Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lúc đi xuống, Mã Vô Lương nghe thấy có động tĩnh bèn lập tức đứng dậy: “Cậu Mạc, đồ ăn thế nào? Mùi vị được chứ?” 

 “Ừ, đậm vị Du Châu lắm. Ông tính đi, bao nhiêu tiền!”, Mạc Phong chắp tay sau lưng khẽ cười.  

 Ông ta phất tay, vội vàng phụ họa: “Cậu tới ăn mà tôi dám thu tiền sao. Có gì đâu, bữa này tôi mời, nếu phục vụ không chu đáo mong cậu lượng thứ!” 

 “Sao? Giờ có mấy đồng mà đã chê rồi à? Dư tiền thì làm từ thiện nhiều vào, người làm trời đang nhìn, không biết khi nào báo ứng đổ lên đầu ông đâu đấy!” 

 “…” 

 Mã Vô Lương lau mồ hôi trán cười khổ: “Vâng vâng vâng, cậu Mạc dạy chí phải. Tôi nhất định sẽ quyên góp cho viện phúc lợi, hơn nữa còn muốn xây một trường tiểu học nữa cơ, cũng coi là cống hiến ít nhiều cho xã hội!”

Ông ta nói vậy nhưng có thật hay không thì Mạc Phong cũng không hỏi nhiều. Anh đặt năm trăm tệ lên quầy thu ngân: “Đó là chuyện của ông, nghe nói gần đây lợi nhuận của ông ở sòng bạc không tệ nhỉ!” 

 “Hi hi, đều nhờ phúc của cậu Mạc, nếu không sao tôi có được công việc kinh doanh tốt như vậy!”, Mã Vô Lương chắp tay khách khí.  

 Mạc Phong đứng ở cửa quay đầu lại cười khinh miệt: “Sao tôi nghe nói là ông giở trò bên trong sòng bài thế?” 

 “Phỉ báng! Chắc chắn là phỉ báng. Mã Vô Lương tôi làm người đường đường chính chính, tiền tới từ thủ đoạn tôi có tiêu cũng thấy bất an. Tôi nhất định sẽ kiểm tra chuyện này, cậu Mạc yên tâm!” 

 “Tốt nhất là nên như thế!” 

 Nói xong Mạc Phong bèn quay người đi ra ngoài. Mã Vô Lương chạy bước nhỏ tới cửa: “Cậu đi chậm rãi nhé, cậu Mạc đi nhé!” 

 Cho tới khi Kim Nguyệt Khê và Mạc Phong lên xe của mỗi người và rời đi thì nụ cười trên mặt Mã Vô Lương lập tức tắt ngúm.  

 Những kẻ lăn lộn trong gian hồ đều là những kẻ miệng niềm nở mà tâm thì như dã quỷ. Trước mặt gọi anh em, sau lưng thì đâm bạn ngay một nhát khi bạn không chú ý.   

 Những chuyện này Mạc Phong đã gặp nhiều. Anh có cách lấy được tông Thiên Long về tay thì đương nhiên cũng có cách để kiểm soát đám người này.  

 Nuôi bọn họ không khác gì nuôi một lũ sói. Chỉ cần bạn cho cho chúng ăn thì chúng sẽ không cắn bạn, được ăn no thì được nhiên chúng cũng thu nanh về.  

 Giờ bọn chúng chỉ mong kiếm tiền nên tạm thời sẽ không lật mặt.  

 Trước đây Tô Thanh Hà là người cầm cân nảy mực. Ông ấy chết khiến cả đám lao xao như ong vỡ tổ định chia tách tông hội. Đến ngay cả mối quan hệ mấy chục năm giữa các tông nhóm còn có thể cắt đứt như vậy thì Mạc Phong càng không cần phải nói tới.  

 Trước mặt bọn họ chỉ có lợi ích, vì vậy tạo cho họ lợi ích ổn định thì đương nhiên đám người này sẽ không dám giở trò.  

 Trở về công ty, Mạc Phong kêu Giang Tiểu Hải tìm vài bức ảnh các thành viên của tổ chức Tà Linh.  

 Nhưng tìm kiếm cả nửa ngày vẫn chỉ thấy mấy khuôn mặt quen thuộc năm xưa. Thông tin của bọn chúng gần đây đều không tìm ra. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK