- Chớ vội, ngươi nói Tiên Thiên y thể có thể để cho độ phù hợp đề cao đúng không?
Thấy Thạch Quy hạ lệnh trục khách, Nhiếp Vân vội nói.
- Phải...
Thấy thiếu niên chưa từ bỏ ý định, Thạch Quy nhướng mày.
Trước còn rất thích tiểu tử này, khiêm tốn kính cẩn, đúng mực, sao sau khi bị cự tuyệt, liền thành bộ dáng này?
Tiên Thiên độc thể, tương khắc với Y Đạo, mười lăm phần trăm đã là cực hạn, căn bản không thể gia tăng a!
- Tốt lắm, ngươi chờ một chút!
Đang cau mày, liền thấy thiếu niên khoanh chân ngồi xuống.
Thấy một màn này, trong lòng Thạch Quy không nhịn được sinh ra lửa giận.
Chờ một chút có ích lợi gì? Chẳng lẽ chờ một chút độ phù hợp sẽ đề cao? Nằm mơ đi!
- Lập tức rời đi, ta sẽ đưa ngươi ra ngoài, mặc dù ngươi vô duyên với Viêm Hoàng điện, lại nhận được ba thức trước của Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm, coi như là lấy được hồi báo, nếu không hết hy vọng, còn muốn ở lại chỗ này, giãy giụa vô vị, ta khó bảo toàn sẽ không xuất thủ mạt sát ngươi!
Giọng của Thạch Quy có chút âm lãnh.
Thích hợp liền thích hợp, không thích hợp liền không thích hợp, sao người trước mắt này kéo dài như vậy?
- Xin đừng có gấp, cho ta một nén nhang thời gian. Nếu như độ phù hợp của ta còn không đạt tới ba mươi, lại đuổi ta đicg không muộn!
Nhìn thấu nó mất hứng, Nhiếp Vân cười khổ giải thích một câu.
Tình huống của hắn không giống những người khác, căn bản không cách nào giải thích.
Nói xong câu này không để ý tới Thạch Quy nữa, linh hồn lan tràn toàn thân. Kịch Độc chi khí dung nhập vào huyết dịch bị thu hồi về Kịch Độc đan điền, cùng thời khắc đó, Mộc Sinh đan điền vận chuyển, Mộc Sinh khí hùng hậu dung nhập vào huyết dịch, tràn ngập mỗi một tế bào.
Mộc Sinh đan điền do Trị Liệu đan điền lên cấp mà thành, trời sinh giống như Y Đạo, loại thiên phú này dung nhập vào toàn thân, hẳn có thể để cho độ phù hợp gia tăng không ít!
Những cái này nói ra phức tạp, nhưng làm rất đơn giản, thiên phú chi khí dung hợp toàn thân, đã làm qua vô số lần, thời gian không lâu, Mộc Sinh khí hoàn toàn dung hợp vào huyết dịch, thể chất cả người cũng phát sinh biến hóa.
Hô!
Nhiếp Vân đứng dậy, khẽ mỉm cười, nhìn về phía Thạch Quy:
- Ta muốn thử độ phù hợp một chút, hy vọng tiền bối tác thành!
- Thử một chút? Ngươi là Tiên Thiên độc thể. Cho dù thử lại, cũng chỉ uổng công, lập tức rời đi. Ta có thể coi như chuyện gì cũng không phát sinh, nếu không... Chẳng những thu hồi Đại Diễn Thiên Cơ Kiếm ngươi tu luyện, còn cho ngươi chịu chút đau khổ!
Thạch Quy quát.
Mới vừa rồi đã thử qua, Tiên Thiên độc thể bị Thần Nông Bách Thảo Kinh bài xích là thực, thử lại cũng vô ích!
- Khẩn cầu tiền bối đáp ứng, nếu như lần này không đạt tới ba mươi phần trăm, ta nguyện ý tiếp nhận bất kỳ trừng phạt nào!
Nhiếp Vân ôm quyền.
Tiêu trừ Tiên Thiên độc thể, Mộc Sinh khí thông suốt toàn thân, nếu như còn không đạt tới ba mươi phần trăm, hắn cũng sẽ đập đầu tự tử!
- Nguyện ý tiếp nhận bất kỳ trừng phạt nào? Rất tốt! Nếu tìm chết, cũng đừng trách ta!
Không nghĩ tới thiếu niên trước mắt này quật cường như vậy. Thạch Quy hừ lạnh một tiếng, nâng đầu lên, Thần Nông Bách Thảo Kinh hóa lớn, ánh sáng bao phủ xuống.
- Tiểu tử chán sống, khảo nghiệm độ phù hợp là thể chất, không phải những cái khác, thể chất là người sinh ra liền tồn tại, không thể nào thay...
Lỗ mũi của Thạch Quy phun ra một đạo khí lưu, hừ lạnh nhìn bia đá cách đó không xa, còn không có nói ra chữ đổi, con ngươi đột nhiên trợn tròn, vỏ rùa không ngừng run rẩy.
- Cái này... Không thể nào... Chuyện gì xảy ra?
Trong thanh âm run rẩy, bia đá cách đó không xa vốn chỉ có mười lăm điểm đang không ngừng tăng lên, thời gian nháy mắt thì biến thành hai mươi.
Ngay sau đó biến thành ba mươi.
Đạt tới ba mươi, tốc độ lên cao không giảm chút nào, thậm chí còn có một loại khuynh hướng càng lúc càng nhanh.
Bốn mươi!
Năm mươi!
Sáu mươi!
Bảy mươi!
Không tới ba cái hô hấp, độ phù hợp vốn chỉ có mười lăm, đã đạt tới tám mươi!
Người bình thường, độ phù hợp ba mươi, độ phù hợp sáu mươi, thì đồng nghĩa có thiên phú Y Đạo cực cao.
Hai người trước thông qua khảo hạch, cũng chỉ có năm mươi... Làm sao có thể có người đạt tới tám mươi?
Hơn nữa con số tựa hồ còn đang nhảy nhót.
Hô!
Rốt cuộc, ngừng lại.
Chín mươi chín!
Độ phù hợp chín mươi chín phần trăm...
- Tiên Thiên y thể?
Trong đầu Thạch Quy toát ra một từ như vậy.
Chỉ có Tiên Thiên y thể, mới có thể để cho độ phù hợp đạt tới chín mươi chín! Khoảng cách cao nhất trăm phần trăm, cũng chỉ kém một điểm cuối cùng mà thôi.
- Cái này... Cái này...
Đôi môi của Thạch Quy run run, không nói ra lời
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Không phải mới vừa rồi là Tiên Thiên độc thể sao? Độ phù hợp chỉ có mười lăm phần trăm, sao đột nhiên biến thành Tiên Thiên y thể?
Chẳng lẽ người này, y, độc đều là Tiên Thiên, trời sinh có hai loại thể chất đặc thù?
Cái này... không thể nào, chưa từng nghe nói qua a!
Như vậy giống như ác ma giết người cùng thánh thủ cứu người là một người vậy, để cho người ta không cách nào tin tưởng, cho dù Thạch Quy sống không dưới ức vạn năm, tuổi thọ vô hạn, cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.
- Như vậy có thể chứ?
Nhiếp Vân ở dưới ánh sáng bao phủ, nhìn bia đá một cái, thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra mới vừa rồi quyết định là đúng, thân thể dung hợp Mộc Sinh khí, đã thu được độ phù hợp đầy đủ.
- Cái này...
Đến bây giờ Thạch Quy còn cảm thấy chết lặng, dùng sức nháy mắt, xác định không nhìn lầm, lúc này tinh thần mới động một cái, Thần Nông Bách Thảo Kinh bay xuống.
- Ngươi rốt cuộc là Tiên Thiên độc thể, hay Tiên Thiên y thể?
Thu hồi kinh thư, Thạch Quy cũng không nhịn được nữa, mở miệng hỏi.
- Ta... là Tiên Thiên y thể, mới vừa rồi sở dĩ xuất hiện độ phù hợp thấp như vậy, là bởi vì ta trúng độc, mới vừa rồi hóa giải độc tố xong mà thôi!
Nhiếp Vân thuận miệng nói.
Chuyện thiên phú đan điền, hắn không tính nói cho bất kỳ người nào, mặc dù đối phương chỉ là khí linh, cũng không có ý định nói.
Lại nói, cho dù nói, sợ rằng đối phương cũng rất khó tin, còn không bằng trực tiếp
đẩy tới trúng độc, dù sao lúc này độc đã giải, không cách nào truy xét.
- Còn có chuyện như vậy?
Thạch Quy thấy hắn không nói thật, cũng không tin cách nói này, bất quá suy nghĩ hồi lâu nhưng không nghĩ ra lý do gì, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu một cái, tinh thần chấn động, Thần Nông Bách Thảo Kinh rơi vào lòng bàn tay Nhiếp Vân.