Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong khoảng thời gian này, chẳng những luyện chế Thự Quang Kiếm lại lần nữa, hắn còn luyện giúp Nhiếp Đồng một thanh, tư đó càng gia tăng sức chiến đấu của hắn, phối hợp thi triển ra sẽ gia tăng uy lực gấp đôi.

Trên phương diện thực lực, Nhiếp Vân đạt tới Tru Thiên Cảnh sơ kỳ, ba vạn năm qua tu vi không tăng trưởng nhưng linh hồn lại tôi luyện càng thêm mượt mà, no đủ.

Thực lực Nhiếp Đồng cũng không có tăng trưởng quá lớn, hắn vẫn như cũ là nửa bước Tru Thiên Cảnh, cũng không phải hai người không cố gắng tu luyện mà là so với hỗn độn hải, thiên địa lục đạo thật sự quá nhỏ giống như muối bỏ biển, tu vi đạt tới cấp bậc của bọn họ không có vật tư tiếp tế, muốn đột phá thật sự rất khó khăn!

Cũng giống như tại phàm giới, dù là cố gắng cũng không thể đột phá Toái Thần Cảnh tấn cấp Tiên Lực Cảnh.

Pháp tắc khác biệt hạn chế phát triển, muốn tiếp tục đột phá phải tìm kiếm sân khấu lớn hơn, giống như con cá trong ao chỉ có thể sống trong ao, cho dù sống bao nhiêu năm cũng không thể tự do bằng cá sống trong dòng sông.

Đả thông thiên địa lục đạo, sau đó Linh giới triệt để ổn định, Nhiếp Vân đã muốn rời đi nhưng hắn không nỡ Lăng Nguyệt, hắn vẫn tưởng tượng nàng sẽ xuất hiện trước mặt hắn, hắn không nỡ.

Đáng tiếc, tưởng tượng vẫn là tưởng tượng, hóa thân Thiên Đạo tương đương trở thành một phần của Thiên Đạo, khó mà tách ra, hắn suy diễn toàn bộ chuyện thiên địa lục đạo một lần, Nhiếp Vân không thể không thừa nhận, bằng vào năng lực của hắn hiện tại không có khả năng giúp Lăng Nguyệt phục sinh.

Cũng chỉ có thể ký thác sâu trong hỗn độn có thể tìm được biện pháp tốt hơn.

Long Chu Cổ Thuyền xé rách không gian phát âm thanh ô ô, nó tiến thẳng vào trong vòng xoáy màu đen, cương phong làm cường giả Tiên Quân cũng phải sợ hãi nhưng còn chưa bay tới trơớc mặt Nhiếp Vân cũng đã biến mất..

Chắp hai tay đứng ở đầu thuyền nhìn vòng xoáy càng gần trơớc mặt, Nhiếp Vân bình thản không có biến hóa gì cả.

- Trong hỗn độn có thế giới thế nào?

Nỉ non nói một câu, Nhiếp Vân nói ra vấn đề hắn muốn hỏi nhất.

Đây cũng là chuyện sinh linh thiên địa lục đạo muốn biết nhất, cho dù Bắc Đấu Tinh Quân hay là Nhan Chi đều nghĩ làm sao đi ra ngoài lãnh hội phong thái thế giới hỗn độn, đáng tiếc có cơ hội nhưng bọn họ vĩnh viễn biến mất trong dòng sông lịch sử.

Thượng cổ chư hiền, Nho tộc từng có một vị đại năng tên Khuất Nguyên nhìn bầu trời gào thét, trời xanh kích động, phong lôi muôn đời.

Đáng tiếc hắn cuối cùng không thể bước ra khỏi thiên địa lục đạo, chết già Nho giới.

Có được thiên phú thiên cơ sư, tuy thông hiểu chư thiên nhưng cũng chỉ kế thừa tiền nhân mà thôi, hoàn toàn không biết gì về thế giới hỗn độn.

- Ta cũng không biết!



- Tuy lúc trơớc linh hồn cộng sinh với Tu La Vương nhưng ta vẫn có cảm giác hắn có một số việc ta không biết, cũng như Linh Hồn Hỗn Độn Vương Thạch lúc trước, ta trước kia chưa từng nghe nói qua!

Nhiếp Đồng đi tới.

Hình thể hắn không có gì khác với lúc trước, dung mạo lại lớn tuổi hơn không ít, bộ dạng vừa nhìn đã biết trải qua nhiều sương gió.

Nhất là hai mắt giống như có lợi kiếm tùy thời bắn ra ngoài, giống như bổ thiên địa.

Nhiếp Đồngcó thiên phú kiếm thuật làm cho Nhiếp Vân là kiếm đạo sư cũng cảm thấy không bằng ..., trải qua ba vạn năm khổ tu càng tiến một bước, kiếm pháp mạnh có thể xưng là đệ nhất thiên hạ.

- Linh hồn cộng sinh, tư duy không hề giấu diếm, có một số việc ngươi cũng không biết, chỉ sợ không phải Tu La Vương có thể hoàn thành, mà là có được lực lượng cường đại hơn mới có thể biết!

Nhiếp Vân chậm rãi nói.

Tuy Tu La Vương tử vong vài vạn năm nhưng những năm qua hắn không ngừng suy nghĩ việc này.

Tu La Vương diệt thế, trải qua vô số kỷ nguyên giới, mỗi một lần kỷ nguyên giới đều có thể chiến thắng, xưng bá thiên hạ, thậm chí luyện hóa thế giới. . . Dựa theo đạo lý hắn đã sớm vô địch thiên hạ, tiến quân Tru Thiên Cảnh, vì sao tới kỷ nguyên giới này vẫn chỉ là Xích Thiên Cảnh?

Hơn nữa mỗi lần xuất hiện thực lực không có đạt tới cực hạn, thậm chí còn chưa đạt tới Xích Thiên Cảnh.

Còn nữa, Hỗn Độn Kim Lệnh tới từ nơi nào?

Những nghi vấn này vẫn quanh quẩn trong tim hắn, như nghẹn ở cổ họng làm nội tâm hắn cảm thấy khó bình an.

Dường như hắn tới thiên địa lục đạo là để giám thị sinh linh mà thôi.

- Ca ca, ngươi còn nhớ Tu La Vương nói chuyện lúc tách ra với ta không?

Nhiếp Đồng nhớ tới cái gì, đột nhiên nói:

- Hắn nói ta đường đường Tu La Vương, phong vương cấp siêu cấp cường giả, nếu như để người khác biết bộ dạng này của ta còn không bằng chết đi cho xong. . . Phong vương cấp siêu cấp cường giả là ý gì? Chẳng lẽ là danh xưng của Tu La Vươn, cũng không phải bản thân hắn mà là người khác phong?



- Ngươi nói ta mới nhớ, thật có chuyện như vậy! Ta vẫn cảm thấy hiếu kỳ về câu nói này.

Nhiếp Vân gật đầu.

Lúc hắn nghe nói lời này, Tu La Vương nói những lời như vậy chắc chắn là có nguyên nhân, chỉ sợ có quan hệ rất lớn với thế giới trong hỗn độn.

- Đừng nghĩ, xe đến trước núi ắt có đường!

- Nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng, cho dù thế giới bên ngoài hỗn độn có cái dạng gì, tin tưởng chỉ cần huynh đệ chúng ta liên thủ cũng có thể đánh ra một thiên địa mới.

Nghĩ một hồi không nghĩ ra cái gì, Nhiếp Vân không nghĩ nhiều nữa, hắn cười ha ha, thần thái không trói buộc.

Huynh đệ bọn họ xem như liên thủ chân chính, tin tưởng trời đất bao la, chỉ cần liền tâm thì thế giới có mênh mông cũng có thể xông ra một tương lai tươi sáng.

- Vâng!

Nhiếp Đồng cũng gật đầu.

Hai huynh đệ bọn họ đồng thời đứng ở đầu thuyền nhìn vòng xoáy đen kịt càng ngày càng gần.


Ầm ầm!


Thân thuyền chấn động, hai người như tiến vào thế giới kỳ quái, khắp nơi đều là hào quang bảy màu, khác với khí lưu hỗn độn lúc trước, thời không giống như không tồn tại ở đây.


Không biết qua bao lâu, thân thuyền lắc lư, một biển hỗn độn xuất hiện trước mặt hai người.


Hỗn độn nơi này khác với hỗn độn bên ngoài thiên địa lục đạo, nó càng hùng hậu hơn trước, hành tẩu bên trong như đang xuyên qua nước bùn, mặc dù Long Chu Cổ Thuyền vô cùng mạnh mẽ cũng khó có thể tiến lên phía trước.


- Xem cường độ của hỗn độn, đừng nói Tiên Quân bình thường, cho dù nửa bước Xích Thiên Cảnh lâm vào trong đó, chỉ sợ cũng phải chết ở chỗ này!


Nhìn cảnh tượng trơớc mắt, sắc mặt Nhiếp Vân ngưng trọng.


Vừa rồi đi vào trung tâm của vòng xoáy hẳn là bị truyền tống, nó cùng loại như truyền tống trận, có thể truyền tống trong hỗn độn, hiện tại hai người tới nơi này có vị trí khác với lúc trước, xem như đi vào thế giới khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK