- Không quan hệ với Mặc Tật!
Thấy sắc mặt mọi người như thế, Nhiếp Vân lắc đầu, ánh mắt khẽ động và nhìn sang Linh Tú Đại Đế cách đó không xa.
Những người khác cũng nói ra quan điểm của mình, chỉ có nàng yên tĩnh đứng trên một dây leo không nói câu nào, không biết nghĩ cái gì.
- Ngươi có nhìn ra cái gì hay không?
Nhiếp Vân hỏi.
- Ta cảm thấy có quan hệ với Địa Ngục Long Giải!
Linh Tú Đại Đế do dự sau đó lên tiếng.
- Ân? Vì cái gì nói như vậy?
- Đám người Cao Dương chúa tể, Tinh Dạ chúa tể, Thần Quân chúa tể đánh nhau với đại chương ngư, quan hệ gì với Địa Ngục Long Giải chứ?
- Các ngươi nhìn kỹ đầu Long Giải kia đi...
Linh Tú Đại Đế chỉ xuống phía dưới.
Thuận theo lời nàng nói, Nhiếp Vân cúi đầu nhìn xuống, nhìn chằm chằm vào tính mạng thượng cổ kia, lúc này nó chìm vào dung nham lỗ đen cực nóng, thỉnh thoảng lộ đầu thổi mấy cái bong bóng, thời khắc khác sẽ nấp ở dưới giống như không làm gì cả.
- Có quan hệ với Long Giải? Sao ta không thấy như vậy?
Tử Đồng Bất Hủy vò đầu.
- Đúng thế, ta cũng nhìn không ra, nếu ngươi đã nhìn ra thì nói cho mọi người nghe đi.
Đoạn Diệc nói.
- Các ngươi xem thời gian đại chương ngư tấn công và Địa Ngục Long Giải thổi bong bóng.
Linh Tú Đại Đế nói.
- Dường như mỗi lần Địa Ngục Long Giải thổi bong bóng thì đại chương ngư mới tấn công...
Nghe được nàng nhắc nhở, mọi người lúc này mới ý thức tới vấn đề này, Tử Đồng Bất Hủy mở miệng kêu lên.
Đúng như hắn nói, mỗi lần đại chương ngư tiến công đều có Địa Ngục Long Giải phun bong bóng ra ngoài.
Vừa mới bắt đầu đại chương ngư sợ hãi bong bóng hoặc là truyền tín hiệu, hiện tại xem ra chỉ sợ không đơn giản như thế.
- Thời điểm không có bong bóng, khí thế của đám người Cao Dương chúa tể đột nhiên gia tăng mạnh hơn chúa tể bình thường gấp mười lần, chỉ khi nào bong bóng xuất hiện thì lực lượng trực tiếp hạ thấp, trở về thực lực chúa tể bình thường, cho nên ta cảm những bong bóng này mới là mấu chốt áp chế thực lực của đám người Cao Dương chúa tể!
Linh Tú Đại Đế giải thích.
Nghe nàng nói như thế, đám người Nhiếp Vân cũng ý thức được điểm này, cảm thấy có chút không đúng.
Đúng thế, thời điểm không có bong bóng thì áp chế khí thế của đám người Cao Dương chúa tể trì hoãn một ít, thậm chí còn có thể phản kích, khi bong bóng xuất hiện thì bị động.
Bong bóng giống như có chứa lực lượng cắt đứt kết nối với phong vương ý niệm, từ đó làm thực lực của bọn họ trở thành chúa tể như cũ.
Bong bóng xuất hiện tần suất càng lúc càng nhanh, đám người Cao Dương chúa tể càng ngày càng bị động, nếu như không phải bọn họ là cường giả chúa tể lâu năm có nhiều thủ đoạn, có vô số pháp bảo khôi phục lực lượng, chỉ sợ hiện tại không chết cũng không kém bao nhiêu.
Dù vậy sắc mặt bọn họ tái nhợt, dường như đã đạt tới cực hạn, nếu không cứu vớt sẽ không kiên trì được bao lâu.
- Chúng ta làm sao bây giờ?
- Cho dù chúng ta nhìn ra là Địa Ngục Long Giải giở trò quỷ nhưng có biện pháp nào? Nó nấp trong dung nham lỗ đen, lại có đại chương ngư cản đường gây khó dễ, chúng ta có thể làm gì.
- Đúng vậy a, những bong bóng này có thể ngăn cản phong vương ý niệm, chúng ta không có biện pháp, tùy tiện tiến lên chỉ lâm vào bị động như ba người kia thôi.
Sắc mặt mọi người vô cùng khó coi.
Tràng cảnh trước mặt lâm vào bế tắc.
Trong quan niệm của bọn họ, chỉ cần bất kỳ vật gì dính vào hai chữ phong vương đều vô cùng đáng sợ, không thể ngăn cản, hiện tại bị nơi này phá vỡ.
Ba đại cường giả phong vương lưu lại thủ đoạn nhưng vô dụng, đã xảy ra chuyện gì?
- Đáng giận, đáng giận!
- Đại quái vật, ngươi muốn chết.
Cao Dương chúa tể gào thét điên cuồng, trên mặt mang theo hung ác, liên tục ăn thiệt thòi làm hắn điên cuồng, lúc này nhìn sang hai người Tinh Dạ chúa tể, Thần Quân chúa tể:
- Đầu đại chương ngư này có biện pháp đặc thù ngăn cản phong vương ý niệm liên hệ với chúng ta, nếu như tiếp tục như vậy thì chúng ta sẽ bị đánh chết tại nơi này.
- Ta thấy không cần che giấu nữa, ta không tin Hỗn Độn Vương, A Dục Vương không có ban nửa bước phong vương thần binh cho các ngươi mượn.
- Không sai, A Dục Vương ban cho ta một kiện phong vương thần binh, đã như thế cùng động thủ đi.
Tinh Dạ chúa tể gật đầu.
- Cũng tốt, Hỗn Độn Vương cũng cho ta mượn một kiện, không nên che giấu, sử dụng đi.
Thần Quân chúa tể nói.
Ba đại cường giả đồng thời lật cổ tay, ba đạo khí tức huy hoàng bộc phát giống như ba mặt trời chiếu sáng cả hang động.
- A Dục Vương, Hỗn Độn Vương, Tuyệt Sát Vương thật sự dùng đại thủ bút.
Nhìn thấy ba người bọn họ đồng thời xuất ra nửa bước phong vương thần binh, Nhiếp Vân cười lạnh.
Kể từ khi biết cường giả phong vương cũng không phải mỗi người đều có phong vương thần binh, hắn biết binh khí mạnh nhất của đám người A Dục Vương chính là nửa bước phong vương thần binh, binh khí trân quý như vậy cũng có thể cho mượn sử dụng, xem ra ba vị vương giả thật sự muốn có chân huyết chi tinh.
Mặc dù trước kia biết rõ đám người Cao Dương chúa tể thiêu đốt phong vương ý niệm sẽ gia tăng sức chiến đấu gấp mười lần nhưng không cảm thấy lo lắng, cũng bởi vì hắn có được nửa bước phong vương thần binh nên không sợ hãi, hiện tại nhìn thấy đối phương cũng có thứ này, rốt cục cảm thấy có chút cố hết sức.
Thực lực gấp mười lần phối hợp nửa bước phong vương thần binh, tuyệt đối có vốn liếng tung hoành hỗn độn hải dương, mặc dù mình sử dụng tất cả thủ đoạn cũng không thể không lui bước.
Đám người Cao Dương chúa tể khẳng định cũng biết chuyện này, cho nên lặng lẽ giấu nửa bước phong vương thần binh trong cơ thể, mặc dù là hắn cũng không phát hiện, chỉ đợi thời cơ chín muồi, một lần hành động sử dụng đánh người ta không kịp trở tay.
Chỉ có điều kế hoạch không theo kịp biến hóa, bọn họ nằm mộng cũng không ngờ bị đại chương ngư phá hư, tình thế nguy cấp cho nên không thể không bộc lộ ra.
- Chết đi!
Thời điểm đám người Nhiếp Vân khiếp sợ, đám người Cao Dương chúa tể phía dưới đều sử dụng nửa bước phong vương thần binh, binh khí tỏa ra lực lượng chỉ thuộc về cường giả phong vương, lúc nâng lên cao cao phân thành ba phương chém thẳng vào đại chương ngư.
Ba đạo quang mang xé rách không gian, còn chưa đánh tới trước đại chương ngư đã nhìn thấy lực lượng không gì sánh kịp, lực lượng mạnh hơn chúa tể thần binh quá nhiều, hoàn toàn không cùng một khái niệm.