Nhận ra tuyệt chiêu mà tượng đá thi triển ra, trong lòng Nhiếp Vân xuất hiện sự háo thắng, hai hàng lông mày nhướng lên, thiên phú Thiên thủ sư nhanh chóng vận chuyển, ngón trỏ, ngón giữa cũng nhanh chóng vận chuyển pháp quyết, đột nhiên đâm ra.
Roẹt!
Ngón tay đánh ra, giống như lợi kiếm xé rách bầu trời, tạo thành một cột nước đạo ở đáy đầm, mang theo xu thế Thiên Địa trụy cùng với uy áp bắn thẳng tới Thất Sát chỉ mà tượng đá đánh ra.
Một đạo là Thất Sát chỉ nguyên bản, một đạo là do lợi dụng thiên phú võ đạo sư diễn hóa mà ra, cả hai đều mang theo uy lực Thất Sát, từng lớp đối đấu từng lớn, ngang nhiên đối kháng.
Oanh!
Hai đại tuyệt chiêu va chạm, đầu ngón tay đấu với với đầu ngón tay, toàn thân Nhiếp Vân lần nữa chấn động, đầu ngón tay cảm thấy nóng rát đau đớn, tượng đá thì nhẹ nhàng nhúc nhích, con mắt âm trầm mà quỷ dị đột ngột đóng lại, giống như chưa bao giờ mở ra vậy.
- Ồ?
Tượng đá nhắm mắt lại, Nhiếp Vân lần nữa nhìn lại, phát hiện ra trên đầu tượng đá không có một chút dấu vết và khe nứt nào. Nếu như không phải hắn từng tận mắt nhìn thấy, căn bản sẽ không tin vừa rồi con mắt của tượng đá là từ trên đó mở ra a.
Tiên lực lan tràn, đi tới trước mặt tượng đá, nhẹ nhàng chạm vào đối phương một chút, lúc này tượng đá dường như đã lần nữa rơi vào ngủ say,không có nhúc nhích.
- Thật là kỳ quái!
Nhiếp Vân có chút không rõ.
Tượng đá này cũng rất cổ quái, chẳng lẽ nhảy dựng lên chỉ vì thi triển Thất Sát chỉ một lần thôi sao?
- Xem xem trên lân phiến lần thú này có khắc cái gì!
Cỗ tay khẽ đảom, lại đem lân phiến vừa mới trộm được lấy ra, hai mắt quét qua.
- Thức thứ nhất Cửu Thiên Lưu Tinh Chỉ, Kim Diễm chỉ! Công pháp tốt!
Hai mắt Nhiếp Vân sáng rực lên.
Thất kiếp chỉ là thức thứ hai trong Cửu Thiên Lưu Tinh Chỉ, tuy rằng uy lực rất mạnh, nhưng mà bởi vì không có truyền thừa chiêu đầu tiên cho nên tu luyện rất là khó khăn. Cũng chỉ có hắn có được loại thiên phú đặc thù như Võ đạo sư thì mới có thể cân nhắc ra được phương pháp thi triển.
- Kim Diễm chỉ, chỉ sinh Kim diễm, dung thiết hóa kim, uy lực vô cùng...
Trên bề mặt lân phiến có khắc vô số chữ, là phương pháp tu luyện, Nhiếp Vân đã có kinh nghiệm tu luyện Thất kiếp chỉ, cho nên ánh mắt vừa mới đảo qua thì trong lòng đã xuất hiện yếu lĩnh tu luyện.
- Hóa ra trước đó ta tu luyện sai, Cửu Thiên Lưu Tinh Chỉ... Người sáng chế ra chiêu này, quá mức cường đại!
Sau khi lý giải toàn bộ Kim Diễm chỉ, Nhiếp Vân lập tức hiểu rõ trước đó hắn tu luyện Thất Sát chỉ đã đi theo con đường sai lầm. Tuy rằng uy lực không hề yếu hơn nguyên bản, nhưng mà chỉ có như vậy mà thôi, không có cách nào tu luyện lên trên, khó mà kết nối với chiêu thức tiếp theo.
Dựa theo giới thiệu về quy tắc của Cửu Thiên Lưu Tinh Chỉ, mỗi một thức sau đều là bắt đầu từ thức trước, hơn nữa khi thi triển từ thức đầu tiên tới thức cuối cùng, uy lực còn có thể trọng điệp, uy lực càng tăng cao.
Dùng phương pháp nghiên cứu của hắn, cho dù có thể làm cho Thất Sát chỉ có được uy lực không kém, nhưng mà lại không thể dung hợp với Kim Diễm chỉ, khi dùng chiến đấu uy lực sẽ yếu bớt đi không ít.
- Người khác tu luyện Kim Diễm chỉ, rèn luyện ngón tay, dùng tiên lực kích phát hỏa diễm, cần phải có đoạn thời gian rất dài cô đọng, mà ta thì khác. Thiên phú Thiên thủ sư phối hợp với thiên phú Diễm Hỏa sư, hai loại lực lượng giao hòa, có thể trực tiếp vận chuyển chiêu này!
Hít sâu một hơi, Nhiếp Vân vận chuyển thiên phú chi khí trong người, ngón tay đột nhiên điểm về phía trước.
Oanh!
Kim Diễm chỉ sinh ra nhiệt độ cao khiến cho đầm nước chung quanh bị thiêu đốt thành bọt khí, tạo thành trạng thái chân không, phát ra thanh âm chói tai trong đầm nước.
Đánh ra Kim Diễm chỉ Nhiếp Vân cũng không có ngừng lại, chỉ phong khẽ đảo, lại thi triển ra Thất Sát chỉ.
Sau khi hiểu rõ chúng hỗ trợ lẫn nhau, khí kình trong cơ thể Nhiếp Vân liên mien không dứt, Thất kiếp chỉ đánh ra, uy lực so với vừa rồi còn tăng lên gần ba thành!
Tuyệt chiêu đã vận chuyển tới cực lại đột nhiên có thể đề cao một thành đã là đảm bảo chiến đấu tất thắng, đột nhiên lại tăng lên ba thành, cho dù Nhiếp Vân tâm tư trầm ổn như núi nhưng mà vẫn không nhịn được rung động không thôi.
- Thứ này ta giữ lại cũng vô dụng, vậy ta sẽ để lại ngươi ở nơi này a!
Tu luyện thành công Kim Diễm chỉ, Nhiếp Vân lần nữa bơi tới trước mặt tượng đá, bàn tay khẽ lật, đặt lân phiến lần vào bàn tay đang chắp trước ngực của pho tượng.
Khối lân phiến này quan trọng là bởi vì Cửu Thiên Lưu Tinh Chỉ, hiện tại hắn đã tu luyện thành công, cho dù có lấy đi cũng không có tác dụng gì. Còn không bằng vật quy nguyên chủ, trả lại nơi mà hắn đã lấy.
Thả lại lân phiền, tượng đá vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì như trước, vẫn lẳng lặng đứng đó, trên mặt không có bất kỳ dung mạo nào.
Nhiếp Vân mở ra Thiên nhãn, quét mắt một vòng trên những tượng đá khác, hắn phát hiện ra không còn khối lân phiến nào khác. Lúc này hắn mới lắc đầu, thân thể nhoáng một cái đã bơi tới cửa động trên tế đàn.
Một phen kinh nghiệm vừa rồi thời gian cũng nói thì không ngắn, trên thực tế chỉ có vài chục hô hấp mà thôi. Hiện tại đi qua có thể nhanh chóng tìm được đám người Hứa Hinh Thiến, cũng không tính là quá muộn.
Cửa động là phong ấn dạng màng, vận chuyển phòng ngự chi khí và thiên phú Ẩn nấp sư Nhiếp Vân nhẹ nhàng chui đi vào.
- Sưu!
Vừa tiến vào cửa động thì hai hàng lông mày của Nhiếp Vân không nhịn được nhướng lên.
Đằng sau quả thực có một không gian khác, nhưng mà chỗ này cũng không phải là Tu la sát khí như trong tưởng tượng của hắn, mà là linh khí dồi dào, ấm áp khiến cho người ta cảm thấy rất là thoải mái.
- Chẳng lẽ không phải là thế giới Tu La?
Nhiếp Vân sững sờ.
Hắn đã có mấy lần kinh nghiệm tiến vào thế giới Tu La, biết rõ nếu như là nơi thực sự có chứa Tu La, như vậy sẽ tràn ngập Tu La sát khí chứ không phải như bây giờ, khí tức tươi mát, mang theo khí tức ấm áp.
- Nhiếp Vân ngươi tới rồi sao? Mau nhìn!
Đám người Hứa Hinh Thiến cũng không đi xa. Thấy Nhiếp Vân đi vào, bọn hắn vội vàng phía chỉ về phía trước.
- Dung Nham Hỏa long!
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn thoáng qua, mi tâm nhảy dựng lên.
Chỉ thấy xuất hiện ở trước mặt bọn hắn chính là một cái ao bằng dung nham cực lớn, nhiệt khí quay cuồng, tạo thành một mảnh Hỏa long dài hẹp cực lớn.
Roẹt!
Ngón tay đánh ra, giống như lợi kiếm xé rách bầu trời, tạo thành một cột nước đạo ở đáy đầm, mang theo xu thế Thiên Địa trụy cùng với uy áp bắn thẳng tới Thất Sát chỉ mà tượng đá đánh ra.
Một đạo là Thất Sát chỉ nguyên bản, một đạo là do lợi dụng thiên phú võ đạo sư diễn hóa mà ra, cả hai đều mang theo uy lực Thất Sát, từng lớp đối đấu từng lớn, ngang nhiên đối kháng.
Oanh!
Hai đại tuyệt chiêu va chạm, đầu ngón tay đấu với với đầu ngón tay, toàn thân Nhiếp Vân lần nữa chấn động, đầu ngón tay cảm thấy nóng rát đau đớn, tượng đá thì nhẹ nhàng nhúc nhích, con mắt âm trầm mà quỷ dị đột ngột đóng lại, giống như chưa bao giờ mở ra vậy.
- Ồ?
Tượng đá nhắm mắt lại, Nhiếp Vân lần nữa nhìn lại, phát hiện ra trên đầu tượng đá không có một chút dấu vết và khe nứt nào. Nếu như không phải hắn từng tận mắt nhìn thấy, căn bản sẽ không tin vừa rồi con mắt của tượng đá là từ trên đó mở ra a.
Tiên lực lan tràn, đi tới trước mặt tượng đá, nhẹ nhàng chạm vào đối phương một chút, lúc này tượng đá dường như đã lần nữa rơi vào ngủ say,không có nhúc nhích.
- Thật là kỳ quái!
Nhiếp Vân có chút không rõ.
Tượng đá này cũng rất cổ quái, chẳng lẽ nhảy dựng lên chỉ vì thi triển Thất Sát chỉ một lần thôi sao?
- Xem xem trên lân phiến lần thú này có khắc cái gì!
Cỗ tay khẽ đảom, lại đem lân phiến vừa mới trộm được lấy ra, hai mắt quét qua.
- Thức thứ nhất Cửu Thiên Lưu Tinh Chỉ, Kim Diễm chỉ! Công pháp tốt!
Hai mắt Nhiếp Vân sáng rực lên.
Thất kiếp chỉ là thức thứ hai trong Cửu Thiên Lưu Tinh Chỉ, tuy rằng uy lực rất mạnh, nhưng mà bởi vì không có truyền thừa chiêu đầu tiên cho nên tu luyện rất là khó khăn. Cũng chỉ có hắn có được loại thiên phú đặc thù như Võ đạo sư thì mới có thể cân nhắc ra được phương pháp thi triển.
- Kim Diễm chỉ, chỉ sinh Kim diễm, dung thiết hóa kim, uy lực vô cùng...
Trên bề mặt lân phiến có khắc vô số chữ, là phương pháp tu luyện, Nhiếp Vân đã có kinh nghiệm tu luyện Thất kiếp chỉ, cho nên ánh mắt vừa mới đảo qua thì trong lòng đã xuất hiện yếu lĩnh tu luyện.
- Hóa ra trước đó ta tu luyện sai, Cửu Thiên Lưu Tinh Chỉ... Người sáng chế ra chiêu này, quá mức cường đại!
Sau khi lý giải toàn bộ Kim Diễm chỉ, Nhiếp Vân lập tức hiểu rõ trước đó hắn tu luyện Thất Sát chỉ đã đi theo con đường sai lầm. Tuy rằng uy lực không hề yếu hơn nguyên bản, nhưng mà chỉ có như vậy mà thôi, không có cách nào tu luyện lên trên, khó mà kết nối với chiêu thức tiếp theo.
Dựa theo giới thiệu về quy tắc của Cửu Thiên Lưu Tinh Chỉ, mỗi một thức sau đều là bắt đầu từ thức trước, hơn nữa khi thi triển từ thức đầu tiên tới thức cuối cùng, uy lực còn có thể trọng điệp, uy lực càng tăng cao.
Dùng phương pháp nghiên cứu của hắn, cho dù có thể làm cho Thất Sát chỉ có được uy lực không kém, nhưng mà lại không thể dung hợp với Kim Diễm chỉ, khi dùng chiến đấu uy lực sẽ yếu bớt đi không ít.
- Người khác tu luyện Kim Diễm chỉ, rèn luyện ngón tay, dùng tiên lực kích phát hỏa diễm, cần phải có đoạn thời gian rất dài cô đọng, mà ta thì khác. Thiên phú Thiên thủ sư phối hợp với thiên phú Diễm Hỏa sư, hai loại lực lượng giao hòa, có thể trực tiếp vận chuyển chiêu này!
Hít sâu một hơi, Nhiếp Vân vận chuyển thiên phú chi khí trong người, ngón tay đột nhiên điểm về phía trước.
Oanh!
Kim Diễm chỉ sinh ra nhiệt độ cao khiến cho đầm nước chung quanh bị thiêu đốt thành bọt khí, tạo thành trạng thái chân không, phát ra thanh âm chói tai trong đầm nước.
Đánh ra Kim Diễm chỉ Nhiếp Vân cũng không có ngừng lại, chỉ phong khẽ đảo, lại thi triển ra Thất Sát chỉ.
Sau khi hiểu rõ chúng hỗ trợ lẫn nhau, khí kình trong cơ thể Nhiếp Vân liên mien không dứt, Thất kiếp chỉ đánh ra, uy lực so với vừa rồi còn tăng lên gần ba thành!
Tuyệt chiêu đã vận chuyển tới cực lại đột nhiên có thể đề cao một thành đã là đảm bảo chiến đấu tất thắng, đột nhiên lại tăng lên ba thành, cho dù Nhiếp Vân tâm tư trầm ổn như núi nhưng mà vẫn không nhịn được rung động không thôi.
- Thứ này ta giữ lại cũng vô dụng, vậy ta sẽ để lại ngươi ở nơi này a!
Tu luyện thành công Kim Diễm chỉ, Nhiếp Vân lần nữa bơi tới trước mặt tượng đá, bàn tay khẽ lật, đặt lân phiến lần vào bàn tay đang chắp trước ngực của pho tượng.
Khối lân phiến này quan trọng là bởi vì Cửu Thiên Lưu Tinh Chỉ, hiện tại hắn đã tu luyện thành công, cho dù có lấy đi cũng không có tác dụng gì. Còn không bằng vật quy nguyên chủ, trả lại nơi mà hắn đã lấy.
Thả lại lân phiền, tượng đá vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì như trước, vẫn lẳng lặng đứng đó, trên mặt không có bất kỳ dung mạo nào.
Nhiếp Vân mở ra Thiên nhãn, quét mắt một vòng trên những tượng đá khác, hắn phát hiện ra không còn khối lân phiến nào khác. Lúc này hắn mới lắc đầu, thân thể nhoáng một cái đã bơi tới cửa động trên tế đàn.
Một phen kinh nghiệm vừa rồi thời gian cũng nói thì không ngắn, trên thực tế chỉ có vài chục hô hấp mà thôi. Hiện tại đi qua có thể nhanh chóng tìm được đám người Hứa Hinh Thiến, cũng không tính là quá muộn.
Cửa động là phong ấn dạng màng, vận chuyển phòng ngự chi khí và thiên phú Ẩn nấp sư Nhiếp Vân nhẹ nhàng chui đi vào.
- Sưu!
Vừa tiến vào cửa động thì hai hàng lông mày của Nhiếp Vân không nhịn được nhướng lên.
Đằng sau quả thực có một không gian khác, nhưng mà chỗ này cũng không phải là Tu la sát khí như trong tưởng tượng của hắn, mà là linh khí dồi dào, ấm áp khiến cho người ta cảm thấy rất là thoải mái.
- Chẳng lẽ không phải là thế giới Tu La?
Nhiếp Vân sững sờ.
Hắn đã có mấy lần kinh nghiệm tiến vào thế giới Tu La, biết rõ nếu như là nơi thực sự có chứa Tu La, như vậy sẽ tràn ngập Tu La sát khí chứ không phải như bây giờ, khí tức tươi mát, mang theo khí tức ấm áp.
- Nhiếp Vân ngươi tới rồi sao? Mau nhìn!
Đám người Hứa Hinh Thiến cũng không đi xa. Thấy Nhiếp Vân đi vào, bọn hắn vội vàng phía chỉ về phía trước.
- Dung Nham Hỏa long!
Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn thoáng qua, mi tâm nhảy dựng lên.
Chỉ thấy xuất hiện ở trước mặt bọn hắn chính là một cái ao bằng dung nham cực lớn, nhiệt khí quay cuồng, tạo thành một mảnh Hỏa long dài hẹp cực lớn.