Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ý nghĩ này xẹt qua trong đầu Mạc Phong, anh lập tức bỏ thanh kiếm trong tay xuống, không phản kháng nữa. 

 Cô gái cũng khoanh tay cười tinh nghịch: "Nhớ kỹ tên của tôi, tôi là Diệm Phi, Hỏa nữ của Nam Khương! Người quản lý Tế Điển Tư Pháp!" 

 “Tôi không có hứng với cô, miễn bàn mấy cái đó đi!", Mạc Phong lạnh lùng nói. 

 Tuy nhiên, cô gái không hề tức giận mà còn cười tinh nghịch: "Không sao, tôi hứng thú với anh là được. Anh cứ yên tâm là trong phòng giam tôi sẽ chăm sóc đặc biệt cho anh, nhưng bọn họ thì không được may mắn như anh đâu!" 

 Nói xong, bốn người bọn họ bị nhóm binh lính này áp giải đi. 

 Hoàng Doanh chen ra khỏi đám đông, nắm lấy cánh tay của Diệm Phi: "Hỏa nữ đại nhân, họ bị sao vậy?! Tại sao cô lại bắt họ đi?!" 

 "Cô báo cáo kẻ đột nhập có công, tôi sẽ trình báo lên trên, thưởng cho cô! Làm tốt lắm, về đi!", Diệm Phi khoát tay, khẽ cười nói. 

 "Không, không, tôi không báo cáo họ, nhưng nãy ở đây có một ..." 

 Nhưng Hoàng Doanh chưa kịp nói xong, Mạc Phong đã cười trừ nói: "Không sao đâu, chuyện này tôi không trách cô. Cô về trước đi!" 

 "Anh Mạc, tôi thực sự không cố ý ...", Hoàng Doanh bắt đầu nức nở, cô ấy muốn tìm người giúp đỡ, nhưng không ngờ lại dẫn người từ trại tuần tra tới.

 Những người lính xông vào nhà cô ấy trước đây đều thuộc cấp thấp nhất của trại tuần tra, giống với quản lý thành phố bên ngoài, không có sức chiến đấu, cũng không được xếp vào hàng ngũ chính quy, do người dân tự tổ chức, chủ yếu giám sát an ninh xung quanh. 

 Tuy nhiên, những người do Diệm Phi đưa tới không giống thế, là một đội khá thiện chiến ở mười tám trại Nam Khương, có hàng vạn người, tất cả đều nằm trong tay cô gái này. 

 Ở đây phụ nữ có quyền cao hơn nam giới. Do việc tế lễ đều phụ thuộc vào phụ nữ nên từ xa xưa Nam Việt đã có phong tục trọng nữ khinh nam, tuy rằng sau quân chủ có mấy đại tế sư nhưng mấy người này đều là nữ. 

 Họ kiểm soát các bộ phận quan trọng như tài chính, quân đội, kho gạo, kho muối,... theo cách này, hoàng đế coi như không có quyền hạn gì. 

 Cho nên khi Hoàng Doanh nhìn thấy Diệm Phi tới, liền nghĩ cô ấy tới đây để thị sát, sau núi có chuyện chắc chắn phải đứng ra lo liệu, cho nên mới ngốc nghếch đi chỉ đường cho bọn họ. 

 Mấy người được áp giải lên một chiếc xe chở tù kiểu xưa, cho phép thò đầu ra ngoài, nhưng tất cả tay chân đều bị trói. 

 “Anh Mạc, anh nghĩ họ sẽ đưa chúng ta đi đâu?!", Trương Phong tựa vào xe tù, yếu ớt nói. 

 Sau khi đánh với Hoàng Linh Khê lâu như vậy, cơ bản hắn đã kiệt sức rồi, đừng nói đến việc hắn nằm lả xuống, ngay cả Mạc Phong, người đã làm bảo vệ nhiều năm như vậy, lúc này cũng đang tựa vào xe tù. 

 “Cậu hỏi tôi, làm sao tôi biết, nhưng cậu có thể hỏi cô gái cưỡi ngựa phía trước!", Mạc Phong chỉ tay về phía Diệm Phi đang ngồi trên xe ngựa phía trước. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK