Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiêu này rất khó hoàn thành nhưng có kinh nghiệm tu luyện chiêu thứ ba, Nhiếp Vân vẫn sử dụng kiếm hai tay, một tay Lăng Vân Thiên Hạ, một tay Thiên Địa Khung Lư, hai hai liên hợp bộc phát uy lực đáng sợ hơn rất nhiều!

Luyện thành ba kiếm, thành công vượt qua kiểm tra!

Qua cửa thứ ba, Nhiếp Vân không hề đi tới cửa thứ tư, không xông qua cửa này sẽ bị gạt bỏ, hắn cũng không muốn chết không minh bạch.

Lúc này quay lại đại điện lần nữa, thạch quy nhìn hắn đầy tán thưởng.

Rất hiển nhiên nó cũng nhìn thấy tràng cảnh kiểm tra vừa rồi.

Tuy đã sớm đoán ra thiếu niên trước mắt có thể thông qua thuận lợi nhưng gọn gàng như thế vẫn làm cho nó cũng phải gật đầu tán thưởng.

- Đây là cơ phù của Viêm Hoàng điện, ngươi bây giờ có thể luyện hóa hai thành...

Thạch quy truyền đạt một vật.

Qua hai cửa luyện hóa hai thành, qua cửa thứ tư luyện hóa năm thành, hiện tại đã qua cửa thứ ba, trên thực tế hắn chỉ có quyền hạn như cửa thứ hai.

Tinh thần hắn tiến vào trong cơ phù, Nhiếp Vân nhanh chóng luyện hóa hai thành.

- Thì ra ba lần thuấn di là như vậy...

Nhiếp Vân cười cười.

Trước kia chỉ luyện hóa ba lượt thuấn di hai thành, hắn chỉ có thể từ xa trở lại Viêm Hoàng điện, lần này không phải như thế.

Ba lượt tới lui!

Thuấn di rời khỏi nơi này còn có thể lại thuấn di trở về.

Đương nhiên cũng chỉ có thể thuấn di trở lại chỗ cũ, cũng không thể đi tới nơi hắn chỉ định.

Mặc dù như vậy đã đủ rồi, có thể thuấn di biến mất tương đương với ba lần bảo vệ tính mạng, chỉ cần không phải cường giả Đế cấp ra tay thì không có vấn đề quá lớn.

Sau khi hiểu ra ba lượt thuấn di, Nhiếp Vân lại nhìn dược viên Thần Nông Đại Đế lưu lại và líu lưỡi.

Không hổ là siêu cấp cường giả dùng y đạo thành tựu Đại Đế, dược liệu trong dược viên rậm rạp chằng chịt, có tới mấy vạn loại, hơn nữa mỗi một loại đều vô cùng trân quý, giá trị liên thành.

Trong đó không thiếu bảo bối giúp người ta tấn cấp, Nhiếp Vân nhìn thấy cũng phải thèm muốn.



Hắn hiện tại chỉ đạt tới Vương cảnh viên mãn, ăn nhiều thiên tài địa bảo hơn nữa cũng vô dụng, trừ phi lĩnh ngộ giới vực tấn cấp Hoàng cảnh.

- Tổng cộng ba cơ hội xông cửa, ngươi bây giờ đã sử dụng hai lần, lần sau muốn xông ít nhất phải có thực lực Hoàng cảnh đỉnh phong mới được.

- Nhớ lấy, nhớ lấy!

- Hơn nữa đi ra bên ngoài cũng phải cẩn thận, tuy truyền nhân Thần Nông rất được hoan nghênh, lại được rất nhiều thế lực tôn thành khách quý nhưng cũng làm rất nhiều cường giả kiêng kị, lúc trước một trong hai người thông qua khảo hạch chính là bị người khác chém giết.

- Cho nên trước khi không có đủ thực lực, cẩn thận chính là vương đạo.

Thạch quy dặn dò một câu.

- Đa tạ tiền bối nhắc nhở, ta sẽ chú ý!

Nhiếp Vân gật đầu.

Đi từ đại lục Khí Hải tới nơi này, hắn hiểu rõ đạo lý này, hắn biết kẻ không có đủ thực lực mà dám cao điệu sẽ phải chết.

Tuy hắn có được rất nhiều át chủ bài nhưng... Một núi còn có một núi cao hơn, Hoàn Vũ thần giới có vô số cường giả, tùy tiện tự đại chỉ làm mình gặp phiền toái nhiều hơn mà thôi.

- Cáo từ!

Nên nói đã nói xong, Nhiếp Vân không do dự nói với thạch quy một tiếng, thân ảnh của hắn biến mất ngay tại chỗ.

Lúc xuất hiện lần nữa đã trở lại nơi biến mất ban đầu, Hồng Hà mật cốc.

Lúc này mật cốc không có náo nhiệt như lúc trước, cũng không còn bóng người nào khác.

Khi Nhiếp Vân biến mất tới lúc xuất hiện đã qua ba bốn ngày, Hồng Hà linh huyết đã bị người ta lấy đi, người đạt được cũng thành đệ tử của Đế Huyên, những người khác không cần ở lại nơi này, nên rời đi cũng rời đi.

- Vừa lúc nơi này không có người, ta hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.

Thấy chung quanh không có người, Nhiếp Vân vừa vặn rỗi rãnh, tinh thần khẽ động và đám người Hỗn Độn Vương xuất hiện.

Từ khi gặp được Hỗn Độn Vương đến lúc Đạm Thai Lăng Nguyệt rời đi, hắn còn chưa kịp hỏi rõ đa xảy ra chuyện gì, hiện tại có thời gian nên tìm hiểu một chút.

- Nhiếp Vân!



Đám người Hỗn Độn Vương xuất hiện và đồng loạt khom người với Nhiếp Vân.

Thực lực của Nhiếp Vân hiện tại cường đại hơn bọn họ nhiều, lại là công thần cứu vớt hỗn độn hải dương, đáng giá bọn họ tôn kính.

- Các ngươi ngụy trang...

Thấy bọn họ còn chưa giải trừ hết ngụy trang, Nhiếp Vân lập tức hỏi.

- Là Lăng Nguyệt vương ngụy trang cho chúng ta... Chúng ta cũng không thể tiêu trừ.

Hỗn Độn Vương giải thích.

Đúng như Nhiếp Vân đoán, đám người Đạm Thai Lăng Nguyệt tiến vào Hoàn Vũ thần giới không lâu đã gặp được nguy hiểm, thân phận người phi thăng bị người ta phát hiện.

Chấp pháp đội nghe nói chạy tới, vì trốn tránh nên đoàn người vừa chiến vừa chạy, hơn nữa còn lọt vào bí cảnh.

Trong bí cảnh đó, Đạm Thai Lăng Nguyệt không biết có được cơ duyên gì, có thể ngụy trang bản thân mình và mọi người rất hoàn mỹ, mặc dù ngọc phù chuyên kiểm tra cũng không thể tra được bọn họ là người phi thăng.

Có che chở như thế nên đoạn đường này rất an toàn.

Không biết từ nơi nào nghe được tin tức Hồng Hà môn am hiểu giải độc, chuyên môn tới đây tìm kiếm Hồng Hà Thánh Thủy, trong lúc vô tình biết được Hồng Hà linh huyết cho nên mới tới đây tìm kiếm.

Nhiếp Vân đã biết rõ chuyện sau đó, thời điểm cướp đoạt đã gặp gỡ sơn tặc Chu Hồng, về sau lừa gạt Chu Hồng và thuận lợi tới đây.

Nghe xong bọn họ giới thiệu, Nhiếp Vân cười khổ không thôi.


Xem ra cũng không riêng hắn đạt được kỳ ngộ, trải qua chiến đấu thảm thiết, đám người Đạm Thai Lăng Nguyệt cũng trải qua không ít.


Về phần vào trong Hồng Hà mật cốc nhìn thấy điêu khắc tấn cấp đó là nhờ vào hào quang của Đạm Thai Lăng Nguyệt, người tấn chức đầu tiên là Hỗn Độn Vương, thứ hai là Tuyệt Sát Vương.


Đạm Thai Lăng Nguyệt là cường giả thiên vị của hỗn độn hải dương, Hỗn Độn Vương, Tuyệt Sát Vương là vương giả trấn thủ một phương, năng lượng có thể truyền qua nhau mà không bị hạn chế, từ đó mới có tràng cảnh hai người tấn cấp đồ sộ như lúc trước.


Về phần Đạm Thai Lăng Nguyệt, bản thân nàng có thực lực Vương cảnh đỉnh phong, tấn cấp chấn động rất nhỏ, lại khống chế rất tốt cho nên không ai phát hiện.


- Đạm... Đạm Thai Lăng Nguyệt khôi phục trí nhớ khi nào, các ngươi biết không?


Nhiếp Vân quan tâm nhất chính là việc này, tuy Lăng Nguyệt lúc gần đi nói nàng gọi là Lăng Nguyệt nhưng có khôi phục trí nhớ hay không cũng chỉ là hắn suy đoán, muốn thông qua lời mấy người này biết được tin tức rõ ràng.


- Chúng ta không biết, nếu như đoán không sai, hẳn là lúc gần đi dung hợp Hồng Hà linh huyết... Bởi vì lúc trước chúng ta cũng không có phát hiện dị thường...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK