"Bỏ đi, giờ đến thanh kiếm anh cũng cầm không nổi. Tốt nhất là ở lại đây nghỉ ngơi đi!", Diệm Phi vội vã dìu anh ngồi lại chỗ phiến đá.
Lý do Diệm Phi ở lại đây không ra ngoài giúp không phải vì cô sợ mà là vì cô không những không giúp được mà còn làm vướng chân thêm. Mưa xối xả thế này, hỏa thuật của cô vốn không có chút tác dụng nào.
Trương Phong lúc này đứng ở cửa động hỏi với vẻ khó hiểu: "Đó là trận pháp gì vậy? Kỳ lạ quá!"
Mạc Phong cũng được dìu đến trước cửa sơn động. Bên ngoài mưa mù dày đặc, ngoài trừ cái bóng đen khổng lồ đang không ngừng vặn vẹo trên cột nước kia thì chẳng nhìn thấy cái quái gì sất.
Chỉ thấy một ánh sáng nhỏ bàng bạc ở phía xa xa. Xung quanh luồng sáng đó, nước tách làm đôi, cột nước chọc trời cũng dần biến mất.
Hắc Long cũng bị đưa về đầm Bích Thu. Bạch Doanh cầm quyền trượng trong tay chỉ lên trời. Đột nhiên, trên không trung xuất hiện một thủ ấn, Bạch Doanh đang đứng trong thủ ấn đó.
"Đây là... ấn Nữ Oa! Cô ấy đang muốn dùng sinh mạng mình để phong ấn con Hắc Long này!", Diệm Phi nhìn thủ ấn vừa xuất hiện trên không trung kinh hãi hô lên.
Trương Phong kinh ngạc hỏi: "Thứ này rất lợi hại sao?"
"Một nghìn năm trước khi phong ấn con Giao Long đó, Thánh nữ lúc đó đã dùng ấn Nữ Oa, hiến dâng chính máu thịt mình để trấn áp con quái vật kia! Tôi vẫn luôn cho rằng đó chỉ là truyền thuyết, thật không ngờ nó lại là thật!"
"... ..."
Mạc Phong không nói hai lời, lập tức quay lưng đi tới chỗ tảng đá đang cắm thanh kiếm Tàn Uyên. Anh dùng hết sức bình sinh kéo thanh kiếm ra, hét lên: "Ra đây cho tao!"
"Anh làm gì vậy? Còn yếu thì nằm nghỉ ngơi đi, có thể đừng làm người khác lo lắng được không?", Diệm Phi quay đầu lại giận dữ quát.
Keng!
Thanh kiếm được rút ra khỏi đá kèm theo một tiếng vang lanh lảnh.
"Đùa kiểu gì vậy, sao lại để một cô gái nhỏ bé như cô ấy phải gánh vác một trọng trách lớn như vậy? Nhất định phải có cách khác, không thể dùng hạ sách này!", Mạc Phong một tay cầm kiếm, mệt mỏi nói.
Nhưng anh đang chuẩn bị lao về phía trước thì Diệm Phi đã dang tay cản lại nói: "Anh điên rồi sao? Một khi ấn Nữ Oa xuất hiện, ở bên dưới sẽ xuất hiện một lốc xoáy. Chỉ có dùng máu truyền nhân của Nữ Oa mới khiến nó dừng lại được, nếu không..."
"Nếu không nó sẽ cuốn hết tất cả mọi người xung quanh vào. Kết cục thế nào anh cũng biết rồi đấy!", Trương Phong bổ sung.
Lúc này trong đầm Bích Thu quả thực có một cơn lốc xoáy. Con Hắc Long đã bị cuốn vào trong đó, xung quanh gió lốc thét gào. Nếu giờ lao ra khỏi sơn động chắc chắn sẽ bị cuốn vào cơn lốc.
Thủ ấn khổng lồ đó đột nhiên xuất hiện trên không, Bạch Doanh khóe mắt ngấn lệ: "Tạm biệt... hy vọng kiếp sau vẫn gặp được anh..."
Một nửa người cô đã đi vào trong cơn lốc, nhưng đột nhiên cô cảm thấy trên cổ mình đau nhói. Bạch Doanh cúi xuống xem thì thấy một con trùng nhỏ đang bám lấy cổ cô mà hút máu.
"Đây là... Huyết Cổ?", Bạch Doanh nhận ra loại trùng này.
Huyết Cổ là một