Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Giới Đông y có rất nhiều môn phái, chỉ riêng phương pháp châm cứu đã có hàng trăm loại. Đông y được lưu truyền hàng nghìn năm cũng là có nguyên do của nó, đó là tinh hoa mà không phải những thứ mới hưng thịnh tầm hai trăm năm như Tây y có thể sánh được.  

 Nếu đúng là truyền nhân của Âm Dương Thần Châm thì bệnh viện này đúng là có phúc. Mặc dù phương pháp châm cứu này không phải số một những cũng có thể xếp vào Top 5.  

 So với Hoa Dương châm pháp mà Mạc Phong từng học thì phương pháp của ông ta kém hơn một chút.  

 Dương Chính Nghĩa thấy mọi người cúi đầu không nói gì thì lập tức chau mày, quát lớn: “Nói đi chứ! Lẽ nào muốn tôi tức giận thì mới nói sao?” 

 “Viện trưởng…là do…Tiểu Lý không hiểu chuyện, lúc phẫu thuật để xảy ra vấn đề. Ông cũng biết phẫu thuật luôn tiềm ẩn rủi ro. Nhưng người kia cứ không chịu buông tha!”, người đàn ông Địa Trung Hải chỉ vào Mạc Phong với vẻ tức giận.  

 Mạc Phong đứng đối diện nghe thấy vậy thì bật cười. Mẹ kiếp! Sao trên đời này lại có loại người mặt dày thế không biết! 

 Rõ ràng là bọn họ phẫu thuật để xảy ra vấn đề, không chịu trách nhiệm còn đuổi người đi nên Mạc Phong mới tức giận, mới ra tay, vậy mà bọn họ lại lật mặt, phủi bay trách nhiệm không chịu nhận.  

 “Tiền bối Dương, hay là để tôi nói!’, Mạc Phong không chịu nổi nữa bèn lên tiếng.  

 Người đàn ông trung niên đeo kính vội vàng ngăn cản: “Viện trưởng tuyệt đối đừng nghe cậu ta ăn nói bậy bạ. Nhìn là biết cậu ta chẳng phải loại tốt đẹp gì!” 

 “Đủ rồi! Ông là thầy bói à? Nhìn là biết cậu ta không phải người tốt sao? Người ta còn chưa nói gì mà ông đã biết là người ta ăn nói bậy bạ rồi? Tôi thấy ông có tật giật mình thì có!", Dương Chính Nghĩa chắp tay sau lưng quát lớn.  

 Mấy người lập tức á khẩu. Càng định giải thích thì càng chứng tỏ họ đang sợ hãi. Dương Chính Nghĩa quay qua nhìn Mạc Phong: “Cậu nhóc, cậu nói đi. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” 

 Mạc Phong khoanh tay khẽ cười: “Lời nói của ông có trọng lượng không đấy? Đừng để tới lúc tôi nói cũng như không!” 

 “Trong bệnh viện này thì vẫn có tác dụng. Tôi trước giờ làm theo lý chứ không phải theo quan hệ. Nếu là do người của tôi không phải thì tôi xin lỗi cậu. Còn nếu cậu làm sai thì cậu nên chịu trách nhiệm”, ông ta vẫn chắp tay sau lưng và nhẹ nhàng nói.  

 Không thể phủ nhận Dương Chính Nghĩa mang đến cho người khác cảm giác đúng như tên gọi. Đó là vô cùng chính nghĩa. Chắc chắn trước đây ông ta cũng từng là người có tiếng trong giang hồ. Ông đầu quân cho bệnh viện này có lẽ không phải vì tiền.  

 Một người có thể luyện Thái Cực Âm Thủ tới mức tinh thuần như vậy thì chắc chắn là đã sớm coi danh lợi như mây khói rồi. 

 Ông ta làm viện trưởng có lẽ là để phát huy tối đa giá trị cuối cùng của mình.  

 Mạc Phong giải thích rõ ràng toàn bộ sự việc. Mọi người xung quanh cũng phụ họa theo. Thực ra bọn họ cũng định lên tiếng từ lâu nhưng lại không dám.  

 Vì dù sao nếu như đắc tội với các bác sĩ trong quá trình khám chữa bệnh thì họ có thể tùy ý ức hiếp bạn.   

 Ví dụ như thu giường bệnh đuổi bạn đi, thái độ phục vụ trở nên kém hơn hoặc là việc phục vụ ăn uống sẽ không bằng trước đây.  

 Dương Chính Nghĩa đã ở đây thì bọn họ đương nhiên có thể nói thẳng ra mà không phải kiêng kỵ ai cả. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK