Híz- Khà- zzz á!
Nhất Kiếm Phá Trần!
Tuyệt chiêu vừa mới sáng chế, trực tiếp dùng ngón tay thi triển ra.
Tê tê tê hí!
Kiếm quang sắc bén như Lôi Điện tan vỡ thời không, va chạm với Phá Diệt chưởng của Đạm Đài Sang Vũ.
PHỐC!
Sắc mặt của Đạm Đài Sang Vũ đỏ lên, ngực đau đớn kịch liệt, cả người lập tức bay ngược ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất.
Một chiêu bại trận!
- Hừ, chỉ chút thực lực ấy, còn dám càn rỡ ở trước mặt ta!
Đả thương Đạm Đài Sang Vũ, Nhiếp Vân cảm thấy phiền muộn buông lỏng một chút, mạnh mẽ quay đầu nhìn về phía Hoàng Phủ Kỳ.
- Hoàng Phủ gia chủ, lần trước ngươi đã nói, ta có thể tìm được mười đạo Linh Hồn chi khí, ngươi sẽ dập đầu cho ta, không có ý tứ, ta thành công rồi, bây giờ là thời điểm ngươi thực hiện hứa hẹn!
Tiến về phía trước một bước, trên người Nhiếp Vân mang theo sát cơ đậm đặc.
Vì chiếu cố cảm xúc của Đạm Đài Lăng Nguyệt, hắn không dám giết Đạm Đài Sang Vũ, nhưng đối với Hoàng Phủ Kỳ, hắn không có hảo cảm chút nào.
- Ngươi muốn làm gì? Hoàng Phủ Kỳ ta thân là Hoàng Phủ tộc trưởng, nhân vật chí cao vô thượng của Linh giới, đại biểu cho tôn nghiêm cùng vinh dự của Linh giới, ngươi cũng dám bảo ta dập đầu cho ngươi?
Da mặt của Hoàng Phủ Kỳ co lại, mạnh mẽ đứng dậy, sắc mặt dữ tợn.
Hắn thân là thập đại tộc trưởng, cao cao tại thượng đã quen, muốn hắn dập đầu, quả thực không có khả năng!
- Làm sao? Ngươi còn muốn đổi ý?
Nhiếp Vân cười lạnh.
- Hừ, ngươi tính toán ngon vậy sao, ta dập đầu cho ngươi, ngươi xứng sao?
Hoàng Phủ Kỳ hừ lạnh một tiếng, âm thầm dung hợp truyền thừa chi bảo.
- Xem ra ngươi là muốn ta đánh ngươi quỳ xuống, đã như vậy, ta sẽ thành toàn ngươi!
Thực lực của Nhiếp Vân đại tiến, lại có tin tưởng khi vừa mới đánh bại Đạm Đài Sang Vũ, ở đâu quan tâm một Hoàng Phủ Kỳ, thấy hắn vô sỉ cự tuyệt thừa nhận như thế, mạnh mẽ tiến về phía trước một bước, khí tức quanh thân quay cuồng, đất rung núi chuyển.
Ngươi đã không thừa nhận, ta liền đánh đến ngươi thừa nhận!
Ầm ầm!
Bàn tay mạnh mẽ trảo qua, toàn bộ đại địa nổ vang, Cửu Tiêu Cung ở dưới lực lượng cuồng bạo này trùng kích, lung lay sắp đổ.
Lực lượng sau lưng Nhiếp Vân quay cuồng, Nguyên Khí cuồng bạo hàng lâm, giống như Thiên Địa lật úp, phong vân bắt đầu khởi động, nhật nguyệt vô quang.
Hắn vận dụng năng lực Nguyên Khí sư!
Dù sao đối mặt thập đại gia tộc không có gì phải giấu diếm, đối phương đã nói như vậy, mình cũng không cần lưu tình.
- Bọn chuột nhắt, chẳng lẽ còn thực cho rằng nơi này là địa phương ngươi có thể càn rỡ? Nằm mơ!
- Chư vị, không thể để cho tiểu tử này được một tấc lại muốn tiến một thước, bằng không thì uy nghiêm của thập đại gia tộc chúng ta ở đâu!
- Đây là ngươi muốn chết...
Nhiếp Vân vừa ra tay, lực lượng còn chưa tới trước mặt Hoàng Phủ Kỳ, mấy vị gia chủ khác liền rống lên, những người này dùng Dương Chân cầm đầu.
Lần trước Dương Chân chưa kịp thi triển truyền thừa chi bảo, đã bị cuồng đánh một trận, trong nội tâm mang theo hận ý vô cùng vô tận, lúc này có cơ hội, làm sao có thể buông tha.
Rầm ào ào!
Mấy gia chủ phối hợp truyền thừa chi bảo liên thủ, uy lực quả nhiên không giống bình thường, như trực tiếp mở ra Địa Ngục Chi Môn, dòng nước lạnh âm lãnh rét thấu xương trùng kích đến, thực lực hơi yếu sẽ cảm thấy đông cứng, sống không bằng chết.
Cho dù là Vương Tiên cảnh bình thường đi vào, chỉ sợ cũng bị áp khí cuồng bạo nghiền thành bụi phấn, không hề có năng lực phản kháng.
Bất quá, Nhiếp Vân không phải Vương Tiên cảnh bình thường, mà là Vương Tiên đỉnh phong nhất!
Áp lực càng lớn, lực lượng càng mạnh, Võ Đạo đan điền đạt tới hình thái thứ tư quay cuồng, khí chất cả người lần nữa kéo lên, phụ trợ hắn như Phá Diệt chi thần, như Tu La Vương lâm thế.
- Uy nghiêm, uy nghiêm là mình đánh ra, không phải các ngươi rống vài tiếng là có thể lấy được!
Gào thét một tiếng, Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước, 300 lần chiến lực phối hợp lực lượng cuồng mãnh trong cơ thể, ầm ầm mà ra.
Ầm ầm!
Trong nháy mắt, mấy gia chủ liên thủ công kích đồng thời vỡ tan, thanh âm thổ huyết vang lên, bọn người Dương Chân đồng thời bay ngược ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất.
Tuy bọn hắn liên thủ uy lực không kém, nhưng so với Nhiếp Vân toàn lực vận chuyển lực lượng, lại chênh lệch không phải nhỏ tí tẹo!
- Ta nói rồi, ta sẽ để cho ngươi thực hiện hứa hẹn, quỳ xuống!
Một quyền đánh bay các gia chủ, Nhiếp Vân lần nữa đi về phía trước, như hình người Cự Thú, hai hàng lông mày nhíu lại, đánh ra Nhất Kiếm Phá Trần!
PHỐC! PHỐC!
Kiếm khí trực tiếp đâm thủng đầu gối của Hoàng Phủ Kỳ.
Phù phù!
Đường đường gia chủ của thập đại gia tộc, một trong các nhân vật chí cao vô thượng của Linh giới, thẳng tắp quỳ trên mặt đất, tôn nghiêm mất sạch.
- Hừ, còn có ai muốn tìm ta phiền toái?
Một chiêu đánh lui mấy vị gia chủ liên thủ, làm cho Hoàng Phủ Kỳ quỳ xuống, Nhiếp Vân chắp hai tay sau lưng, ngạo nghễ đứng ở trong Cửu Tiêu Cung, nhìn quanh một vòng, như Ma Vương bất bại.
- Cái này...
Nhìn một màn trước mắt, tất cả mọi người biến sắc, không có người còn dám nói nhảm nửa câu.
Tiểu tử trước mắt này thật sự quá hung mãnh, quả thực không phải là người!
Thi triển truyền thừa chi bảo, thậm chí liên thủ cũng không phải đối thủ, hắn đến cùng làm được như thế nào?
Phải biết rằng hơn ba tháng trước lần đầu tiên hắn tới Cửu Tiêu Cung, ngay cả Vương Tiên cảnh bình thường nhất cũng không phải đối thủ, ngắn ngủn ba tháng sau, rõ ràng đạt tới loại trình độ này...
Mọi người nghĩ vậy, ánh mắt nhịn không được tập trung ở trên người Đạm Đài Sang Vũ.
Ngươi đến cùng cho nhiệm vụ là giết chết hắn, hay là bồi dưỡng hắn?
Giống như mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ trở về, thực lực đều bạo tăng một mảng lớn, ngươi sẽ không thả lỏng chứ...
Mọi người có loại nghi hoặc này cũng rất bình thường, thiếu niên trước mắt thật sự quá biến thái, thậm chí đã biến thái đến tình trạng bọn hắn cũng khó có thể tưởng tượng.
Bị mọi người nhìn như vậy, Đạm Đài Sang Vũ làm sao không rõ, lập tức cảm thấy khó chịu như ăn phải con ruồi.
Hắn cho ra ba sự kiện hoàn toàn chính xác đều là khó khăn nhất, người khác đi qua đừng nói hoàn thành, chỉ sợ chết cũng không biết chết như thế nào, mà tiểu tử này chẳng những hoàn mỹ hoàn thành, thực lực còn tăng vọt, đến cùng là chuyện gì xảy ra?
- Trong một tháng ta sẽ trở về! Hi vọng các ngươi có thể thực hiện hứa hẹn, bằng không thì, đừng trách ta trở mặt!