"Đắt lắm! Đây là siêu phẩm bùa chú, không nỡ dùng, không ngờ lại dùng ở đây!"
"..."
Diệm Phi cũng đi tới giật lấy một tờ bùa dán lên người: "Có thời hạn không?!"
“Nửa giờ!”, Trương Phong cười bất lực.
Nếu mọi người không thể giải quyết con Giao Long trong vòng nửa giờ, thì họ cũng chỉ có thể chờ chết thôi!
Thương Hồng lúc này mới lái máy bay đến trước tháp Võ: "Mau lên đây tôi đưa mọi người đến đó!"
"Được! Đi thôi, dù kết cục thế nào thì chúng ta cũng phải cố gắng hết sức!", Mạc Phong vẫy vẫy tay nhìn đám Diệm Phi nói.
Về phần trưởng lão Linh và những người khác đã không còn ở đó nữa, không biết là họ đã chạy trốn hay đang có ý định gì khác, tóm lại là không nhìn thấy họ đâu.
Thương Hồng lái máy bay trực thăng đến vị trí cách con Giao Long chưa đến 50 mét, Mạc Phong vội vỗ vai cô ấy hét lớn: "Được rồi, đừng tiến lên nữa. Tự tìm chỗ hạ cánh đi, lúc nào cần em đến đón thì anh sẽ báo sau!"
"Hừ, anh thì cũng chỉ có thể ở đây thôi!"
Cô ấy từ từ dừng máy bay trực thăng lại, mọi người nhanh chóng nhảy xuống.
Sau khi dán lá bùa do Trương Phong đưa, cả người có thể nổi trên mặt nước.
Lúc này, Bạch Doanh đã bị con Giao Long đánh lui về sau mấy mét, nước trong đầm Bích Thu càng cuồn cuộn hơn.
Mạc Phong ra dấu bằng ánh mắt với trưởng lão Phong, lập tức hai người lao về bên trái và phải của con Giao Long. Có thể nổi trên mặt nước khiến việc ra tay dễ dàng hơn rất nhiều.
Vù--!
Trưởng lão Phong hai tay cầm kiếm Hắc Bạch Huyền Tiễn vung lên một cái, hai đạo kiếm khí lập tức vung ra, khiến nước nổi sóng lớn, đánh vào lưng của con Giao Long.
Giao Long lập tức quay đầu lại, nhìn thấy Mạc Phong cùng những người khác đang đứng ở phía sau.
Diệm Phi nhảy lên, hai tay đan vào nhau lập tức tạo thành một ngọn lửa bao quanh con Giao Long, đương nhiên cái cách đơn thuần này chỉ như vẽ thêm chuyện.
Bởi vì con Giao Long này chỉ cần lặn xuống nước là đã có thể thoát được, đúng như dự đoán, nó lao đầu xuống nước và biến mất không dấu vết.
Mặt nước khó khăn lắm mới tĩnh lặng lại, nhưng ai cũng có thể cảm nhận được, trên mặt nước tĩnh lặng, nhưng dưới đáy nước lại có một dòng chảy cuồn cuộn.
Hơn nữa, con Giao Long này di chuyển ở nơi nước không sâu lắm, ở dưới mặt nước có thể dễ dàng nhìn thấy người trên mặt nước.
Phốc--!
Con Giao Long lao ra khỏi mặt nước phi thẳng về phía Mạc Phong.
Cắn anh rồi kéo anh xuống nước.
"Anh Mạc!"
"Mạc Phong——!"
Bùm!
Toàn bộ mặt nước yên tĩnh trở lại, nhưng dưới mặt nước, có thể cảm nhận được loại rung động dữ dội đó.
Rõ ràng khiến con Giao Long này sợ nhất e rằng chỉ có Mạc Phong, cho nên nó đã nhằm vào Mạc Phong để ra tay.
Khi Bạch Doanh nhìn thấy anh bị kéo xuống nước, cô ấy lập tức nổi giận.
Giơ quyền trượng trong tay lên, sau lưng hình thành một làn sóng cao mười mét.