Sau đó nhìn sang người bí ẩn bên phải: "Ngũ Lôi Thiên Tâm Quyết! Nếu tôi không nhầm thì cậu là người của phái Quỷ Cốc?! Nếu đã là người cùng tông cùng phái thì cần gì phải chém giết lẫn nhau?!"
Mạc Phong và người đàn ông bí ẩn kia đều lùi lại hai bước, ánh mắt nhìn Mạc Yến Chi đều tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Mạc Phong vừa rồi đã đánh một đòn toàn lực, không ngờ bố anh lại có thể cứ vậy mà đón lấy chiêu đó!
“Haha, phái Quỷ cốc, Lâm Tiêu!”, người đàn ông bí ẩn cởi bỏ áo choàng đen, gỡ mặt nạ xuống cười nhạt một cái.
Sau khi cởi y phục ra, liền thấy hắn mặc một chiếc áo choàng trắng bên trong, là một chàng trai có mái tóc dài như thời xưa, nhưng dưới mái tóc là một khuôn mặt tuấn tú, hắn mới ngoài hai mươi tuổi.
Nhưng trong mắt hắn có chút kiêu ngạo và sát khí!
Lúc này Mạc Phong tiến lên trước hai bước, nhìn từ trên xuống dưới nhìn tên này: "Anh cũng là người của phái Quỷ Cốc sao?! Tại sao tôi chưa từng gặp anh?!"
“Hì hì, tôi chính là Thiếu tông chủ của phái Quỷ Cốc, anh muốn gặp mà gặp được à!”, Lâm Tiêu cười khinh thường.
Tức giận, anh lại chuẩn bị vung nắm đấm lên, trước đã từng gặp những kẻ kiêu ngạo rồi nhưng quá quắt đến mức này này thì chưa từng thấy!
"Anh...! Thiếu tông chủ thì ghê gớm lắm à, cắn tôi đi này, anh nói anh là người của phái Quỷ Cốc đúng không?!", Mạc Phong tức giận cau mày nói.
Lâm Tiêu lườm anh một cái lạnh lùng, xoay người: "Xin lỗi, tôi không ăn cứt!"
"Đệch--!"
"Nếu anh không tin tôi, thì có thể đi hỏi Thường Vân Sam, và sư phụ Nhạn Nam Sơn. Cả hai người đều là tinh anh của môn phái, nhưng họ đã tự động bỏ môn phái Quỷ Cốc hơn 20 năm trước. Anh còn chưa vào được chính tông môn phái thì làm sao mà gặp được tôi! Ngọc bội tôi đã giúp anh lấy về, lần sau còn làm mất tôi sẽ giết anh!"
"..."
Sau khi dứt lời, hắn khoát tay một cái, dưới chân có một cơn gió thổi tới, khiến cho hai mắt Mạc Phong khẽ nhắm lại, khi mở ra lần nữa thì đã không còn nhìn thấy Lâm Tiêu nữa.
"Chết tiệt! Chạy rồi!", Mạc Phong vung nắm đấm, vừa đấm vừa giận dữ hét lên.
Mạc Yến Chi nhẹ vỗ vai anh: "Được rồi, đều là châu chấu cùng thuyền cả, há gì lại đi đánh người của mình! Mà võ công của người này còn giỏi hơn con! Ngay cả bố cũng chưa chắc đã đánh lại được cậu ta đâu!"
"Ghê vậy sao?!"
"Đúng! Thiếu tông chủ của phái Quỷ Cốc, chuyện này con nên đi hỏi sư thúc của con, được rồi, về nghỉ ngơi đi, đừng để con bé kia lo lắng nữa!"
"..."
Sau khi hai người từ sân thượng xuống, Mạc Phong nhón chân trở về phòng, lén nhìn Mục Thu Nghi đang ngủ trên giường, không có gì bất thường.
Tư thế ngủ của cô chả khác mấy so với lúc anh rời đi, sau khi nằm xuống, anh lại duỗi tay ra và ôm cô vào lòng: “Vợ ngủ ngon nhé, ngày mai chúng ta sẽ về nhà”.