Mục lục
Người chồng hờ của nữ tổng giám đốc - Mạc Phong (truyện full - Tác giả: Tư Kiều)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Tôi... Lời này của ông có tính sát thương rất cao đấy. Ở Giang Hải này có anh Mạc Phong của tôi là số một, thế thì tôi chính là số hai, là số hai đấy ông hiểu không? Chính là ngoài Mạc Phong ra thì tôi là người lợi hại nhất! Này, ông đừng có đi!" 

 "..." 

 Hòa thượng vô danh cũng không chịu nổi cái thói khoác lác này của Trương Phong nữa nên quay lưng cầm cây chổi tiếp tục quét dọn. 

 Lúc này trên con đường rời chùa Bạch Mã. 

 "Vừa nãy nếu không phải anh cản tôi lại thì tôi đã cho tên đó một bài học rồi! Quá ngông cuồng!", Tư Đồ Yên giận dữ giậm chân. Nếu nơi đây là Yến Kinh thì chỉ cần anh ta nháy mắt ra hiệu đã có hơn trăm người vây lại dần cho Trương Phong một trận nhừ tử rồi. 

 Chỉ tiếc rằng hiện tại họ đang ở Nam Đô, ở trong địa bàn của người khác thì đành phải biết điều hơn một chút. Hơn nữa, Bạch Như Nguyệt rõ ràng rất quan tâm đến người ở trong căn phòng đó. Nếu như hai bọn họ ra tay làm náo loạn lên thì e rằng sẽ không dễ dàng rời đi như vậy. 

 Trương Đình Ngọc khẽ mỉm cười đáp: "Anh Tư Đồ, có muốn hợp tác cùng với tôi làm một việc không? Anh sẽ có được thứ anh muốn, tôi cũng sẽ có được thứ tôi muốn! Bởi người nhà Tư Đồ thực chất cũng rất muốn trừ khử kẻ đáng lẽ đã phải chết này đúng không?" 

 Người anh ta đang nhắc đến đương nhiên chính là Mạc Phong. Mạc Phong đáng lẽ đã chết từ hai mươi năm trước rồi, vậy mà bây giờ tự nhiên xuất hiện rồi trở thành mầm họa. Tranh thủ lúc Mạc Phong còn chưa khôi phục được thế lực nhà họ Mạc để trừ khử anh nhằm ngăn hậu họa về sau. 

 Tư Đồ Yên cũng không phải kẻ ngốc, vừa nghe vậy thì lập tức quay sang nhìn Trương Đình Ngọc nói nhỏ: "Thế rốt cuộc anh thích thứ gì của hắn ta? Là người phụ nữ đó sao?" 

 "Ha ha, phụ nữ thì ai cũng thích, nhưng sau cùng cũng chỉ là phụ nữ mà thôi. Muốn thành việc lớn thì phải có tầm nhìn xa hơn!" 

 "Nói tiếng người đi!" 

 "Tôi muốn có được thanh kiếm của hắn ta!" 

 "..." 

 Bây giờ nghĩ lại thì thanh kiếm của Mạc Phong quả đúng là một thanh kiếm tốt, nó đã tung hoành khắp cả vùng duyên hải. 

 Dù cho có sự giúp đỡ của nhà họ Bạch, nhưng nếu Mạc Phong không thể tự phá vòng vây thì Bạch Như Nguyệt cũng lực bất tòng tâm, cũng may là anh chạy tới được chỗ không phải địa bàn của mấy gia tộc kia. 

 "Hứ, tính toán cũng khéo quá. Việc xấu để tôi làm, việc tốt để anh hưởng? Trong làm ăn làm gì có nguyên tắc này? Tôi lỗ rành rành ra!", Tư Đồ Yên cười lạnh lắc đầu đáp. 

 Trương Đình Ngọc rõ ràng muốn mượn tay nhà Tư Đồ để trừ khử Mạc Phong. Nếu như vậy thì nhà Tư Đồ sẽ gặp họa còn anh ta lại dễ dàng thoát thân. 

 Nếu có thể giết được Mạc Phong thì hậu họa về sau sẽ được diệt trừ, nhưng nếu chẳng may không được thì sẽ kết thêm thù, dù gì thì Tư Đồ Yên vẫn có chút e dè nhà họ Mạc. 

 Một gia tộc đã diệt vong hai mươi năm mà vẫn có ảnh hưởng lớn đến giang hồ như vậy. 

 "Anh sợ rồi sao? Không giống phong cách của anh chút nào, nếu diệt được hắn ta, anh cũng sẽ không còn tình địch nữa, đến lúc đó Bạch Như Nguyệt chẳng phải sẽ thuộc về anh sao? Chỉ cần có liên hôn với nhà họ Bạch thì tất cả chi phí của nhà họ Bạch, phí quân sự chẳng phải là từ trên trời rơi xuống sao? Nuôi binh ba năm dùng binh một giờ, cần phải lên kế hoạch thật chu đáo! Phải ứng biến được với mọi tình huống!", giọng nói của Trương Đình Ngọc bỗng trở nên lạnh lùng. 

 Câu nói này đã nói trúng tim đen của Tư Đồ Yên, anh ta nỗ lực kiếm tiền cũng là vì muốn gây dựng lực lượng. 

 Cần phải bỏ nhiều tiền ra thì mới chiêu mộ được nhân tài, mới làm chủ được thiên hạ. Ở Hoa Hạ này chỉ cần có tài năng thì sẽ không bao giờ chết đói được. Rất nhiều nhân tài đều đã bị các gia tộc lớn chiêu mộ hết. Nếu còn không tranh thủ thì tất cả những nhân tài đó đều sẽ đầu quân hết cho những gia tộc hạng hai, hạng ba. 

 Phàm là người làm ăn lớn ở bên ngoài thì đều phải có nhiều thuộc hạ đắc lực như vậy. 

 "Anh có kế hoạch sao?", Tư Đồ Yên quay sang nhìn Trương Đình Ngọc ngạc nhiên hỏi. 

 Trương Đình Ngọc ngoắc ngoắc tay, nói: "Chúng ta trước mắt có thể..." 

 Hai người họ chụm đầu vào nhau thì thầm, sau đó đột nhiên cùng bật cười ha hả. 

 "Anh Đình Ngọc, không ngờ ngoài mặt anh thanh cao nho nhã vậy mà thực ra lại nghĩ ra cách ti tiện thế này? Tôi sớm đã biết anh thích cô gái đó, cô gái lọt vào mắt xanh của anh chắc chắn phải rất xinh đẹp!", Tư Đồ Yên vỗ vai Trương Đình Ngọc cười lớn. 

 

Truyện đang được up full nhóm thu phí rồi các bạn nhé. Tham gia Facebook Group rồi inbox cho admin để đọc sớm nhất nhé !!!.

 “...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK