Không hổ là võ kỹ Phật môn còn cường đại hơn Phong Lôi ma dực, vừa xem xét, lập tức bị tinh yếu trong đó mê hoặc.
Bộ quyền pháp này không có quá nhiều chiêu số, chỉ có ba chiêu, theo thứ tự là: Kim Cương Nộ Nhãn, Kim Cương Hàng Ma, Kim Cương Liệt Thiên.
Bằng vào tu vi hiện tại, miễn cưỡng có thể tu luyện chiêu thứ nhất, Kim Cương Nộ Nhãn !
- Tâm bình thản, yên tĩnh tiêu tan, thần tán không tụ, phiền não, dung hội, sinh tử...
Cẩn thận quan sát phương pháp tu luyện Kim Cương Nộ Nhãn, con mắt của Nhiếp Vân chậm rãi nhắm lại.
Phật môn chia căn nguyên làm chúng sinh phiền não thành bốn loại, là phiền não ma, bao hàm ma, tử ma, thiên tử ma!
Phật mở mắt nhìn, chính là muốn hàng phục chư ma, muốn tu luyện Kim Cương Nộ Nhãn thành công, đầu tiên phải hàng phục bốn loại ma trong nội tâm, Nhiếp Vân có kinh nghiệm tu luyện Kim Cương Lưu Ly Thể, tu luyện công pháp Phật môn khác dễ dàng hơn rất nhiều, rất nhanh liền lâm vào trạng thái tu luyện vô dục vô cầu.
- Nhanh như vậy liền triệt để lĩnh ngộ tinh yếu của bộ võ kỹ Phật môn này, so với cái gọi là thiên tài thì cường đại hơn nhiều lắm, không hổ là...
Thấy mình còn chưa đi ra đại điện, Nhiếp Vân liền đắm chìm trong tu luyện, tiến vào trạng thái minh ngộ, Đạm Đài Lăng Nguyệt khẽ cười một tiếng, trong mắt mang theo kiêu ngạo, bất quá lời còn chưa nói hết, đột nhiên thân thể chấn động, chẳng biết lúc nào, khóe miệng lần nữa tràn ra máu tươi.
- Gia gia quả nhiên không có lừa ta... Không thể động tâm đối với bất cứ chuyện gì...
Lau sạch máu tươi ở khóe miệng, ánh mắt của Đạm Đài Lăng Nguyệt thoáng một phát ảm đạm xuống, hừ nhẹ một tiếng, lộ ra phiền muộn cùng thất lạc nói không nên lời.
- … Ngưng Hồn phá kính, Kim Cương Nộ Nhãn chỉ là vì hàng ma, Bồ Tát chuyên chú từ bi, tuy chiêu này là quyền pháp, nhưng lại có công kích linh hồn rất mạnh, thì ra là thế, thì ra là thế!
Ngồi dưới đất không biết bao lâu, con mắt của Nhiếp Vân càng ngày càng sáng, đột nhiên nói lẩm bẩm, sau khi liên tục nói hai câu “thì ra là thế”, đột nhiên liền đứng dậy, một quyền đánh về phía trước.
Không có âm bạo kịch liệt, không gian cũng không có bất kỳ chấn động, một đạo hào quang tối tăm lu mờ từ trên nắm tay bắn ra, đánh vào trên vách tường.
Vách tường cũng không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng bích hoạ màu sắc rực rỡ ở phía trên, lại nháy mắt biến thành màu xám, mất đi sáng bóng.
- Ha ha, đã luyện thành!
Tuy thoạt nhìn hiệu quả của chiêu quyền pháp này kém xa Ma Ha thần chưởng, nhưng Nhiếp Vân thân là tu luyện giả, biết rõ chiêu này đáng sợ, tuyệt đối vượt qua cái trước.
Bởi vì chiêu này là công kích linh hồn!
Một quyền đánh ra, cho dù Phá Không Cảnh sơ kỳ cũng không thể ngăn cản, khó lòng phòng bị!
- Luyện thành chiêu quyền pháp này, quả nhiên lại vận chuyển Phong Lôi ma dực, sẽ không để cho ta nhập ma nữa...
Luyện thành Bất Động Minh Vương Quyền, Nhiếp Vân cảm thụ thoáng một phát, phát hiện lần nữa sử dụng Phong Lôi ma dực, sẽ không gây ra xung đột, liền cười ha ha.
Không thể không nói, bộ Đại Từ Đại Bi Bất Động Minh Vương Quyền này giống như vì hắn mà chế tạo, phù hợp nói không nên lời.
Tu luyện Phong Lôi ma dực cùng Linh Tê Luyện Thể Quyết, nếu như tìm không thấy công pháp phù hợp đối ứng, tu luyện võ kỹ, nhất định sẽ làm cho một bên chênh lệch, mà Bất Động Minh Vương Quyền này và Phong Lôi ma dực hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, để cho thực lực của mình lần nữa gia tăng.
Cho dù cảnh giới vẫn là Pháp Lực cảnh hậu kỳ, nhưng có được bộ quyền pháp này, sức chiến đấu lần nữa gia tăng lên không ít.
- Đã luyện thành? Vậy chúng ta trở về đi!
Đang đắm chìm trong hưng phấn, chợt nghe thanh âm của Đạm Đài Lăng Nguyệt vang lên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nữ hài lẳng lặng đứng ở bên cạnh, áo tơ trắng bày biện ra dáng người thon dài hấp dẫn, tựa như Cửu Thiên Huyền Nữ không dính hạt bụi.
Lúc này nàng đã đi dạo chung quanh một lần, không biết có tìm được đồ vật thích hợp không, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên.
Loại vui vẻ này rơi ở trong mắt Nhiếp Vân, lại để cho trong lòng của hắn run lên.
Không sai, là loại vui vẻ này, kiếp trước nàng chỉ cười qua đối với mình!
- Đi... A!
Dù trong lòng của hắn trầm tĩnh, nhưng đối mặt tràng cảnh như vẽ này, thanh âm vẫn có chút rung động.
Kiếp trước như mộng, kiếp này chẳng những có thể đoàn tụ, còn nhanh như vậy khôi phục đến cục diện trước kia, nằm ngoài dự đoán của hắn.
Vốn tưởng rằng lần nữa bắt được tâm hồn thiếu nữ, sẽ phí rất nhiều thời gian, hiện tại xem ra, nàng đối với mình đã có được tán thành nhất định.
Vèo! Vèo!
Trong nội tâm hưng phấn, theo sát sau lưng Đạm Đài Lăng Nguyệt bay ra ngoài.
Tu luyện Đại Từ Đại Bi Bất Động Minh Vương Quyền, lại phi hành ở trên núi đã không bị hạn chế. Nhiếp Vân dùng quyền ý tạo ra một không gian hình tròn bao khỏa hai người, rất nhanh đi về phía trước.
Mục đích tới nơi này chủ yếu là học tập võ kỹ Phật môn, hiện tại võ kỹ đến tay, tu luyện thành công, Phật môn chú ý thanh, tĩnh, không. Bản thân cũng không có bao nhiêu bảo vật, tìm một vòng không có phát hiện gì, nên không cần phải tiếp tục ở nơi này nữa.
Rất nhanh hai người lần nữa trở lại sơn cốc.
Thời điểm tới phi hành rất nhiều ngày, vô cùng phiền toái, lúc trở về liền đơn giản hơn nhiều, có thể trực tiếp sử dụng Truyền Tống Trận truyền tống.
Thời điểm hai người rời Hóa Vân tông, liền bố trí tốt hết thảy, lúc này bố trí thành trận pháp, biến mất khỏi tại chỗ, xuất hiện lần nữa, đã trở lại Hóa Vân thành.
Hóa Vân thành cùng trước kia không có bất đồng quá lớn, Nhiếp Vân cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng không ngừng, dùng Truyền Tống Trận đặc biệt, tiến nhập Ngoại Thế Giới.
Trở lại tông môn, Nhiếp Vân liền cáo biệt Đạm Đài Lăng Nguyệt, bay về phía ngọn núi của mình.
- Thấy không, cái kia chính là Vân Phong, hắn vậy mà trở về rồi?
- Ta còn tưởng rằng chạy thoát, rõ ràng dám trở về, cái này có trò hay để nhìn...
- Gây ra động tĩnh lớn như vậy, đoán chừng sẽ xui xẻo...
Còn chưa tới trước ngọn núi, chợt nghe một hồi xì xào bàn tán, nghe đến mấy lời này, Nhiếp Vân biết rõ sự tình lần trước đã nháo lớn, lúc này cũng không ngừng lại, rất nhanh bay về phía ngọn núi.
Hiện tại cung điện của hắn trải qua những ngày này tu kiến, đã hoàn toàn kiến thành, nguy nga đường hoàng, khí thế phi phàm, bất quá chẳng biết tại sao, một bóng người cũng không có, hơn nữa có chút kiến trúc còn sụp đổ một bộ phận, xem bộ dáng, hẳn là bị người đánh sập không quá lâu, bởi vì rất nhiều địa phương đá vụn rơi lả tả, lộ ra dấu vết mới tinh.
Bộ quyền pháp này không có quá nhiều chiêu số, chỉ có ba chiêu, theo thứ tự là: Kim Cương Nộ Nhãn, Kim Cương Hàng Ma, Kim Cương Liệt Thiên.
Bằng vào tu vi hiện tại, miễn cưỡng có thể tu luyện chiêu thứ nhất, Kim Cương Nộ Nhãn !
- Tâm bình thản, yên tĩnh tiêu tan, thần tán không tụ, phiền não, dung hội, sinh tử...
Cẩn thận quan sát phương pháp tu luyện Kim Cương Nộ Nhãn, con mắt của Nhiếp Vân chậm rãi nhắm lại.
Phật môn chia căn nguyên làm chúng sinh phiền não thành bốn loại, là phiền não ma, bao hàm ma, tử ma, thiên tử ma!
Phật mở mắt nhìn, chính là muốn hàng phục chư ma, muốn tu luyện Kim Cương Nộ Nhãn thành công, đầu tiên phải hàng phục bốn loại ma trong nội tâm, Nhiếp Vân có kinh nghiệm tu luyện Kim Cương Lưu Ly Thể, tu luyện công pháp Phật môn khác dễ dàng hơn rất nhiều, rất nhanh liền lâm vào trạng thái tu luyện vô dục vô cầu.
- Nhanh như vậy liền triệt để lĩnh ngộ tinh yếu của bộ võ kỹ Phật môn này, so với cái gọi là thiên tài thì cường đại hơn nhiều lắm, không hổ là...
Thấy mình còn chưa đi ra đại điện, Nhiếp Vân liền đắm chìm trong tu luyện, tiến vào trạng thái minh ngộ, Đạm Đài Lăng Nguyệt khẽ cười một tiếng, trong mắt mang theo kiêu ngạo, bất quá lời còn chưa nói hết, đột nhiên thân thể chấn động, chẳng biết lúc nào, khóe miệng lần nữa tràn ra máu tươi.
- Gia gia quả nhiên không có lừa ta... Không thể động tâm đối với bất cứ chuyện gì...
Lau sạch máu tươi ở khóe miệng, ánh mắt của Đạm Đài Lăng Nguyệt thoáng một phát ảm đạm xuống, hừ nhẹ một tiếng, lộ ra phiền muộn cùng thất lạc nói không nên lời.
- … Ngưng Hồn phá kính, Kim Cương Nộ Nhãn chỉ là vì hàng ma, Bồ Tát chuyên chú từ bi, tuy chiêu này là quyền pháp, nhưng lại có công kích linh hồn rất mạnh, thì ra là thế, thì ra là thế!
Ngồi dưới đất không biết bao lâu, con mắt của Nhiếp Vân càng ngày càng sáng, đột nhiên nói lẩm bẩm, sau khi liên tục nói hai câu “thì ra là thế”, đột nhiên liền đứng dậy, một quyền đánh về phía trước.
Không có âm bạo kịch liệt, không gian cũng không có bất kỳ chấn động, một đạo hào quang tối tăm lu mờ từ trên nắm tay bắn ra, đánh vào trên vách tường.
Vách tường cũng không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng bích hoạ màu sắc rực rỡ ở phía trên, lại nháy mắt biến thành màu xám, mất đi sáng bóng.
- Ha ha, đã luyện thành!
Tuy thoạt nhìn hiệu quả của chiêu quyền pháp này kém xa Ma Ha thần chưởng, nhưng Nhiếp Vân thân là tu luyện giả, biết rõ chiêu này đáng sợ, tuyệt đối vượt qua cái trước.
Bởi vì chiêu này là công kích linh hồn!
Một quyền đánh ra, cho dù Phá Không Cảnh sơ kỳ cũng không thể ngăn cản, khó lòng phòng bị!
- Luyện thành chiêu quyền pháp này, quả nhiên lại vận chuyển Phong Lôi ma dực, sẽ không để cho ta nhập ma nữa...
Luyện thành Bất Động Minh Vương Quyền, Nhiếp Vân cảm thụ thoáng một phát, phát hiện lần nữa sử dụng Phong Lôi ma dực, sẽ không gây ra xung đột, liền cười ha ha.
Không thể không nói, bộ Đại Từ Đại Bi Bất Động Minh Vương Quyền này giống như vì hắn mà chế tạo, phù hợp nói không nên lời.
Tu luyện Phong Lôi ma dực cùng Linh Tê Luyện Thể Quyết, nếu như tìm không thấy công pháp phù hợp đối ứng, tu luyện võ kỹ, nhất định sẽ làm cho một bên chênh lệch, mà Bất Động Minh Vương Quyền này và Phong Lôi ma dực hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, để cho thực lực của mình lần nữa gia tăng.
Cho dù cảnh giới vẫn là Pháp Lực cảnh hậu kỳ, nhưng có được bộ quyền pháp này, sức chiến đấu lần nữa gia tăng lên không ít.
- Đã luyện thành? Vậy chúng ta trở về đi!
Đang đắm chìm trong hưng phấn, chợt nghe thanh âm của Đạm Đài Lăng Nguyệt vang lên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nữ hài lẳng lặng đứng ở bên cạnh, áo tơ trắng bày biện ra dáng người thon dài hấp dẫn, tựa như Cửu Thiên Huyền Nữ không dính hạt bụi.
Lúc này nàng đã đi dạo chung quanh một lần, không biết có tìm được đồ vật thích hợp không, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên.
Loại vui vẻ này rơi ở trong mắt Nhiếp Vân, lại để cho trong lòng của hắn run lên.
Không sai, là loại vui vẻ này, kiếp trước nàng chỉ cười qua đối với mình!
- Đi... A!
Dù trong lòng của hắn trầm tĩnh, nhưng đối mặt tràng cảnh như vẽ này, thanh âm vẫn có chút rung động.
Kiếp trước như mộng, kiếp này chẳng những có thể đoàn tụ, còn nhanh như vậy khôi phục đến cục diện trước kia, nằm ngoài dự đoán của hắn.
Vốn tưởng rằng lần nữa bắt được tâm hồn thiếu nữ, sẽ phí rất nhiều thời gian, hiện tại xem ra, nàng đối với mình đã có được tán thành nhất định.
Vèo! Vèo!
Trong nội tâm hưng phấn, theo sát sau lưng Đạm Đài Lăng Nguyệt bay ra ngoài.
Tu luyện Đại Từ Đại Bi Bất Động Minh Vương Quyền, lại phi hành ở trên núi đã không bị hạn chế. Nhiếp Vân dùng quyền ý tạo ra một không gian hình tròn bao khỏa hai người, rất nhanh đi về phía trước.
Mục đích tới nơi này chủ yếu là học tập võ kỹ Phật môn, hiện tại võ kỹ đến tay, tu luyện thành công, Phật môn chú ý thanh, tĩnh, không. Bản thân cũng không có bao nhiêu bảo vật, tìm một vòng không có phát hiện gì, nên không cần phải tiếp tục ở nơi này nữa.
Rất nhanh hai người lần nữa trở lại sơn cốc.
Thời điểm tới phi hành rất nhiều ngày, vô cùng phiền toái, lúc trở về liền đơn giản hơn nhiều, có thể trực tiếp sử dụng Truyền Tống Trận truyền tống.
Thời điểm hai người rời Hóa Vân tông, liền bố trí tốt hết thảy, lúc này bố trí thành trận pháp, biến mất khỏi tại chỗ, xuất hiện lần nữa, đã trở lại Hóa Vân thành.
Hóa Vân thành cùng trước kia không có bất đồng quá lớn, Nhiếp Vân cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng không ngừng, dùng Truyền Tống Trận đặc biệt, tiến nhập Ngoại Thế Giới.
Trở lại tông môn, Nhiếp Vân liền cáo biệt Đạm Đài Lăng Nguyệt, bay về phía ngọn núi của mình.
- Thấy không, cái kia chính là Vân Phong, hắn vậy mà trở về rồi?
- Ta còn tưởng rằng chạy thoát, rõ ràng dám trở về, cái này có trò hay để nhìn...
- Gây ra động tĩnh lớn như vậy, đoán chừng sẽ xui xẻo...
Còn chưa tới trước ngọn núi, chợt nghe một hồi xì xào bàn tán, nghe đến mấy lời này, Nhiếp Vân biết rõ sự tình lần trước đã nháo lớn, lúc này cũng không ngừng lại, rất nhanh bay về phía ngọn núi.
Hiện tại cung điện của hắn trải qua những ngày này tu kiến, đã hoàn toàn kiến thành, nguy nga đường hoàng, khí thế phi phàm, bất quá chẳng biết tại sao, một bóng người cũng không có, hơn nữa có chút kiến trúc còn sụp đổ một bộ phận, xem bộ dáng, hẳn là bị người đánh sập không quá lâu, bởi vì rất nhiều địa phương đá vụn rơi lả tả, lộ ra dấu vết mới tinh.