Mặc dù trưởng lão Phong cũng có thể liệt vào hàng cao thủ, cũng có khả năng phán đoán nhưng không thể vận dụng nó linh hoạt như Mạc Phong.
Nếu không thì trước đó đã không bị Hắc Long quất trúng.
Mạc Phong sau khi tránh được một chiêu của Hắc Long liền lộn nhào trên không mấy vòng rồi lao xuống mặt nước.
Nếu muốn nhảy lên lần nữa thì cần có một điểm tựa. Nếu như là Vưu Giai Hàng thì có lẽ đã có thể mượn lực trên mặt nước để bật lên một lần nữa.
Nhưng khinh công là điểm yếu của Mạc Phong, nếu bắt chước Vưu Giai Hàng mà không thành công thì Hắc Long sẽ có đủ thời gian để lôi anh xuống nước sâu.
Một khi bị kéo xuống nước thì dù có mười Mạc Phong cũng không đỡ nổi. Giống như con người có thể đánh nhau với cá sấu trên cạn, nhưng một khi bị nó kéo xuống nước thì tuyệt đối không còn cơ hội trở tay.
Đơn giản là con người không thể thở dưới nước, dù là cao thủ thì bị nhấn chìm dưới nước vài phút cũng chỉ có nước chết.
Mạc Phong đang định đạp một chân xuống nước thì Bạch Doanh lập tức dùng cây quyền trượng trong tay đóng băng mặt nước dưới chân Mạc Phong.
Mạc Phong đạp ngay lên lớp băng đó rồi nhảy lên, nhưng thật không ngờ con Hắc Long kia lại cuộn mình bay lên cao.
Nhưng hình như không giống những gì trên TV hay chiếu. Trên TV những con rồng có thể hô mưa gọi gió, bay rất cao. Thế nhưng con Hắc Long kia chỉ có thể bay lên cách mặt nước khoảng mười mét.
Lúc trước có Hỏa Linh Châu nên nó có thể bay cao hơn một chút, giờ không còn Hỏa Linh Châu nên chỉ có thể bay lên cao mấy mét. Chẳng trách con yêu quái này chỉ có thể ra biển bằng cách bơi thuận theo dòng nước lũ.
Xem ra con yêu quái này so với những con "rồng xịn" khác đúng là có sự khác biệt!
Mạc Phong nhảy lên đầu nó, tóm lấy hai cái sừng. Anh từng cưỡi ngựa, từng cưỡi dê, có điều chưa từng cưỡi rồng!
Anh thò tay giật mạnh râu con Hắc Long rồi vỗ mạnh hét: "Nhanh hơn nữa!"
"Ngươi...! Tên nhãi ranh, đừng có mà quá đáng!"
"Quá đáng? Tao quá đáng á? Trong số những người bị mày ăn thịt có cả những đứa trẻ! Rốt cuộc ai mới là người quá đáng!"
Nói đến đây, Mạc Phong lại dùng lực giật hai sợi râu của nó, nào ngờ dùng lực mạnh quá hai sợi râu đứt lìa ra.
"Gràoooo!"
Con rồng đau đớn ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng, tức đến nỗi hai mắt đỏ ngàu.
"Ngươi chán sống rồi!"
Con Hắc Long quay ngoắt lại ba trăm sáu mươi độ, Mạc Phong rơi từ trên đầu nó xuống.
Hắc Long lại định dùng chiêu cũ để kết liễu Mạc Phong như nó đã kết liễu U Mộng trước đó.
Nhưng còn không đợi nó kịp mở miệng thì Bạch Doanh đã chạy như bay tới, cây quyền trượng trên tay phát ra ánh sáng, đánh mạnh vào phần thân của Hắc Long. Con rồng đau đến nỗi oằn cả người lại.
Sau đó nó lại điên cuồng bổ móng vuốt sắc nhọn về phía Bạch Doanh. Mạc Phong thấy vậy lập tức cầm kiếm nhảy lên. Nhưng lần này anh không còn đùa cợt với nó nữa mà dồn sức cầm kiếm đâm mạnh vào lưng nó.