Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Chết tiệt, mới sáng sớm mà mấy anh em đã đi làm rồi à?”, anh ngáp ngắn ngáp dài với đôi mắt mơ màng.  

 Ở trong này lâu như vậy anh phát hiện ra những người này đi làm sớm thật sự! 

 Trời vừa sáng thì họ đã vào vị trí của mình, gà còn chưa gáy là họ đã bắt đầu làm việc.  

 “Thừa thãi! Đi theo bọn tôi!”, một tên cai ngục tức giận lên tiếng.  

 Không chỉ có Mạc Phong bị gọi dậy mà đến ngay cả Khương Na cũng vậy. 

 Một tên cai ngục định mở cửa phòng giam của Mạc Phong nhưng mở thế nào cũng không được.  

 “Kỳ lạ, chìa khóa hỏng rồi sao?”, tên cai ngục lầm bầm.  

 Mạc Phong phất tay cười khổ: “Thôi bỏ đi, không mở được thì để tôi!” 

 “Anh, anh có thể mở được khóa à?” 

 Cạch! 

 Đúng lúc này Mạc Phong khẽ kéo tay, chiếc còng bị đứt làm mấy đoạn.  

 Còng chân cũng đứt ra như vỏ xúc xích.  

 Rầm! 

 Anh đạp mạnh chân khiến cánh cửa lõm thành hình chữ C.  

 Rồi anh duỗi người: “Chúng ta đi thôi. Ờ mà phải rồi, còng tay bị hỏng rồi, các anh đổi cái khác cho tôi đi!” 

 Những tên cai ngục lúc trước còn nhìn anh với vẻ khinh thường thì lúc này đuỗn mặt, rơi cả chìa khóa xuống đất.   

 Họ nhìn anh như nhìn quái vật. Trước đó anh nói rằng cánh cửa này chẳng thể nhốt nổi anh, họ còn tưởng anh làm màu. Thật không ngờ nó không nhốt nổi anh thật. Nếu mà anh muốn trốn thì có lẽ chẳng ai có thể cản nổi anh.  

 Mạc Phong áp chặt hai tay đưa ra phía trước: “Không lẽ đến còng tay mới mà các anh cũng không có à?” 

 “Có…đương nhiên là có”, tên cai ngục gật đầu lúng túng.  

 Lúc này Khương Na từ trong nhà giam đi ra, khẽ mím môi cười: “Được rồi, không cần còng, anh ấy sẽ không chạy mất đâu!” 

 “Thiếu tư mệnh nói phải, giờ chúng ta xuất phát chứ?” 

 Cô ấy không nói thêm gì mà sải bước đi tới.  

 Cô gái này chỉ cần đi lướt qua là đang mang theo một luồng khí lạnh tới ghê người rồi.  

 Khí chất của cô vượt xa so với độ tuổi. Cô quá lạnh lùng! Rõ ràng là Khương Na ít tuổi hơn Mạc Phong nhưng sự điềm đạm thì có thể nói là vượt xa những người đồng trang lứa.  

 Ngồi trong xe giam, đi hơn một tiếng đồng hồ thì họ mới tới một hồ nước rộng lớn. Còn nó rộng bao nhiêu thì Mạc Phong chỉ biết là phóng tầm mắt không nhìn thấy bờ. Nếu không phải đã biết trước Nam Khương là lục địa thì anh sẽ tưởng đây là biển rồi.  

 “Anh Mạc!” 

 Đúng lúc Mạc Phong đang đứng ngây như phỗng thì có tiếng hô từ sau vọng tới.  

 Anh quay lại nhìn thì thấy Trương Phong đang vẫy tay.  

 Thấy bọn họ không sao, Mạc Phong thở phào: “Mọi người không sao chứ?” 

 “Thiếu chủ chúng tôi không sao! Cậu cũng không sao chứ?”, Triệu Vô Cực từ trong xe thò đầu ra.  

 Tóm lại là không chết được nhưng cũng không thoát được. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK