Hư không loạn lưu đáng sợ, đừng nói Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh, ngay cả Vân Huyên tiến vào trong đó cũng biến thành đầu đất không thể hành động, tại sao đi tới nơi này?
- Hiện tại ta nói nhiệm vụ của các ngươi, nhiệm vụ vô cùng đơn giản, chính là tiến vào tế tự chi địa của tông môn mang một thi thể ra ngoài.
Nàng quay đầu nhìn hai người, Vân Huyên nói ra chuyện muốn bọn họ đi làm.
- Tiến vào tế tự chi địa?
Diệp Kiếm Tinh sững sờ, trên mặt mang theo hoảng sợ, vội vàng khoát tay
- Đây là cấm địa tông môn, chúng ta không có tư cách vào đi. . .
Diệp Kiếm Tinh khiếp sợ nhưng Nhiếp Vân không cảm thấy bất ngờ, trước kia thẩm vấn Ứng Long hắn dã nghe nói về việc này, kết hợp với Vân Huyên trợ giúp Văn Siêu tấn cấp cũng có thể đoán được bảy tám phần.
Đoán được thì đoán được, trên mặt Nhiếp Vân chỉ biểu hiện ra thần thái ngạc nhiên mà thôi, dường như hắn cugnx giống Diệp Kiếm Tinh, sắc mặt tái nhợt liên tiếp lui về phía sau.
Tế tự chi địa là cấm địa trong nội tâm đệ tử tông môn, người tự ý tiến vào bên trong phải chết không nghi ngờ.
Hơn nữa tông chủ còn bảo bọn họ tiến vào lấy thi thể bên trong ra ngoài, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Tế tự chi địa mai táng thi hài tổ tiên, chẳng lẻ muốn lấy thi hài tổ tiên ra sao? Làm vậy tổ tiên làm sao an nghỉ được?
- Ta thân là tông chủ Kiếm Thần Tông đương nhiên biết rõ quy củ, sở dĩ phá hư quy củ chính là vì cứu vớt tông môn.
Vẻ mặt Vân Huyên ngưng trọng, ánh mắt lạnh lùng mang theo kiên quyết vì lợi ích của tông môn mà làm tất cả..
- Cứu vớt tông môn?
Diệp Kiếm Tinh sững sờ.
Xâm nhập tế tự chi địa, mang thi hài tổ tiên ra ngoài chính là vì cứu vớt tông môn? Tại sao lại nói như thế?
- Ân, vị này tổ tiên này là tiền bối bảy ngàn năm trước đại hiến yêu nhân đại chiến cứu vớt đại lục Phù Thiên mà chết, là cường giả Phá Không Cảnh đỉnh phong, tên là Phụng Ca, lúc ấy tử vong cho nên tông môn mai táng bên trong, đoạn thời gian trước ta đột nhiên phát hiện không đúng.
Vân Huyên nói đến đây, trong mắt của nàng như nghĩ tới chuyện đáng sợ gì đó.
- Lúc ấy tổ tiên Phụng Ca bị cao thủ Yêu tộc đánh chết, hơn nữa mai tại nơi có âm hàn chi khí, mặc dù không có đáng sợ như Vu Hạp Lạc Quan, cũng không sai biệt lắm, dường như sắp lột xác thành Cương Thi Yêu tộc.
- Cương Thi Yêu tộc?
Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh hít khí lạnh.
Cương Thi Yêu tộc, trong thí luyện Thiên U Cốc tại Yêu La U Minh vực, hai người đã nhìn thấy, là Yêu tộc điều khiển thi thể, nằm trong quan tà đồng xanh và quỷ dị khó lường, nếu như vị Phụng Ca này biến thành cương thi, bằng vào thực lực Phá Không Cảnh đỉnh phong đúng là mang tới tai nạn to lớn với tông môn!
- Chẳng lẽ... Là ta hiểu lầm Vân Huyên, nàng muốn Ứng Long tiến vào tế tự chi địa, mỗi cách năm năm thả một cái ngọc bài trên thực tế là trấn áp thi thể Phụng Ca mà không phải muốn lấy ra luyện hóa?
Đột nhiên nội tâm Nhiếp Vân khẽ động.
Ứng Long đã từng nói qua, Vân Huyên từ năm mươi năm trước đã âm thầm bảo hắn tiến vào tế tự chi địa, cũng mỗi cách năm năm lại đặt ngọc bài bên cạnh thi thể, hiện tại xem ra có thể là trì hoãn thi thể yêu hóa, đến bây giờ chỉ sợ không thể tiếp tục trấn áp nữa nàng mới ý định bảo hai người mang thi thể ra ngoài tự mình ra tay trấn áp!
Nếu thật như thế, nàng hoàn toàn có thể quang minh chính đại xin với vô thượng trưởng lão chứ cần gì lén lút như thế?
Dù sao Vân Huyên nói nhiều nhất chỉ có thể tin tưởng một nửa, thậm chí một nửa cũng không thể tin, nàng làm như vậy khẳng định là có mục đích của mình, cũng không phải đơn thuần vì tông môn.
- Tin tưởng các ngươi cũng hiểu tính nguy hại của Cương Thi Yêu tộc, hơn nữa còn là Cương Thi Yêu tộc thực lực Phá Không Cảnh!
Trên mặt Vân Huyên mang theo thần sắc cẩn thận.
- Ta muốn các ngươi làm chính là phòng bị khi chưa xảy ra, nghĩ biện pháp mang thi thể ra ngoài, chỉ cần ra khỏi tế tự chi địa thì ra đích thân ra tay chế ngự.
- Các ngươi biết rõ, tế tự chi địa là nơi tổ tiên yên giấc, mặc dù ta là tông chủ cũng không dám xằng bậy.
- Thì ra là thế, tông chủ, chúng ta nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của ngươi.
Diệp Kiếm Tinh đi đầu tỏ thái độ.
Hiện tại Nhiếp Vân vẫn hoài nghi động cơ của Vân Huyên nhưng nghe Diệp Kiếm Tinh nói chuyện cũng không do dự, vội vàng nghiêm túc bài tỏ thái độ.
- Ta và Diệp Kiếm Tinh sư huynh nhất định cố gắng mang Cương Thi Yêu tộc ra ngoài, nhưng mà... Tông chủ, hai người chúng ta chỉ có thực lực Thiên Kiều Cảnh, kém Phá Không Cảnh quá lớn, sợ không thể hoàn thành nhiệm vụ. . .
Thiên Kiều Cảnh và Nạp Hư Cảnh có chênh lệch như thiên địa, huống chi khác biệt với Bí Cảnh thất trọng Phá Không Cảnh, nói thần long và con sâu cái kiến còn không đủ.
Nếu như thi thể Phụng Ca này hoàn toàn bêến thành Cương Thi Yêu tộc, đừng nói hai Thiên Kiều Cảnh, cho dù một trăm Nạp Hư Cảnh tới cũng không ngăn nổi một cái tát của đối phương.
- Các ngươi không cần lo lắng, tuy thi thể Phụng Ca tiền bối lột xác nhưng trước mắt còn chưa hoàn thành, không thể tiến hành công kích, mặc dù ta suy đoán có sai, nếu hắn có thể hành động thì các ngươi cũng không cần sợ hãi, đây là ấn phù trấn áp, là tiền bối Bí Cảnh bát trọng Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh lưu lại, đến huyệt trước, các ngươi chỉ cần ném thứ này có thể trấn áp hắn, từ đó diệt trừ hậu hoạn.
Bàn tay Vân Huyên xuất hiện một ấn phù trong suốt như ngọc, ngọc bài vừa xuất hiện đã mang theo lực lượng kinh tâm động phách, khí tức khổng lồ xé rách hư không, dường như tùy thời có thể đào thoát khỏi tay của nàng...
- Là ấn phù của cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh khắc...
Tuy Nhiếp Vân không dùng tinh thần quan sát nhưng từ uy thế đã biết rõ nó chính là đồ vật của cường giả Bí Cảnh bát trọng làm ra, cũng chỉ có cao thủ lợi hại như thế mới có thể làm ra bảo vật cường đại như vậy.
Bí Cảnh bát trọng, cao thủ Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, tuy ngoại trừ Hóa Vân Tông ra, các tông môn khác không có nhưng Nhiếp Vân biết rõ tông môn như Kiếm Thần Tông sừng sững mấy vạn năm không ngã, nhất định sẽ có lão quái vật như vậy còn sống, chỉ bởi vì bọn họ không xuất thế cho nên rất nhiều người đã quên bọn họ đi mà thôi.
Những cao thủ này mới là nội tình và là át chủ bài chân chính của tông môn, nếu như không chỉ bằng mấy cường giả Phá Không Cảnh làm sao có thể dừng chân trên đại lục Phù Thiên còn có thể chống lại siêu cấp thế lực như Hóa Vân Tông chứ?&
- Hiện tại ta nói nhiệm vụ của các ngươi, nhiệm vụ vô cùng đơn giản, chính là tiến vào tế tự chi địa của tông môn mang một thi thể ra ngoài.
Nàng quay đầu nhìn hai người, Vân Huyên nói ra chuyện muốn bọn họ đi làm.
- Tiến vào tế tự chi địa?
Diệp Kiếm Tinh sững sờ, trên mặt mang theo hoảng sợ, vội vàng khoát tay
- Đây là cấm địa tông môn, chúng ta không có tư cách vào đi. . .
Diệp Kiếm Tinh khiếp sợ nhưng Nhiếp Vân không cảm thấy bất ngờ, trước kia thẩm vấn Ứng Long hắn dã nghe nói về việc này, kết hợp với Vân Huyên trợ giúp Văn Siêu tấn cấp cũng có thể đoán được bảy tám phần.
Đoán được thì đoán được, trên mặt Nhiếp Vân chỉ biểu hiện ra thần thái ngạc nhiên mà thôi, dường như hắn cugnx giống Diệp Kiếm Tinh, sắc mặt tái nhợt liên tiếp lui về phía sau.
Tế tự chi địa là cấm địa trong nội tâm đệ tử tông môn, người tự ý tiến vào bên trong phải chết không nghi ngờ.
Hơn nữa tông chủ còn bảo bọn họ tiến vào lấy thi thể bên trong ra ngoài, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Tế tự chi địa mai táng thi hài tổ tiên, chẳng lẻ muốn lấy thi hài tổ tiên ra sao? Làm vậy tổ tiên làm sao an nghỉ được?
- Ta thân là tông chủ Kiếm Thần Tông đương nhiên biết rõ quy củ, sở dĩ phá hư quy củ chính là vì cứu vớt tông môn.
Vẻ mặt Vân Huyên ngưng trọng, ánh mắt lạnh lùng mang theo kiên quyết vì lợi ích của tông môn mà làm tất cả..
- Cứu vớt tông môn?
Diệp Kiếm Tinh sững sờ.
Xâm nhập tế tự chi địa, mang thi hài tổ tiên ra ngoài chính là vì cứu vớt tông môn? Tại sao lại nói như thế?
- Ân, vị này tổ tiên này là tiền bối bảy ngàn năm trước đại hiến yêu nhân đại chiến cứu vớt đại lục Phù Thiên mà chết, là cường giả Phá Không Cảnh đỉnh phong, tên là Phụng Ca, lúc ấy tử vong cho nên tông môn mai táng bên trong, đoạn thời gian trước ta đột nhiên phát hiện không đúng.
Vân Huyên nói đến đây, trong mắt của nàng như nghĩ tới chuyện đáng sợ gì đó.
- Lúc ấy tổ tiên Phụng Ca bị cao thủ Yêu tộc đánh chết, hơn nữa mai tại nơi có âm hàn chi khí, mặc dù không có đáng sợ như Vu Hạp Lạc Quan, cũng không sai biệt lắm, dường như sắp lột xác thành Cương Thi Yêu tộc.
- Cương Thi Yêu tộc?
Nhiếp Vân và Diệp Kiếm Tinh hít khí lạnh.
Cương Thi Yêu tộc, trong thí luyện Thiên U Cốc tại Yêu La U Minh vực, hai người đã nhìn thấy, là Yêu tộc điều khiển thi thể, nằm trong quan tà đồng xanh và quỷ dị khó lường, nếu như vị Phụng Ca này biến thành cương thi, bằng vào thực lực Phá Không Cảnh đỉnh phong đúng là mang tới tai nạn to lớn với tông môn!
- Chẳng lẽ... Là ta hiểu lầm Vân Huyên, nàng muốn Ứng Long tiến vào tế tự chi địa, mỗi cách năm năm thả một cái ngọc bài trên thực tế là trấn áp thi thể Phụng Ca mà không phải muốn lấy ra luyện hóa?
Đột nhiên nội tâm Nhiếp Vân khẽ động.
Ứng Long đã từng nói qua, Vân Huyên từ năm mươi năm trước đã âm thầm bảo hắn tiến vào tế tự chi địa, cũng mỗi cách năm năm lại đặt ngọc bài bên cạnh thi thể, hiện tại xem ra có thể là trì hoãn thi thể yêu hóa, đến bây giờ chỉ sợ không thể tiếp tục trấn áp nữa nàng mới ý định bảo hai người mang thi thể ra ngoài tự mình ra tay trấn áp!
Nếu thật như thế, nàng hoàn toàn có thể quang minh chính đại xin với vô thượng trưởng lão chứ cần gì lén lút như thế?
Dù sao Vân Huyên nói nhiều nhất chỉ có thể tin tưởng một nửa, thậm chí một nửa cũng không thể tin, nàng làm như vậy khẳng định là có mục đích của mình, cũng không phải đơn thuần vì tông môn.
- Tin tưởng các ngươi cũng hiểu tính nguy hại của Cương Thi Yêu tộc, hơn nữa còn là Cương Thi Yêu tộc thực lực Phá Không Cảnh!
Trên mặt Vân Huyên mang theo thần sắc cẩn thận.
- Ta muốn các ngươi làm chính là phòng bị khi chưa xảy ra, nghĩ biện pháp mang thi thể ra ngoài, chỉ cần ra khỏi tế tự chi địa thì ra đích thân ra tay chế ngự.
- Các ngươi biết rõ, tế tự chi địa là nơi tổ tiên yên giấc, mặc dù ta là tông chủ cũng không dám xằng bậy.
- Thì ra là thế, tông chủ, chúng ta nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của ngươi.
Diệp Kiếm Tinh đi đầu tỏ thái độ.
Hiện tại Nhiếp Vân vẫn hoài nghi động cơ của Vân Huyên nhưng nghe Diệp Kiếm Tinh nói chuyện cũng không do dự, vội vàng nghiêm túc bài tỏ thái độ.
- Ta và Diệp Kiếm Tinh sư huynh nhất định cố gắng mang Cương Thi Yêu tộc ra ngoài, nhưng mà... Tông chủ, hai người chúng ta chỉ có thực lực Thiên Kiều Cảnh, kém Phá Không Cảnh quá lớn, sợ không thể hoàn thành nhiệm vụ. . .
Thiên Kiều Cảnh và Nạp Hư Cảnh có chênh lệch như thiên địa, huống chi khác biệt với Bí Cảnh thất trọng Phá Không Cảnh, nói thần long và con sâu cái kiến còn không đủ.
Nếu như thi thể Phụng Ca này hoàn toàn bêến thành Cương Thi Yêu tộc, đừng nói hai Thiên Kiều Cảnh, cho dù một trăm Nạp Hư Cảnh tới cũng không ngăn nổi một cái tát của đối phương.
- Các ngươi không cần lo lắng, tuy thi thể Phụng Ca tiền bối lột xác nhưng trước mắt còn chưa hoàn thành, không thể tiến hành công kích, mặc dù ta suy đoán có sai, nếu hắn có thể hành động thì các ngươi cũng không cần sợ hãi, đây là ấn phù trấn áp, là tiền bối Bí Cảnh bát trọng Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh lưu lại, đến huyệt trước, các ngươi chỉ cần ném thứ này có thể trấn áp hắn, từ đó diệt trừ hậu hoạn.
Bàn tay Vân Huyên xuất hiện một ấn phù trong suốt như ngọc, ngọc bài vừa xuất hiện đã mang theo lực lượng kinh tâm động phách, khí tức khổng lồ xé rách hư không, dường như tùy thời có thể đào thoát khỏi tay của nàng...
- Là ấn phù của cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh khắc...
Tuy Nhiếp Vân không dùng tinh thần quan sát nhưng từ uy thế đã biết rõ nó chính là đồ vật của cường giả Bí Cảnh bát trọng làm ra, cũng chỉ có cao thủ lợi hại như thế mới có thể làm ra bảo vật cường đại như vậy.
Bí Cảnh bát trọng, cao thủ Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, tuy ngoại trừ Hóa Vân Tông ra, các tông môn khác không có nhưng Nhiếp Vân biết rõ tông môn như Kiếm Thần Tông sừng sững mấy vạn năm không ngã, nhất định sẽ có lão quái vật như vậy còn sống, chỉ bởi vì bọn họ không xuất thế cho nên rất nhiều người đã quên bọn họ đi mà thôi.
Những cao thủ này mới là nội tình và là át chủ bài chân chính của tông môn, nếu như không chỉ bằng mấy cường giả Phá Không Cảnh làm sao có thể dừng chân trên đại lục Phù Thiên còn có thể chống lại siêu cấp thế lực như Hóa Vân Tông chứ?&