Dù sao, rất nhiều gia tộc đều có hệ thống vận hành riêng, mỗi bộ phận đều được tuyển chọn kỹ càng, nếu là trước đây thì thực lực của Mạc Phong còn thua kém quá xa.
Nhưng khi anh đi đến Yến Kinh và lấy chiếc rương nhỏ do Trầm Thu Vũ để lại năm đó, cho đến khi "Ngũ Âm Lục Luật" nổi lên, thực lực tổng thể của anh mới có thể ngang hàng với đại gia tộc.
Đôi khi vấn đề có thể được giải quyết không chỉ bằng cách đánh chém, mà còn bằng các mối quan hệ và nhân lực!
Đàn ông kết giao nếu có thể không động thủ thì sẽ không động thủ, nhất là Mạc Phong bây giờ đã là thiếu chủ nhà họ Mạc, anh làm gì cũng phải đích thân ra mặt, truyền ra ngoài không phải làm trò đùa cho thiên hạ sao?
Đường đường là thiếu chủ vậy mà đến người có thể điều động còn không có, có khác gì những tên côn đồ bình thường dùng nắm đấm nói chuyện đâu cơ chứ.
Cho dù Mạc Phong đã lấy lại Ngũ Âm Lục Luật, anh vẫn phải sắp xếp người quản lý, cũng phải đề phòng đối phương, nhưng nếu tìm người quản lý thì có lẽ không có ai có thể làm tốt được như Nhược Hi.
Vì vậy, nếu thu hồi Ngũ Âm Lục Luật vào lúc này, không những không giải quyết được vấn đề, mà còn trở thành gánh nặng cho anh.
Vốn dĩ Mạc Phong là người sợ phiền phức, có người quản lí giúp anh cầu còn không được nữa là, hơn nữa người này là do đích thân mẹ anh tuyển chọn thì càng không có gì để nói.
"Được rồi, nếu nói tiếp anh sẽ tức giận đấy! Không ai hiểu rõ Ngũ Âm Lục Luật hơn em, cũng không có ai có thể làm tốt mọi thứ như em! Mà này, làm sao em biết được anh ở đây?", Mạc Phong nghi ngờ hỏi.
Mộc Linh Lung tiến lên cười tủm tỉm nói: "Trách nhiệm của Thương Môn chính là tình báo. Nếu như chúng tôi không biết thiếu chủ gặp nguy hiểm, thì cũng không cần bộ phận này tồn tại nữa!"
"Nhân tiện, ở nhà thì sao? Những người này có thể đến quấy phá tôi, e rằng bọn chúng cũng có thể đến quấy phá Thương Hồng! Bọn chúng nhất định sẽ tới biệt thự Nam Sơn! Không được, tôi phải trở về ngay lập tức!"
"..."
Đang định rời đi, Nhược Hi nắm lấy cánh tay Mạc Phong: "Đừng lo, em đã giải quyết đám người kia từ lâu rồi. Ngũ Âm Lục Luật không phải đám bất tài, sẽ không nhận không tiền của nhà họ Mạc đâu!"
Nói đến đây, Mạc Phong không khỏi thắc mắc, theo như anh biết, Ngũ Âm Lục Luật là một tổ chức cực lớn, nhiều người như vậy nhất định phải có nhiều tiền mới hoạt động được.
Cái này không phải cứ nói đến lòng trung thành là được ăn no, phải sống bằng tiền mới có động lực, nếu ngay cả tiền cũng không có, cả ngày ăn cá gỗ thì lại càng không thực tế.
Nhưng khoản chi khổng lồ này không do Mạc Phong chi trả, vậy số tiền này ở đâu ra? Nuôi nhiều miệng ăn như vậy, một số tiền nhỏ sẽ không đủ.
"Nhân tiện, anh có một câu hỏi khác! Không biết có thể hỏi không?"
Nhược Hi đang định rời đi, nghe vậy liền nghiêng người sang bên cạnh cười khúc khích: "Có gì thì anh cứ hỏi!"
“Ngũ Âm Lục Luật vẫn luôn làm việc bình thường sao?”, Mạc Phong nghi ngờ nhìn cô ấy.
"Đương nhiên, tuy rằng nhà họ Mạc đã không còn, nhưng Ngũ Âm Lục Luật vẫn luôn tồn tại, không hề biến mất vì tai họa năm đó! Ngược lại, đội ngũ càng ngày càng lớn hơn!"
"..."