Lại nói, có thể đánh hắn bị thương đã nói rõ nhất định là một vị Khu Tu sư, Khu Tu sư dung hợp thiên phú chi khí, đối với Tu La mà nói đó là độc dược, cũng không dễ dàng hóa giải như vậy.
- Là Huyễn Vũ! Xem ra tiểu tử này cũng có kỳ ngộ a...
Nghiên cứu thương thế trên người Trấn Huyền Tu La một chút, Nhiếp Vân đã biết rõ người hạ nhục hắn là ai
Chính là Huyễn Vũ trước kia rời đi.
Xem ra tiểu tử này cũng giống như hắn, đã nhận được một kiện Tiên Khí lợi hại, dựa vào thứ này ra tay đánh lén, một kích đã khiến cho Trấn Huyền Tu La bị thương.
Đương nhiên, thực lực của hắn nhất định vẫn kém hơn Tu La Huyền Tiên cảnh này không ít, bằng không cũng sẽ không một kích đắc thủ lại chạy đi ẩn nấp. Khiến cho người này giận dữ như thế.
Về phần vì sao Huyễn Vũ không có Thạch Bi đồ mà lại có thể tìm được bảo vật, điểm này không cần nghĩ Nhiếp Vân cũng có thể phán đoán ra.
Thạch Bi đồ phải là thứ duy nhất hay không cũng khó nói, Huyễn Vũ có thể tìm tới nơi này, hơn nữa còn lợi dụng được hoàn cảnh đã nói rõ hắn ta rất quen thuộc nơi này. Ở nơi quen thuộc như vậy, tìm được bảo vật hơn so với hắn cũng không có gì là khó khăn cả.
- Ở đây... Ha ha, ta tiếp tục đưa cho ngươi một phần đại lễ!
Thiên nhãn quét qua không trung, rất nhanh đã xuyên thấu Cổ chiến trường bụi mùi, nhìn vào đám đất đá dưới một phế tích.
Thủ đoạn ẩn nấp của Ám Sát sư tuy rằng cao minh, có thể giấu diếm được tinh thần của người bình thường quét qua. Nhưng sao có thể dấu được thần thông Thiên nhãn bài danh thứ mười tám cơ chứ? Trong thời gian mấy tức đã bị Nhiếp Vân tìm được Huyễn Vũ đang bình tĩnh kia.
Một Ám Sát sư giỏi thì phải biết nắm chắc thời cơ, thời cơ chưa tới, một khi ra tay sẽ từ chủ động rơi vào bị động, săn bắn không thành mà ngược lại còn biến thành con mồi, Huyễn Vũ này cũng hiểu được đạo lý kia.
Mặc kệ Trấn Huyền Tu La trên không trung mắng có bao nhiêu khó nghe, đều không chút ảnh hưởng tới tâm tình của hắn. Thậm chí một chút cảm xúc chấn động cũng không có, riêng phần bình tĩnh và tâm cơ này cũng đã được coi là một sát thủ hợp cách rồi.
- Có lẽ Ám sát đan điền của tiểu tử này cũng giống như ta, đạt tới hình thái thứ ba rồi!
Thu hết những biểu hiện này vào trong mắt, trong lòng Nhiếp Vân đưa ra phán đoán.
Hình thái của Ám sát đan điền càng cao thì người lại càng trầm ổn. Từ biểu hiện của tiểu tử này trước mắt xem ra, hình thái của Ám sát đan điền ít nhất đã đạt tới hình thái thứ ba, không yếu hơn thực lực của hắn.
Bất quá, cho dù trầm ổn cũng không có tác dụng. Có thiên phú Thiên nhãn thiên phú làm thứ gian lận, cho dù che dấu tốt thì ở trong mắt hắn cũng giống như gương sáng. Hiện tại Nhiếp Vân muốn bức bách Huyễn Vũ, chỉ có đem bức bách hắn ta trở nên nóng nảy, như vậy đối phương mới ngoan ngoãn giao ra các loại thiên phú chi khí như Duệ Kim sư. Bẳng không đợi tới lúc hắn ta chiến đấu ngươi chế ta sống với cTrấn Huyền Tu La lại động thủ, khi đó tất cả đều đã muộn.
Nhẹ nhàng di chuyển trên mặt đất, rất nhanh Nhiếp Vân đã đi tới mặt đất nơi Huyễn Vũ ẩn thân.
- Hắc hắc, ta tạo cơ hội cho ngươi a...
Ngón tay bắn ra, một đạo kiếm khí lặng lẽ không một tiếng động đâm tới chỗ Huyễn Vũ.
Sưu!
Kiếm khí vừa mới rời khỏi mặt đất thì lập tức nổ tung, bộc phát ra kiếm hoa Thất Thải.
Uy lực của đạo kiếm khí này cũng không tầm thường, nhưng mà trong nháy mắt lại làm đại loạn tiết tấu trầm ổn của Huyễn Vũ, khiến cho thân thể vốn che dấu hoàn mỹ của hắn lộ ra ở sau phế tích.
- Để ta xem ngươi còn chạy đi đâu!
Khí tức của Huyễn Vũ vừa loạn thì lập tức khiến cho Trấn Huyền Tu La chú ý. Hắn điên cuồng rống lên một tiếng, chưởng lực cuồng bạo đánh tới chỗ Huyễn Vũ.
- Đáng giận!
Huyễn Vũ biết rõ lúc này đã không ẩn giấu được nữa. Vẻ mặt âm trầm như nước, miệng chửi nhỏ một tiếng, tay phải lăng không bổ ra một trảo, một binh khí giống như bàn cờ bay đến không trung, lăng không công kích Trấn Huyền Tu La đang phóng tới.
Sưu Sưu
Binh khí bàn cờ va chạm với công kích của Trấn Huyền Tu La một chút, thời gian còn chưa được chớp mắt thì Huyễn Vũ đã thừa cơ hóa thành một đạo lưu tinh chạy trốn ra ngoài, lại lần nữa biến mất từ trong tầm mắt của hắn . Mà binh khí bàn cờ trên không trung kia cũng tiêu tán, hóa ra là đồ vật do tiên lực biến ảo mà thành, không phải là bảo vật chân chính.
- A… a…a. Thiên phú Ảo cảnh sư. Ngươi được lắm, ngày hôm nay ta không luyện hóa ngươi thì sau này ta cũng không gọi là Trấn Huyền Tu La...
Thấy công kích của đối phương rõ ràng chỉ là thứ mà ảo cảnh mô phỏng ra, để cho đối phương lần nữa đào tẩu, Trấn Huyền Tu La tức giận tới mức liên tục chửi bởi, ngay cả phổi cũng có cảm giác sắp nổ tung.
Nếu như chiến đấu với cường giả Kim Tiên, thậm chí là cường giả Huyền Tiên đỉnh phong, cho dù thất bại cũng thôi đi. Thế nhưng đối đầu với một tiểu tử La Tiên cảnh, thậm chí còn có một tiểu tử Thiên Tiên cảnh mà hắn lại luân phiên thất bại. Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy tôn nghiêm của mình bị đụng chạm, sắp tức chết.
- Ầm ầm!
Trong tiếng quát, Trấn Huyền Tu La nhanh chóng đuổi theo phương hướng Huyễn Vũ biến mất, lực lượng cuồng bạo trên người khiến cho kiến trúc sau lưng hóa thành phế tích, không còn nơi để tiếp tục ẩn nấp.
- Tiểu tử này phản ứng cũng khá nhanh, ngươi không dây dưa với ta, ta lại dây dưa với ngươi. Để xem ngươi có thể trốn tới khi nào!
Thấy hai người rời đi Nhiếp Vân khẽ cười.
Vừa rồi Huyễn Vũ quay người bỏ chạy, cũng không dây dưa với hắn, đây là quyết định sáng suốt nhất, nếu như dây dưa, một khi bắt đầu dây dưa thì nhất định hai người đều không trốn thoát!
Đương nhiên, kết quả cuối cùng chính là hắn trốn không thoát Nhiếp Vân thì có đường lui là Bắc Đẩu tinh cung cho nên cũng không cần sợ hãi.
Bất quá, dù đối phương có thông minh cũng vô dụng, không ngoan ngoãn giao ra Duệ kim chi khí, Ảo cảnh chi khí và Hàn Băng chi khí, như vậy Nhiếp Vân không có khả năng buông tha cho hắn ta!
Thiên nhãn vận chuyển, lần nữa tìm tòi một vòng, một lát sau lại phát hiện ra nơi mà Huyễn Vũ đang ẩn thân.
Lần này không ở trong phế tích, mà là ở trên một kiến trúc vô cùng xa hoa, thoạt nhìn rất là lộ liễu, nhưng mà nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất. Cũng không khiến cho người ta tìm thấy dễ dàng.
- Thiên nhãn phá hư ảo!
Vì phòng ngừa đây là biểu hiện giả dối mà đối phương cố bố trí xuống, Nhiếp Vân vận chuyển thiên phú Thiên nhãn nhanh chóng bài trừ hư ảo.
- Là Huyễn Vũ! Xem ra tiểu tử này cũng có kỳ ngộ a...
Nghiên cứu thương thế trên người Trấn Huyền Tu La một chút, Nhiếp Vân đã biết rõ người hạ nhục hắn là ai
Chính là Huyễn Vũ trước kia rời đi.
Xem ra tiểu tử này cũng giống như hắn, đã nhận được một kiện Tiên Khí lợi hại, dựa vào thứ này ra tay đánh lén, một kích đã khiến cho Trấn Huyền Tu La bị thương.
Đương nhiên, thực lực của hắn nhất định vẫn kém hơn Tu La Huyền Tiên cảnh này không ít, bằng không cũng sẽ không một kích đắc thủ lại chạy đi ẩn nấp. Khiến cho người này giận dữ như thế.
Về phần vì sao Huyễn Vũ không có Thạch Bi đồ mà lại có thể tìm được bảo vật, điểm này không cần nghĩ Nhiếp Vân cũng có thể phán đoán ra.
Thạch Bi đồ phải là thứ duy nhất hay không cũng khó nói, Huyễn Vũ có thể tìm tới nơi này, hơn nữa còn lợi dụng được hoàn cảnh đã nói rõ hắn ta rất quen thuộc nơi này. Ở nơi quen thuộc như vậy, tìm được bảo vật hơn so với hắn cũng không có gì là khó khăn cả.
- Ở đây... Ha ha, ta tiếp tục đưa cho ngươi một phần đại lễ!
Thiên nhãn quét qua không trung, rất nhanh đã xuyên thấu Cổ chiến trường bụi mùi, nhìn vào đám đất đá dưới một phế tích.
Thủ đoạn ẩn nấp của Ám Sát sư tuy rằng cao minh, có thể giấu diếm được tinh thần của người bình thường quét qua. Nhưng sao có thể dấu được thần thông Thiên nhãn bài danh thứ mười tám cơ chứ? Trong thời gian mấy tức đã bị Nhiếp Vân tìm được Huyễn Vũ đang bình tĩnh kia.
Một Ám Sát sư giỏi thì phải biết nắm chắc thời cơ, thời cơ chưa tới, một khi ra tay sẽ từ chủ động rơi vào bị động, săn bắn không thành mà ngược lại còn biến thành con mồi, Huyễn Vũ này cũng hiểu được đạo lý kia.
Mặc kệ Trấn Huyền Tu La trên không trung mắng có bao nhiêu khó nghe, đều không chút ảnh hưởng tới tâm tình của hắn. Thậm chí một chút cảm xúc chấn động cũng không có, riêng phần bình tĩnh và tâm cơ này cũng đã được coi là một sát thủ hợp cách rồi.
- Có lẽ Ám sát đan điền của tiểu tử này cũng giống như ta, đạt tới hình thái thứ ba rồi!
Thu hết những biểu hiện này vào trong mắt, trong lòng Nhiếp Vân đưa ra phán đoán.
Hình thái của Ám sát đan điền càng cao thì người lại càng trầm ổn. Từ biểu hiện của tiểu tử này trước mắt xem ra, hình thái của Ám sát đan điền ít nhất đã đạt tới hình thái thứ ba, không yếu hơn thực lực của hắn.
Bất quá, cho dù trầm ổn cũng không có tác dụng. Có thiên phú Thiên nhãn thiên phú làm thứ gian lận, cho dù che dấu tốt thì ở trong mắt hắn cũng giống như gương sáng. Hiện tại Nhiếp Vân muốn bức bách Huyễn Vũ, chỉ có đem bức bách hắn ta trở nên nóng nảy, như vậy đối phương mới ngoan ngoãn giao ra các loại thiên phú chi khí như Duệ Kim sư. Bẳng không đợi tới lúc hắn ta chiến đấu ngươi chế ta sống với cTrấn Huyền Tu La lại động thủ, khi đó tất cả đều đã muộn.
Nhẹ nhàng di chuyển trên mặt đất, rất nhanh Nhiếp Vân đã đi tới mặt đất nơi Huyễn Vũ ẩn thân.
- Hắc hắc, ta tạo cơ hội cho ngươi a...
Ngón tay bắn ra, một đạo kiếm khí lặng lẽ không một tiếng động đâm tới chỗ Huyễn Vũ.
Sưu!
Kiếm khí vừa mới rời khỏi mặt đất thì lập tức nổ tung, bộc phát ra kiếm hoa Thất Thải.
Uy lực của đạo kiếm khí này cũng không tầm thường, nhưng mà trong nháy mắt lại làm đại loạn tiết tấu trầm ổn của Huyễn Vũ, khiến cho thân thể vốn che dấu hoàn mỹ của hắn lộ ra ở sau phế tích.
- Để ta xem ngươi còn chạy đi đâu!
Khí tức của Huyễn Vũ vừa loạn thì lập tức khiến cho Trấn Huyền Tu La chú ý. Hắn điên cuồng rống lên một tiếng, chưởng lực cuồng bạo đánh tới chỗ Huyễn Vũ.
- Đáng giận!
Huyễn Vũ biết rõ lúc này đã không ẩn giấu được nữa. Vẻ mặt âm trầm như nước, miệng chửi nhỏ một tiếng, tay phải lăng không bổ ra một trảo, một binh khí giống như bàn cờ bay đến không trung, lăng không công kích Trấn Huyền Tu La đang phóng tới.
Sưu Sưu
Binh khí bàn cờ va chạm với công kích của Trấn Huyền Tu La một chút, thời gian còn chưa được chớp mắt thì Huyễn Vũ đã thừa cơ hóa thành một đạo lưu tinh chạy trốn ra ngoài, lại lần nữa biến mất từ trong tầm mắt của hắn . Mà binh khí bàn cờ trên không trung kia cũng tiêu tán, hóa ra là đồ vật do tiên lực biến ảo mà thành, không phải là bảo vật chân chính.
- A… a…a. Thiên phú Ảo cảnh sư. Ngươi được lắm, ngày hôm nay ta không luyện hóa ngươi thì sau này ta cũng không gọi là Trấn Huyền Tu La...
Thấy công kích của đối phương rõ ràng chỉ là thứ mà ảo cảnh mô phỏng ra, để cho đối phương lần nữa đào tẩu, Trấn Huyền Tu La tức giận tới mức liên tục chửi bởi, ngay cả phổi cũng có cảm giác sắp nổ tung.
Nếu như chiến đấu với cường giả Kim Tiên, thậm chí là cường giả Huyền Tiên đỉnh phong, cho dù thất bại cũng thôi đi. Thế nhưng đối đầu với một tiểu tử La Tiên cảnh, thậm chí còn có một tiểu tử Thiên Tiên cảnh mà hắn lại luân phiên thất bại. Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy tôn nghiêm của mình bị đụng chạm, sắp tức chết.
- Ầm ầm!
Trong tiếng quát, Trấn Huyền Tu La nhanh chóng đuổi theo phương hướng Huyễn Vũ biến mất, lực lượng cuồng bạo trên người khiến cho kiến trúc sau lưng hóa thành phế tích, không còn nơi để tiếp tục ẩn nấp.
- Tiểu tử này phản ứng cũng khá nhanh, ngươi không dây dưa với ta, ta lại dây dưa với ngươi. Để xem ngươi có thể trốn tới khi nào!
Thấy hai người rời đi Nhiếp Vân khẽ cười.
Vừa rồi Huyễn Vũ quay người bỏ chạy, cũng không dây dưa với hắn, đây là quyết định sáng suốt nhất, nếu như dây dưa, một khi bắt đầu dây dưa thì nhất định hai người đều không trốn thoát!
Đương nhiên, kết quả cuối cùng chính là hắn trốn không thoát Nhiếp Vân thì có đường lui là Bắc Đẩu tinh cung cho nên cũng không cần sợ hãi.
Bất quá, dù đối phương có thông minh cũng vô dụng, không ngoan ngoãn giao ra Duệ kim chi khí, Ảo cảnh chi khí và Hàn Băng chi khí, như vậy Nhiếp Vân không có khả năng buông tha cho hắn ta!
Thiên nhãn vận chuyển, lần nữa tìm tòi một vòng, một lát sau lại phát hiện ra nơi mà Huyễn Vũ đang ẩn thân.
Lần này không ở trong phế tích, mà là ở trên một kiến trúc vô cùng xa hoa, thoạt nhìn rất là lộ liễu, nhưng mà nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất. Cũng không khiến cho người ta tìm thấy dễ dàng.
- Thiên nhãn phá hư ảo!
Vì phòng ngừa đây là biểu hiện giả dối mà đối phương cố bố trí xuống, Nhiếp Vân vận chuyển thiên phú Thiên nhãn nhanh chóng bài trừ hư ảo.