Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này biết được Diệp Tân mời Nam Thiên Y Thánh đến, lúc này mới cảm thấy bối rối nên nói ra.

- Nhiếp huynh, trước kia ta không nói với ngươi không phải cố ý muốn dấu diếm ngươi, mà là chờ gia chủ bẩm báo lão gia tử mới nói với ngươi, nguyện ý làm cung phụng Diệp gia, tất nhiên cho ngươi đủ thù lao, không muốn làm... Nhiếp huynh là ân nhân cứu mạng của ta, có yêu cầu gì ta cũng nghe theo.

Giải thích xong, Diệp Đào nói.

- Tham dự tranh đấu không phải ta mong muốn!

Cho dù Diệp gia suy yếu nhưng với hắn mà nói cũng là thế lực khổng lồ, tham dự tranh đấu dễ lâm vào trong vòng xoáy, Diệp gia là một trong mười hai phủ công tước, có thể mượn thế lực của bọn họ tìm hỗn độn hải dương, tìm hiểu pháp tắc, đột phá Hoàng cảnh sẽ dễ hơn nhiều.

Nghĩ vậy Nhiếp Vân lại nói:

- Nếu Diệp huynh tin tưởng tại hạ, làm cung phụng Diệp gia cũng không sao.

- Thật sự quá tốt!

Diệp Đào hưng phấn nói:

- Hiện tại ta sẽ bẩm báo với gia tộc giúp Nhiếp huynh làm cung phụng thái trưởng lão, ngăn cản khí diễm càn quấy của Diệp Tân!

- Cung phụng thái trưởng lão?

Nhiếp Vân lắc đầu:

- Diệp huynh khả năng hiểu lầm lời ta, làm cung phụng có thể, nhưng cung phụng thái trưởng lão tư lịch quá yếu không làm được.

Cung phụng thái trưởng lão rất lớn, quyền nói chuyện rất mạnh, trách nhiệm cũng rất lớn, mình nhàn vân dã hạc đã quen, mặc kệ làm cung phụng gì cũng được, có thực quyền làm người ta chú mục, đây là việc hắ không muốn.

- Việc này... Nhiếp huynh, ngươi phải thi triển thật tốt, cung phụng thái trưởng lão có địa vị cực cao trong Diệp gia, nếu như có thể thành công, có thể so với Thái Thượng trưởng lão...

Diệp Đào không nghĩ tới hắn cự tuyệt, sốt ruột nói:

- Hơn nữa, nếu như ngươi chỉ làm cung phụng, Nam Thiên Y Thánh trở thành cung phụng thái trưởng lão sẽ quản chế ngươi.

- Diệp huynh đừng có gấp, ta trẻ như thế lại không có danh tiếng gì, cho dù ngươi bẩm báo, hi vọng ta làm cung phụng thái trưởng lão nhưng có bao nhiêu nắm chắc?

Nhiếp Vân hỏi lại.

- Việc này...



Diệp Đào sửng sốt.

Hắn có thể trở thành người thừa kế hậu tuyển của gia tộc, tự nhiên không phải hạng người lỗ mãng, nghe vậy cũng hiểu ra.

Nhiếp Vân y thuật cao minh nhưng người Diệp gia không biết hắn, hơn nữa dung mạo còn trẻ như vậy, cho dù bẩm báo lên cũng chỉ làm cung phụng bình thường, cạnh tranh cung phụng thái trưởng lão là chuyện không có khả năng.

Nếu thật tham gia cạnh tranh, chỉ sợ không không thể trở thành cung phụng thái trưởng lão, gây chuyện không tốt còn biến thành chất xúc tác, trực tiếp làm kế hoạch của Diệp Tân thành công.

- Có lẽ... Nhiếp huynh y thuật cao minh, ta tin tưởng tuyệt đối không kém gì Nam Thiên Y Thánh...

Tuy nhiên hiểu nhưng nội tâm không cam lòng.

- Y thuật cao minh có gì dùng? Ngươi cảm thấy Thái Thượng trưởng lão trong tộc sẽ nghe ngươi sao?

Nhiếp Vân nói.

- Sẽ không!

Diệp Đào thần sắc ảm đạm.

Chính mình đã trở thành người thừa kế, những Thái Thượng trưởng lão có lẽ sẽ nghe theo một hai, nhưng hiện tại chỉ là người cạnh tranh thì chưa chắc chắn.

- Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn kế hoạch của Diệp Tân thành công, làm cho Nam Thiên Y Thánh trở thành cung phụng thái trưởng lão?

Suy nghĩ cả buổi không có ý nghĩ tốt, Diệp Đào xiết chặc nắm đấm, sắc mặt tái nhợt.

Hắn không cam lòng, hiện tại Nam Thiên Y Thánh danh tiếng lớn như thế, hắn muốn tranh cũng khó khăn.

Về phần đi khiêu chiến Nam Thiên Y Thánh... Càng là không thể nào.

Người ta danh tiếng lớn như thế, chẳng lẽ ai cũng có thể lên khiêu chiến hắn sao? Thắng không có gì, một khi bại chẳng phải hủy hoại danh dự trong chốc lát.

- Kỳ thật... Không cần lo lắng như vậy, Diệp phủ thỉnh y đạo đại sư mục đích là cứu lão gia tử của ngươi, chỉ cần ai có thể chữa khỏi cho lão gia tử... Đạt được vị trí cung phụng thái trưởng lão chẳng phải dễ dàng?

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.

- Chữa khỏi cho lão gia tử?

Đôi mắt Diệp Đào sáng ngời, lập tức lắc đầu sau đó cười khổ.

- Nhiếp huynh có chỗ không biết, lão gia tử nhà ta bị bệnh, Phổ Thiên Đại Đế đều tự mình xem qua cho hắn, vết thương cũ năm xưa tái phát ăn mòn sinh cơ, tối đa chỉ có thể áp chế, muốn triệt để chữa khỏi là không có khả năng.



- Những năm gần đây tất cả y sư nổi danh trong thành Vân Châu, cửu châu đều thúc thủ vô sách.

- Mấy năm qua tuổi lão gia tử càng lớn, thương thế đã có phần không áp chế nổi, mỗi ngày phải thừa nâận thống khổ, gia chủ giao cho chúng ta tìm y đạo đại sư cũng không phải kỳ vọng triệt để chữa khỏi, mà là... Có thể giảm bớt một ít, hỗ trợ kéo dài tuổi thọ, cho dù một hai năm hay một hai tháng cũng tốt.

Nhiếp Vân mày nhăn lại.

Nếu danh y khắp cửu châu đã xem qua, xem ra bệnh của lão gia tử không đơn giản như vậy, chính mình nghĩ quá đơn giản rồi.

- Vị Nam Thiên Y Thánh kia đã dám xin trở thành cung phụng thái trưởng lão, chẳng lẽ có biện pháp giảm bớt suy yếu hay sao?

Do dự một lúc, Nhiếp Vân hỏi.

Nếu mục đích Diệp phủ tìm kiếm y đạo đại sư là giảm bớt thương thế trên người lão gia tử, Nam Thiên Y Thánh lại dám xin thành cung phụng tái trưởng lão, chắc hắn có nắm chắc mười phần, nếu không sẽ không làm như vậy.

- Việc này... Liễu Hạo, ngươi đi điều tra tình huống thế nào?

Diệp Đào sững sờ, lập tức cũng ra và biến sắc.

Nếu Nhiếp Vân không nói, hắn còn không nghĩ tới, nếu Nam Thiên Y Thánh thực sự có tài năng giảm bớt thương thế cho lão gia tử, cho dù không thông qua rất nhiều Thái Thượng trưởng lão đồng ý cũng sẽ trở thành cung phụng thái trưởng lão.

Một khi thành công, hắn sẽ phi thường bị động.

- Vâng!

Liễu Hạo cũng ý thức được vấn đề, quay người đi ra ngoài, thời gian không lâu liền quay trở lại.


- Thiếu gia, ta đã tra rõ ràng, Nam Thiên Y Thánh thật có loại dược hoàn có thể giảm bớt đau ốm của lão gia tử, hiện tại trong tộc đang tổ chức hội nghị trưởng lão, bởi vì hai vị Thái Thượng trưởng lão đang bế quan, nhân viên còn chưa tới đủ, tạm thời không có tin tức mang tính quyết định, nhưng... Chậm nhất ngày mai cũng sẽ có kết quả!


Sắc mặt Liễu Hạo khó coi, rất hiển nhiên hắn mất hứng khi nghe tin tức này.


- Chậm nhất ngày mai?


Diệp Đào xiết chặc nắm đấm.


Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới động tác của Diệp Tân nhanh như vậy, chẳng những mời Nam Thiên Y Thánh, còn nhanh tìm được dược hoàn chữa thương cho lão gia tử, quan trọng hơn đối phương trực tiếp xin làm cung phụng thái trưởng lão, động tác liên tục không ngừng làm hắn không có chuẩn bị.


- Dược hoàn?


Khác với Diệp Đào chú ý, Nhiếp Vân cau mày không nhiều lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK