đã cướp Trái tim của tuyết sao?”
“Tại đây, tôi đính chính lại, cuộc nội chiến năm xưa của nhà họ Nông không phải do tôi gây nên. Mặc dù đúng là năm đó tôi muốn có được Trái tim của tuyết, nhưng món đó ở chỗ tôi chưa được bao lâu thì đã biến mất rồi. Tôi vô duyên vô cớ bị nhà họ Nông đuổi giết hơn hai mươi năm, không khi nào chứng minh được sự trong sạch của mình. Không cần biết ông có tin hay không nhưng việc giải thích thì tôi vẫn cần làm!", Mạc Yến Chi xua tay khẽ nói.
Không ai biết Trái tim của tuyết là gì. Có người nói đó là một món bảo ngọc, cũng có người nói nó là bông hoa giống như hoa sen tuyết. Nói tóm lại là nó có sức mạnh cực lớn, hơn nữa còn có tác dụng trị thương cực kỳ tốt.
Năm xưa Trầm Thu Vũ bị thương nặng, sau khi biết Trái tim của tuyết có khả năng trị thương thì ông định mượn dùng. Thế là ông tới tìm đường chủ của đường Xi Vưu tên là Phương Du
Tiếng nói của Phương Du ở đường Xi Vưu rất có trọng lượng. Ông ta cũng đánh giá cao những anh hùng hào kiệt xuất hiện trong thời loạn lạc như Mạc Yến Chi. Vậy nên ông ta đối xử rất khách sáo và lịch sự với ông.
Nhưng khi Mạc Yến Chi đề xuất muốn mượn Trái tim của tuyết thì Phương Du bày tỏ rằng ông ta cũng lực bất tòng tâm. Ông ta chỉ là một đường chủ. Nhà họ Lục có tất cả sáu tông đường, trong đó còn bốn đại trưởng lão, ông ta thấp kém nhất nên không có cách nào.
Mạc Yến Chi cũng không làm khó ông ta. Vì dù sao ông cũng là người đi mượn. Người ta cho bạn mượn là nể tình, còn không cho mượn là bình thường. Phương Du nói cũng có lý. Dù ông ta có đồng ý cho mượn thì năm vị đường chủ và bốn đại trưởng lão mà không đồng ý thì Mạc Yến Chi cũng không thể lấy được Trái tim của tuyết.
Không chỉ Mạc Yến Chi không biết Trái tim của tuyết là gì mà đến ngay cả người của Phương Du cũng không biết.
Nói tóm lại nó là một bảo vật được nhà họ Nông gìn giữ và được phong tỏa tên núi Thần Nông.
Nghe nói nhà họ Nông là hậu duệ của Thần Nông Thị, sinh tồn quanh khu vực núi Thần Nông. Hiện tại nhà họ Nông có thực lực mạnh nhất trong chư tử bách gia. Mạng lưới người của họ trải khắp thiên hạ lên tới hàng trăm nghìn người.
Vì vậy bình thường sẽ chẳng có ai lại đi gây sự với nhà họ Nông. Cao thủ nội bộ của bọn họ quá nhiều và luôn sống cuộc đời cách biệt với thế gian, không gây xung đột với xã hội bên ngoài. Nhưng nếu có người xâm phạm vào cuộc sống của họ thì họ cũng sẽ không buông tha.
Khi Mạc Yến Chi không mượn được Trái tim của tuyết thì ông định ra về. Nhưng ngày hôm sau, trước khi lên đường, ông đã tới nhà Phương Du để chào tạm biệt. Khi bước vào ông thấy ông ta đang đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài.
Ông nói tới mấy câu mà không thấy Phương Du phản hồi lại. Cho tới khi Mạc Yến Chi khẽ động vào vai Phương Du thì ông ta đổ rầm ra đất.
Vùng cổ và ngực ông ta có dấu vết bị kiếm chém rất rõ ràng. Nhưng khi ông định dìu Phương Du dậy thì hình như đụng phải một cơ quan liên kết nào đó.
Hóa ra có một sợi dây cực mảnh nằm ở tay của Phương Du. Mạc Yến Chi khẽ động nhẹ khiến sợi dây bị đứt và một con dao bất ngờ lao ra từ ống tay áo của ông ta.
Con dao ghim vào vai của Mạc Yến Chi. Ông còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy tiếng bước chân dồn dập ở bên ngoài. Rõ ràng là có người cố tình gài bẫy ông.
Ông định bỏ chạy nhưng đã bị người nhà họ Nông vây chặt. Và họ cứ khăng khăng vu khống rằng cái chết của Phương Du có liên quan tới ông.
Thêm vào đó, vết thương trên vai Mạc Yến Chi là do con dao Phương Du luôn mang theo bên người gây ra. Trong phòng còn có dấu vết đụng độ.
Vậy là ông đã bị vu oan là người đã giết đường chủ của đường Xi Vưu.
Dù ông có giải thích thế nào thì cũng không ai nghe. Phương Du là đường chủ, ngoài mấy vị trưởng lão của nhà họ Nông ra thì hầu như không có đối thủ.