Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chỉ sợ Hồng Hà Môn cũng không phải môn phái chính nghĩa gì!

Hắn ngày thứ nhất tới, liền thấy một màn bẩn thỉu xấu xa như vậy, loại hành vi này, khẳng định ở Hồng Hà Môn tồn tại thời gian rất dài!

Hành vi như vậy, cao tầng tông môn lại phóng túng, không cần suy nghĩ, toàn bộ tông môn cũng không phải thứ tốt gì.

Vốn nghĩ Hồng Hà Môn cùng hắn không thù không oán, lại tới trộm trấn tông chi bảo của người ta, có chút băn khoăn, nếu như tông môn như thế này, loại tà khí như vậy cũng không quản, trộm chết cũng đáng đời!

Không nói những cái khác, chỉ Lưu Hạ trưởng lão này cũng không biết gieo họa bao nhiêu thiếu nữ.

Trong lòng không còn áy náy, Nhiếp Vân ở trong phòng tùy tiện nhìn.

Căn phòng của Lưu Hạ trưởng lão không chỉ xa hoa, còn rất chú ý hưởng thụ, các loại da lông Thần thú cộng thêm bảo thạch phối hợp, để cho cả phòng tràn đầy cảm giác ấm áp.

- Đúng rồi, Lưu Hạ trưởng lão tu luyện công pháp thải bổ, chỉ cần thuần âm của nữ nhân là có thể tấn thăng, Thần thạch đối với hắn mà nói tác dụng không lớn, có thể coi là trang sức phẩm thả ở trong phòng hay không?

Trong lòng Nhiếp Vân động một cái, toát ra một ý nghĩ.

Nếu Lưu Hạ trưởng lão tu luyện công pháp thải bổ, để cho hắn lên cấp chắc là nữ nhân, mà không phải Thần thạch, nhưng ba năm trước đây hắn lại đổi Thần thạch, chẳng lẽ những Thần thạch này không để ở trên người, mà bị hắn làm trang sức?

Không gian chi lực của thế giới nạp vật lan tràn, tìm tòi cả phòng một lần, một lát sau liền lắc đầu.

Xem ra mình là suy nghĩ nhiều, mặc dù bảo bối trong căn phòng không ít, lại không có Thần thạch.

- Nghĩ biện pháp đi Trưởng Lão các của Hồng Hà Môn, làm một tấm bản đồ, như vậy mới có thể xác định Hồng Hà linh quả ở địa phương nào, lúc nào thành thục!

Không tìm được Thần thạch, Nhiếp Vân không nghĩ nhiều nữa, ngồi ở trên ghế suy tư chuyện về sau.

Căn cứ hắn từ Tàng Thư khố của Hỏa Thần tông lấy được kiến thức, mỗi tông môn sẽ ở Trưởng Lão các lưu lại bản đồ tông môn.

Loại bản đồ này chẳng những ghi chép địa hình của toàn bộ tông môn, vị trí các đường khẩu, còn ghi chú phần lớn trận pháp, cấm chế, để ngừa trưởng lão trong môn không hiểu quy củ xảy ra vấn đề.

Bây giờ thành công lẫn vào Hồng Hà Môn, muốn thuận lợi tìm được Hồng Hà linh quả, loại bản đồ này nhất định phải có một phần mới được.

Hô!

Đang đang suy tư làm sao đi Trưởng Lão các tìm địa đồ, liền nghe được tiếng bước chân nhè nhẹ vang lên, một bóng dáng lặng lẽ từ bên ngoài đi tới.

Chính là sư muội ngực lớn lúc trước.

Nàng không biết từ chỗ nào lặng lẽ tiến vào phòng khách, thấy Nhiếp Vân ngồi đó, mặt mừng rỡ muốn nhào tới.



- Sao ngươi lại tới đây?

Không nghĩ tới mới vừa hạ lệnh, đối phương lại lặng lẽ tới, Nhiếp Vân nhíu mày.

- Sư phụ… ta muốn ghé thăm ngươi một chút!

Sư muội duyên dáng kêu to, trước ngực sóng cả mãnh liệt, uyển như nước thủy triều.

Mới qua chút thời gian, người này lại lặng lẽ đổi quần áo, ngực mở cực thấp, hai bán cầu trắng tinh phơi bày ở trong tầm mắt, chiến nguy nguy, hấp dẫn ánh mắt.

Nhìn người này quen việc dễ làm, thay quần áo, lại sắc dụ, cũng biết loại lặng lẽ tiến vào này làm không ít. Sợ rằng trong miệng nàng nói Lưu Hạ trưởng lão để cho nàng tham gia tinh anh đại tái, chính là ở thời điểm này đáp ứng.

- Hôm nay ta không rãnh, muốn đi Trưởng Lão các một chuyến!

Dựa theo sắc tính của Lưu Hạ trưởng lão, nếu lại đuổi nữ hài này ra ngoài, đối phương nhất định sẽ hoài nghi, Nhiếp Vân không thể làm gì khác hơn là tìm cho mình cái lý do.

- Đi Trưởng Lão các? Sư phụ muốn ta bồi ngươi đi không?

Sư muội ngực lớn đi tới bên cạnh, vừa cọ vừa nói.

- Tốt, chỉ cần ngươi an ổn một ít cho ta, ta có thể cân nhắc để ngươi tham gia tinh anh đại tái!

Nghe nàng xung phong nhận việc, ánh mắt của Nhiếp Vân chợt lóe, tùy tiện nói.

Tinh anh đại tái là vật gì, hắn không biết, bất quá danh ngạch lại là hắn định.

Nữ hài này tới đây nhanh như vậy, nhất định là vì chuyện danh ngạch, dùng cái này ràng buộc nàng là tốt nhất.

- Vâng!

Nghe được cam kết xác thực, sư muội ngực lớn mắt sáng rực lên, cũng không tị hiềm, cởi ra quần áo hấp dẫn trên người, đổi lại một bộ khác.

- Đi thôi!

Thấy nàng đổi xong, Nhiếp Vân cũng không nói nhiều, đứng dậy đi ra ngoài.

Sư muội ngực lớn theo sát.

Có người này dẫn đường, Nhiếp Vân không tốn quá nhiều tâm tư liền thấy Trưởng Lão các ở trước mắt.

- Ngươi ở chỗ này chờ, ta đi một chút sẽ trở lại!



Trưởng Lão các danh như ý nghĩa, chỉ có trưởng lão mới có tư cách tiến vào, Nhiếp Vân khoát khoát tay để cho sư muội ngực lớn chờ ở bên ngoài, mình thì nhấc chân đi vào.

- Lưu Hạ, tới chỗ nào cũng có đệ tử đi cùng, quả thật may mắn a!

Mới vừa tiến vào phòng, một thanh âm không âm không dương vang lên, quay đầu nhìn, chỉ thấy một lão giả ngồi ở cách đó không xa, trong mắt mang lãnh ý.

Rất hiển nhiên, tình huống Nhiếp Vân để nữ đệ tử ở cửa bị hắn thấy được.

- Khách khí!

Không biết thân phận của đối phương, nhưng từ trong giọng nói có thể biết cùng vị Lưu Hạ trưởng lão này không hợp nhau, lúc này cũng không nói nhiều, thần sắc lạnh nhạt.

- Hừ!

Quả nhiên, thấy thần thái của hắn, sắc mặt của lão giả trở nên khó coi:

- Trưởng Lão các, ngươi đã ba năm không tới, lần này tới đây làm gì?

- Ta tới làm gì còn cần báo cáo ngươi? Ngươi là môn chủ?

Đối phương không hoà nhã, Nhiếp Vân cũng lười để ý tới.

- Ngươi...

Lão giả đứng dậy, ánh mắt như điện:

- Rất tốt rất tốt, Lưu Hạ, không nghĩ tới mấy tháng không thấy, miệng của ngươi so với trước kia lợi hại hơn, chẳng qua là không biết thực lực có tăng trưởng hay không!


- Thực lực của ta tăng trưởng hay không, không cần ngươi tới chấm điểm! Tránh ra, không nên trễ nãi thời gian của ta!


Không để ý tới nữa đối phương, Nhiếp Vân mấy bước đi vào Trưởng Lão các.


Trưởng Lão các so với chỗ ở của Lưu Hạ trưởng lão thì rộng rãi hơn nhiều, chia làm thật nhiều căn phòng, nhìn một vòng, ánh mắt của Nhiếp Vân rơi vào tàng thư phòng.


Nếu như có bản đồ mà nói, nên ở nơi này.


Nhấc chân đi vào.


Sách ở đây cũng không nhiều, rất nhiều đều là bí mật tông môn, đặc biệt chuẩn bị cho trưởng lão, có thể mượn cái này hiểu rõ tông môn hơn.


Mặc dù sách không nhiều, nhưng Nhiếp Vân biết bằng vào thực lực của hắn bây giờ, muốn xem xong cũng cần tốn không ít thời gian, lúc này thấy không ai theo tới, cố kỹ trọng thi, tinh thần động một cái, tất cả sách đều bị hắn thu vào thế giới nạp vật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK