Anh nhẹ nhàng sờ lên đầu cậu bé mũm mĩm cười khổ: "Mặc quân phục quả thật rất ngầu, nhưng những người có trách nhiệm bảo vệ tổ quốc, đất nước thì càng ngầu hơn! Chẳng hạn như bố cháu, tuy rằng chỉ là chủ của một tiệm bún thập cẩm cay nhỏ, Nhưng chú ấy đã gánh vác trách nhiệm nuôi cả một gia đình lớn, cháu không nghĩ rằng bố của cháu cũng rất ngầu sao?!"
Khi còn trẻ ai cũng là Tề Thiên Đại Thánh, nhưng sau này đều phải mang vòng Kim Cô lên để hoàn thành trách nhiệm của mình.
"Ngầu! Cháu cảm thấy bố là người ngầu nhất nhất thiên hạ!", cậu nhóc mập mạp gật gật đầu.
Sau đó cậu nhóc mập mạp này chạy vào phòng bếp, Từ Giai Nhiên ngồi đối diện với Mạc Phong cũng không nhịn được cười thầm.
"Cô cười cái gì vậy?! Tôi buồn cười vậy à?!"
Từ Giai Nhiên lúc này mới lắc đầu: "Em phát hiện ra dáng vẻ nói hươu nói vượn của anh cũng rất ngầu đấy! Anh có thể đi lừa đảo rồi tẩy não chắc kiếm được ối tiền đấy!"
"Cứ coi như tôi đang khoác lác đi. Hôm nay tôi đến tìm cô là có việc!"
Mạc Phong vòng vo một hồi rồi mới nói vào chuyện chính. Từ Giai Nhiên đặt đũa xuống, không khỏi nheo mắt: "Vay tiền à? Không đúng, anh Mạc đã có người quản tiền rồi mà, anh còn thiếu tiền à?”
"Chả nhẽ tôi tìm cô chỉ để vay tiền thôi sao?! Tôi muốn đưa cô đi kiếm tiền. Nhà họ Từ của cô có mặt tiền ở Fortune Plaza đúng không?!"
Nghe vậy, Từ Giai Nhiên đột nhiên ngẩng đầu lên, cô ấy lờ mờ cảm nhận được Mạc Phong muốn nói gì: "Anh muốn mặt tiền của Fortune Plaza sao?! Dùng để làm gì?!"
"Có một lô lụa và ngọc Nam Khương. Tôi muốn xây dựng một cơ sở kinh doanh chuyên về lĩnh vực này. Hôm nay tôi đi lòng vòng Giang Hải và thấy rằng vị trí đó là tốt nhất. Phía sau có một chợ bán buôn lớn, sau này việc buôn bán sẽ rất có triển vọng đấy!"
Hôm nay vừa xuống máy bay, anh đã đi thị sát thành phố Giang Hải, cuối cùng rất vừa ý Fortune Plaza, chưa kể nơi đây còn là trung tâm thành phố, nơi có nhiều khu vui chơi giải trí. Nếu Mạc Phong mở một cửa hàng ở đó để sản xuất các sản phẩm cao cấp, hiệu quả sẽ khá tốt.
Tơ lụa và ngọc của Nam Khương đều nổi tiếng tốt, đó là chưa kể đến việc ngọc vốn là một sản phẩm xa xỉ, mang lại lợi nhuận rất lớn, Nam Khương có một nguồn khai thác ngọc ổn định. Thực tế, trong hang đá mà họ đã vào trước đó có rất nhiều ngọc.
Chỉ là bản thân Mạc Phong không có hứng thú lắm đối với những thứ này, trước đó Trương Phong đã đưa tay sờ dưới sông thấy cũng có rất nhiều ngọc, đủ để chứng minh mấy trăm triệu năm trước ở nơi đó hẳn là một ngọn núi lửa.
Dòng sông ngầm bên dưới, địa hình Caxto trong hang đá và không gian mở tự nhiên đều được hình thành do lớp vỏ trái đất vận động đè nén tạo thành, nên ngọc ở đây nhiều lắm, hầu như ở trên núi, dưới sông, chỉ cần đào đại một chỗ cũng có thể thấy ngọc.
Những viên ngọc này thật ra bên trong Nam Khương không có giá trị, bởi vì có quá nhiều, những viên đá bên đường cũng có thể là ngọc, nhưng lấy những thứ đó đem bán ra bên ngoài thì khác.
"Anh vừa bán dược liệu, vừa bán tơ lụa, anh Mạc thiếu tiền sao? Nếu em không nhầm thì kinh doanh dược liệu của công ty anh trước đó đã kiếm được hàng trăm triệu rồi cơ mà!", Từ Giai Nhiên không nhịn được khoanh tay trêu ghẹo cười một tiếng.