Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thực ra thái độ đó có thể hiểu được. Một vài gia tộc phía Tây Bắc biết mình nghèo, không sánh nổi với ai, không tranh giành được với những gia tộc lớn ở khu vực Tây Nam nên họ không dám manh động. Hơn nữa họ cũng không biết Mạc Phong là người như thế nào, cứ tưởng rằng cậu Mạc ít tuổi là người ngạo mạn, không biết coi trọng người khác.  

 Nhưng thực ra họ đã lầm. Mạc Phong thích giao lưu với những người nghèo. Bởi vì những người đó biết cảm ơn. Anh giúp bọn họ, sau này bọn họ sẽ nỗ lực báo đáp anh gấp mười lần như thế.  

 Còn cái đám gia tộc vùng Tây Nam này nuôi không khác gì nuôi sói. Lúc có rượu, có thịt thì cun cút đi theo sau bạn, nhưng chỉ cần bạn cho người khác lợi ích cao hơn thì những kẻ còn lại sẽ không khác gì lũ sói đói quay lại cắn trả chính bạn.  

 Hơn nữa đám người này có mối quan hệ mật thiết với nhà họ Hứa. Lần trước Diệp Đông Lâm đã sửa gáy nhà họ một lần mới khiến họ tem tém lại được đôi chút. Thật không ngờ chưa được mấy ngày mà đã lại làm loạn cả rồi.  

 Hiểm họa mà không tiêu diệt thì sớm muốn gì cũng hỏng việc lớn.  

 “Cậu Mạc đừng đùa vậy chứ. Vùng Tây Bắc là hoang mạc, nghèo rớt mồng tơi. Gia tộc lớn nhất bên đó còn không bằng đám người có mặt ở đây. Chỉ có não úng mới đi hợp tác với bọn họ mà thôi!", người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi trắng bĩu môi cười lạnh.  

 Có lẽ ông ta tưởng vừa rồi Mạc Phong nói đùa. Nói thẳng ra thì những lời nói vừa rồi của ông ta chẳng nể nang ai cả. Nếu ở thời cổ đại thì có lẽ đã không sống nổi tới tập ba rồi.  

 Thương Hồng đứng bên cạnh chỉ lắc đầu: “Ếch chết tại miệng!” 

 Đúng là khu vực Tây Bắc khá nghèo, phía lãnh đạo cũng ra sức khai phá khu vực đó nhưng do xa xôi, hoang vu quá. Và người ít, cao nguyên nhiều cũng là một vấn đề.  

 Hiện tượng sa mạc hóa nghiêm trọng khiến cho khu vực thiếu nước, thu hoạch hoa màu khó khăn. Công nghiệp thì khá lạc hậu, vì vậy khu vực này đã được người ta xem như vùng nghèo nhất rồi. 

 Mạc Phong chỉ bước lên gọi một cuộc điện thoại. Hơn nữa anh còn ấn loa ngoài.  

 Tút tút tút! 

 Chuông điện thoại đổ một lúc thì được kết nối: “Cậu…cậu Mạc à?” 

 “Là tôi! Tìm ông có chút việc đây. Tôi muốn để ông làm đại lý cấp một khu vực Tây Nam và Tây Bắc! Không biết ông có chịu không?” 

 “Cái gì?” 

 Đầu dây bên kia kinh hãi kêu lên. Không chỉ vậy, những người có mặt cạnh Mạc Phong cũng há mồm trợn mắt.  

 Mọi người cảm thấy không đứng yên được nữa. Nếu như trao quyền đại lý cho khu vực Tây Bắc thì chẳng phải sau này mà họ muốn kinh doanh dược liệu sẽ phải tới vùng Tây Bắc chó ăn đá gà ăn sỏi đó để thương lượng sao.  

 Thả mồi bắt bóng là đây chứ đâu! 

 “Sao? Không chịu à?”, Mạc Phong nhướn mày cười xấu xa.  

 Người đàn ông ở đầu dây bên kia vui mừng tới mức ngã khỏi giường: “Chịu, chịu, chỉ có điều tôi không hiểu mọi người đều phát triển về phía Tây Nam – trung tâm kinh tế, tại sao chuyện tốt như này lại tới lượt tôi chứ?” 

 “Hỏi hay lắm! Tiền không phải vấn đề, chủ yếu là vì tôi muốn phát triển thực lực của khu vực Tây Bắc. Nhà họ Trần cũng được xem là danh gia vọng tộc ở đó, không biết là ông có từng suy nghĩ như vậy không?” 

 “Có! Đương nhiên là có! Tôi lập tức bay tới nói chuyện trực tiếp với cậu Mạc!” 

 “Không chỉ có việc kinh doanh dược liệu. Sau này còn có vấn đề vải vóc của Nam Khương và cả ngọc thạch nữa. Ông xem có bán được không?” 

 “…” 

 Rầm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK