Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhìn mấy tên này không nổi bật lắm nhưng có thể nhận ra chúng là người Hoa Hạ, nhất là giọng nói phổ thông lưu loát kia. Dù nước ngoài đã xem ngôn ngữ nước Hoa Hạ là môn học quan trọng nhưng những người học sau này với những người coi đây là tiếng mẹ đẻ vẫn có sự khác biệt khi giao tiếp. 

 Mạc Phong có thể khẳng định mấy tên này không phải tới từ châu Âu. Bởi vì tổ chức châu Âu, nhất là tổ chức Tà Linh  - tổ chức sát thủ hàng đầu sẽ không bao giờ xuất hiện mờ nhạt thế này, hơn nữa kỹ thuật theo dõi của đám người này quá tệ.  

 Đến cả kỹ thuật theo dõi của Kim Nguyệt Khê trước đó còn vượt xa bọn chúng. Vì vậy có thể khẳng định chúng không tới từ châu Âu. Nếu vậy thì rất có thể là tới từ Yến Kinh.  

 “Các người tới từ Yến Kinh à? Có mấy người thôi á?”, Mạc Phong vừa hút thuốc vừa khẽ cười.  

 Ba chiếc xe Buick mà chỉ có bốn người bước xuống, tất cả đều mặc trang phục luyện công, trang phục giống mấy người già luyện Thái Cực hay mặc.  

 Người đàn ông trung niên để râu khẽ nheo mắt: “Đừng quan tâm bọn tao là ai, tóm lại là cần lấy mạng mày!’ 

 “Lấy mạng tôi! Không thù không oán tự nhiên lại đòi lấy mạng tôi có phải là hơi vô lý không?”, Mạc Phong kinh hãi kêu lên.  

 “Ha ha, sợ rồi chứ gì? Sợ rồi thì mau lăn tới đây? ”, một người đàn ông mắt híp cười lạnh rồi hô lên nơi xuất thân của chúng.  

 Anh khẽ xua tay để lộ nụ cười khinh miệt: “Ngại quá, chưa từng nghe thấy bao giờ! Bất luận các người là Hổ Môn hay Long Môn thì cũng nghe kỹ đây! Ở Giang Hải này thì dù các người có là hổ cũng phải co người lại, hôm nay tôi không có tâm trạng đánh nhau đâu, cút đi!”  

 Vừa rồi vần vũ với Từ Giai Nhiên ở trong khách sạn nên nếu mà cố vận công thì có lẽ cơ thể sẽ không chịu nổi mất. 

 Mấy tên kia đưa mắt nhìn nhau rồi bật cười ha hả: “Nhóc con, đến Hổ Môn mà cũng không biết sao. Lúc trước mày làm bị thương người của tao, hôm nay tao tới tìm lại công bằng. Nếu mày giao Hỏa Linh Châu ra thì có khi tao sẽ cho mày được chết toàn thây!” 

 “Hỏa Linh Châu?”, Mạc Phong nheo mắt nhớ lại.  

 Hình như lúc trước ở Nam Khương anh có lấy được một viên châu từ trong bụng con Hắc Long, nhưng khi cầm vào nó thì nóng bỏng giống như vừa mới được luyện từ lò đan ra vậy.  

 Anh cũng không coi là gì mà vứt cho Trương Phong. Không ngờ đám người này tới tìm anh là vì Hỏa Linh Châu! 

 “Ngại quá, thứ đó không có ở chỗ tôi”, Mạc Phong xua tay khẽ cười.  

 Người đàn ông trung niên để râu cười lạnh: “Yên tâm, phàm là những người đi Nam Khương cùng mày đều không thoát được đâu!” 

 “Ông nói gì?” 

 “Mày tưởng chỉ có mấy người bọn tao tới Giang Hải thật sao?” 

 “…” 

 … 

 Tại khu dân cư Kim Sa Loan.  

 Trương Phong đeo tạp dề thái rau trong bếp. Hồng Yên từ ngoài bước vào ôm lấy eo hắn: “Anh mới tan làm để em làm cho!” 

 “Không phải em cũng mới tan làm sao! Ai làm cũng vậy cả thôi, em vào phòng khách xem tivi đi, xíu nữa là xong rồi!”, Trương Phong cúi đầu với vẻ ái ngại. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK