Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Người đàn ông Địa Trung Hải thấy vậy thì run rẩy sợ hãi: “Cậu…rốt cuộc cậu có phải là người hay không vậy?” 

 “Ông muốn đích thân ra tay hay là để tôi?”, Mạc Phong nhếch miệng cười nham hiểm và ngoắc tay với ông ta.  

 Hành động đó khiến ông ta sợ hãi vội vàng quay người bỏ chạy. Mạc Phong sải bước lao tới.  

 Nhưng đúng lúc anh sắp tóm được cổ áo ông ta thì có thêm một bàn tay khác từ giữa đám đông lao tới chống lại Mạc Phong. Một bàn tay thì cứng như thép, một bàn tay thì mềm dẻo như không có xương.  

 Bàn tay kia lập tức hóa giải chưởng đánh của Mạc Phong, thậm chí anh còn bị kẻ này chộp lấy cánh tay và dùng lực đẩy lại.  

 “Anh Mạc”, Tống Giai Âm nhanh chóng bước tới đỡ Mạc Phong đang bật lùi lại. Theo quán tính, cả người anh đẩy cô về ép sát vào tường.  

 Sự mềm mại của cô cọ xát ngay sau lưng anh. Anh vội vàng quay người lại đỡ lấy cô: “Em không sao chứ? Lần sau em đừng có lao lên, sẽ bị thương đấy!” 

 “Em lo cho anh!”, cô chớp chớp đôi mắt đang rưng rưng.  

 Mạc Phong không nói gì thêm, chỉ quay người nhìn thì thấy một người đàn ông khác cũng mặc áo bác sĩ bước ra từ đám đông. Nhưng người này không còn ít tuổi nữa, có lẽ ông ta cũng đã ngoài sáu mươi nhưng bước đi vẫn vô cùng vững chãi, hơn nữa tóc còn đen óng.  

 Bình thường thì ở tuổi này tóc đã phải rụng nhiều hoặc bạc trắng. Người đàn ông Địa Trung Hải trước đó chỉ mới tầm bốn mươi mấy nhưng đã chẳng còn mấy sợi trên đầu.  

 “Thái Cực Quyền à? Chiêu thức vừa rồi của tiền bối có phải là Thái Cực Âm Thủ không?”, Mạc Phong kéo Tống Giai Âm ra phía sau. Anh nhìn người đàn ông kia và trầm giọng hỏi.  

 

Ông ta chắp tay sau lưng khẽ cười: “Cậu nhóc biết nhiều đấy nhỉ. Vừa rồi giao đấu sơ qua thì tôi cũng biết cậu là người luyện võ phải không? Công phu tốt như vậy không đi làm việc nghĩa mà lại tới bệnh viện của tôi gây sự? Tôi vừa mới đi công tác về đã nghe nói có người đánh nhau, hại tôi chạy vạy khiến cái cơ thể này sắp rã ra đến nơi rồi đây này”.

 Mạc Phong nhìn người đàn ông và cười thản nhiên: “Thái Cực Âm Thủ của tiền bối vận dụng tới mức luyện được lửa thành màu xanh rồi đấy! Vãn bối khâm phục! Tôi luyện võ không phải để đánh nhau mà là để đổi lấy thái bình cho giang hồ!” 

 “Nói hay lắm! Vậy tôi không hiểu bệnh viện này có chỗ nào không thái bình nhỉ? Còn trẻ tuổi như vậy mà sao trên người lại toát ra mùi máu tanh thế kia? Cậu từng tham gia chiến trường à? Sát khí toát ra từ đôi mắt kia đã vượt xa người thường rồi!”, người đàn ông chắp tay sau lưng. Ông ta vẫn nói với anh bằng giọng thản nhiên của người đi trước nói với thế hệ sau.  

 Nhưng phải nói thật là đôi mắt ông ta ánh lên vẻ tán thưởng dành cho Mạc Phong.  

 Thái Cực Âm Thủ là một loại chiêu thức trong Thái Cực Quyền. Nó đối lập với Thái Cực Dương Thủ.  

 Thái Cực Âm Thủ tác động sẽ khiến cơ thể cảm thấy như có một luồng khí lạnh thấu xương xâm nhập. Thái Cực Dương Thủ thì sẽ khiến người khác cảm giác xương cốt như bị thiêu đốt. Bất luận là trúng phải loại nào thì cũng khiến người ta bị thương không hề nhẹ.  

 Thông thường ông ta sẽ không ra tay. Chẳng qua là chưởng đánh vừa rồi của Mạc Phong quá kịch liệt, nếu như bị đánh trúng thì có lẽ người đàn ông Địa Trung Hải sẽ phải nằm bệnh viện mấy ngày để dưỡng thương mất! 

 Anh nhìn Tống Giai Âm rồi lại liếc nhìn người đàn ông đang nằm trên giường: “Tiền bối là người hiểu đạo lý. Ai đúng ai sai thì làm rõ rồi tính tiếp!” 

 Hình như người đàn ông cũng cảm nhận được điều gì đó bèn quay lại quát lên với những người đang đứng phía sau mình: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tôi mới đi có mấy hôm mà các người đã gây rắc rối cho tôi rồi à? Nói!” 

 “Viện trưởng…tôi…chúng tôi…”, một người đàn ông trung niên lắp bắp không biết phải nói như thế nào.  

 Người đàn ông Địa Trung Hải đứng bên cạnh cũng cúi đầu ngập ngừng khiến ông cụ cũng cảm thấy có chuyện gì đó mập mờ ở đây.  

 Mạc Phong thấy ông ta quát đám người kia với khí thế hùng hồn thì cho rằng chắc chắn đây không phải là người tầm thường bèn quay qua hỏi Tống Giai Âm: “Người này là ai vậy?” 

 “Viện trưởng bệnh viện Chuyên Khu, xuất thân từ Đông y, nghe nói trước đây từng là bác sĩ vô cùng lợi hại trong giang hồ, sau đó được mời tới làm viện trưởng ở đây với mức lương cao chót vót. Năng lực rất mạnh lại đầy tín nhiệm! Hình như tên là Dương Chính Nghĩa!”,Tống Giai Âm nói nhỏ.  

 Dương Chính Nghĩa sao? 

 Anh lầm bầm vài câu khi nghe thấy cái tên này, sau đó vội ngẩng đầu: “Lẽ nào là truyền nhân của Âm Dương châm pháp?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK