- Bắc Đẩu tinh cung là pháp bảo cực kỳ cường đại, khí linh đã có trí tuệ không kém gì nhân loại, chúng ta tế tự chính là hắn!
Giang Thiệp suy nghĩ và lên tiếng.
- Bắc Đẩu tinh phủ Tinh Cung chi linh, thì ra là thế!
Nhiếp Vân hiểu ra.
Trước kia có nghe nói qua chuyện khí linh, bảo bối cao cấp nhất mà hắn thấy qua chính là Kiếm Thần Chi Kiếm, U Minh Kiếm nhưng linh tính rất thấp, cũng không xem đó là chuyện quan trọng, nghe được khí linh cũng có thể diễn hóa thành sinh mạng không khác gì nhân loại thì hắn líu lưỡi.
- Ân? Khí linh có thể xuất hiện tánh mạng không khác gì nhân loại, nếu như tăng phẩm chất của Kiếm Thần Chi Kiếm lên cao hơn, có thể trợ giúp Trần Văn Húc khôi phục lần nữa hay không?
Trong đầu xuất hiện suy nghĩ như thế, Nhiếp Vân sững sờ.
Khí linh Kiếm Thần Chi Kiếm là Trần Văn Húc, khí linh U Minh Kiếm là Tạ Trương Huệ Tử, đây là đôi uyên ươn số khố, đến vẫn không thể ở cùng nhau, từ đó hóa thành khí linh của hai thanh Tiên Thiên Linh Bảo, nếu như có thể gia tăng phẩm chất của hai thanh kiếm này lên, có phải cũng sẽ gia tăng linh tính của chúng, một lần nữa sống lại?
Ân, nếu sau này đi Linh giới có thể chậm rãi nghiên cứu.
Nhiếp Vân vẫn có cảm giác cảm ơn với Trần Văn Húc, nếu như không phải vũ kỹ chi tủy của hắn, hắn không có khả năng nhanh chóng lĩnh ngộ kiếm tâm ý cảnh, cũng không có khả năng thành công đạt được tế tự chi địa Kiếm Thần Tông tán thành, từ đó thất bại Vân Huyên.
Nếu như có cơ hội phục sinh hắn sống lại, trả giá nhiều hơn nữa cũng nguyện ý.
Ngay sau đó Nhiếp Vân lại hỏi vài câu về chuyện Bắc Đẩu tinh phủ, cho dù Giang Thiệp là thiếu tông chủ nhưng chuyện biết rõ lại không nhiều, dường như hắn không biết được rất nhiều cơ mật hạch tâm.
- Bỏ đi, ngươi ở nơi này giả vờ giả vịt tu luyện, nếu như có người dò xét dùng đạo linh hồn lực này chấn nhiếp hắn.
Hỏi tiếp cũng không phát hiện có tin tức gì hữu dụng, Nhiếp Vân đứng dậy và điểm một chỉ, từ đó lưu lại dấu vết linh hồn trên người Giang Thiệp, lúc này hắn vận dụng thiên phú ấn nấp sư và biến mất tại chỗ.
Tuy Giang Thiệp không có được tin tức hữu dụng nào khác nhưng xác định kiếm tâm thế giới chính là thủ hộ giả của Bắc Đẩu tinh phủ, bởi như vậy không biết chừng có thể thông qua bọn chúng tiến vào trong tinh phủ, thậm chí có thể khống chế.
Một đường ẩn hình, Nhiếp Vân lại quay về tiểu viện của đám lão tửu quỷ.
- Như thế nào?
Vừa đi vào trong phòng, Lạc Khuynh Thành chào đón.
Trong sân có phong ấn gia trì, cũng không sợ có người khác nhìn thấy, nàng sớm đã thay đổi bộ dạng ban đầu, mọi người nghe thấy Khuynh Thành trong yến hội chính là tông chủ thì im lặng không nói nên lời.
Không nghĩ tới tông chủ hào khí bừng bừng ngụy trang thành nữ nhân cũng sắc sảo như thế, ngay cả bọn họ cũng không nhận ra!
- Thiếu tông chủ biết rõ cũng không nhiều, hơn nữa đúng như Thiên Huyễn suy đoán, người của kiếm tâm thế giới thật sự là thủ hộ giả của Bắc Đẩu tinh phủ!
Nhiếp Vân cũng nói rõ tin tức từ miệng Giang Thiệp với mọi người, mọi người nghe xong đều im lặng đứng tại chỗ.
- Nhiếp Vân, ngươi có phát hiện tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung và hai tông chủ của tông môn khác có chuyện ẩn trong đó hay không!
Đột nhiên Thiên Huyễn nhớ tới cái gì đó và nói ra.
Thiên Huyễn là thần thâu, hắn có được sức quan sát vượt qua người khác rất nhiều, tuy thực lực không phải mạnh nhất trong mọi người nhưng sức quan sát của hắn tuyệt đối là thứ nhất.
- Dựa theo đạo lý bình thường, ba tông này hẳn đối lập với nhau, hiện tại quan hệ lại thân mật như thế đúng là không đúng, chờ một chút, ta sẽ nhìn xem xảy ra chuyện gì.
Điểm ấy không cần Thiên Huyễn nhắc nhở, Nhiếp Vân đã sớm biết rõ, lập tức ngồi xuống sau đó vận dụng thiên nhãn chi khí và thiên nhĩ chi khí xuyên thấu qua tầng tầng cấm chế không gian, gay sau đó lan tới khu vực tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung ở lại.
Linh hồn ba ngàn thê độ phối hợp với thiên phú thiên nhãn, thiên nhĩ đạt tới hình thái thứ ba, người khác căn bản không phát hiện ra được.
- Ân? Quả nhiên có âm mưu. . .
Ánh mắt vừa mới quan sát tiểu viện, Nhiếp Vân nhìn thấy ba tông chủ đang ở trong phòng thương nghị cái gì đó.
Thiên nhĩ chi khí nhanh vận chuyển nhanh hơn, lúc này cũng nghe rõ đối thoại.
- Ổ Thao, Ngươi nói là thật sao? Nếu như dám gạt chúng ta, kết quả ngươi nên biết!
Tông chủ Linh Lung Kiếm Cung hừ lạnh.
- Kiếm tâm nhất tộc chúng ta đời đời kiếp kiếp bị vây ở nơi này, nếu quả thật có phương pháp đột phá sứ mạng thủ hộ nơi đây, ngươi sẽ nói chuyện tốt này với chúng ta hay sao?
Tông chủ Đoạt Tâm Kiếm Cung cũng có phần không tin tưởng.
- Phổ Chân, Khuông Lâm hai vị tông chủ nhạy cảm, chuyện này này có thật hay không qua một lúc các ngươi sẽ biết rõ, về phần tại sao nói cho các ngươi biết, là vì chuyện này phải có ba người chúng ta liên thủ mới hoàn thành, thiếu một thứ cũng không được!
Tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung Ổ Thao nói.
Tông chủ Linh Lung Kiếm Cung tên là Phổ Chấn, tông chủ Đoạt Tâm Kiếm Cung tên là Khuông Lâm.
- Qua một hồi? Có chuyện gì, ngươi nói thẳng đi, không nên nói mơ hồ như vậy.
Phổ Chấn cau mày.
- Kỳ thật chuyện này là thiên ngoại tà ma nói cho ta biết!
Ổ Thao nói.
- Thiên ngoại tà ma? Mục đích của bọn chúng là Bắc Đẩu tinh cung, trừ đầu Kim Giáp Long kia ra, thực lực chân chánh còn không bằng chúng ta, bọn chúng nói có thể tin tưởng hay sao?
Khuông Lâm lắc đầu.
- Bọn chúng nói thì không thể tin tưởng, nếu như đặc sắc Linh giới nói thì sao?
Ổ Thao cười nói.
- Đặc sứ Linh giới?
Phổ Chấn, Khuông Lâm đồng thời sững sờ kinh ngạc.
- Không sai, đại nhân vật của Linh giới đến, có được linh hồn ba ngàn thê độ, bọn họ hứa hẹn sẽ cứu Kiếm Tâm nhất tộc chúng ta thoát khỏi vận mệnh thủ hộ.
Ổ Thao nói.
- Việc này...
Phổ Chấn, Khuông Lâm hai người nhìn nhau, lúc đang muốn lên tiếng nói cái gì đó, đột nhiên không gian trước mặt chấn động, hai thân ảnh đồng thời xuất hiện trước mặt bọn họ.
- Khặc khặc, không sai, ta có thể giúp các ngươi thoát khỏi vận mệnh thủ hộ giả, truy cầu Thiên Đạo, thậm chí tiến vào Linh giới!
Minh Hoành, Minh Hinh bước ra khỏi không gian vặn vẹo.
- Quả nhiên có quan hệ với bọn chúng...
Nhìn thấy hai người, đôi mắt Nhiếp Vân nheo lại.
Trước kia nhìn thấy ba đại tông chủ có chút không đúng, trong nội tâm Nhiếp Vân đã ẩn ẩn hoài nghi việc này có quan hệ với đám người Minh Hoành nhưng không dám xác định mà thôi, hiện tại xem ra quả là thế.
Giang Thiệp suy nghĩ và lên tiếng.
- Bắc Đẩu tinh phủ Tinh Cung chi linh, thì ra là thế!
Nhiếp Vân hiểu ra.
Trước kia có nghe nói qua chuyện khí linh, bảo bối cao cấp nhất mà hắn thấy qua chính là Kiếm Thần Chi Kiếm, U Minh Kiếm nhưng linh tính rất thấp, cũng không xem đó là chuyện quan trọng, nghe được khí linh cũng có thể diễn hóa thành sinh mạng không khác gì nhân loại thì hắn líu lưỡi.
- Ân? Khí linh có thể xuất hiện tánh mạng không khác gì nhân loại, nếu như tăng phẩm chất của Kiếm Thần Chi Kiếm lên cao hơn, có thể trợ giúp Trần Văn Húc khôi phục lần nữa hay không?
Trong đầu xuất hiện suy nghĩ như thế, Nhiếp Vân sững sờ.
Khí linh Kiếm Thần Chi Kiếm là Trần Văn Húc, khí linh U Minh Kiếm là Tạ Trương Huệ Tử, đây là đôi uyên ươn số khố, đến vẫn không thể ở cùng nhau, từ đó hóa thành khí linh của hai thanh Tiên Thiên Linh Bảo, nếu như có thể gia tăng phẩm chất của hai thanh kiếm này lên, có phải cũng sẽ gia tăng linh tính của chúng, một lần nữa sống lại?
Ân, nếu sau này đi Linh giới có thể chậm rãi nghiên cứu.
Nhiếp Vân vẫn có cảm giác cảm ơn với Trần Văn Húc, nếu như không phải vũ kỹ chi tủy của hắn, hắn không có khả năng nhanh chóng lĩnh ngộ kiếm tâm ý cảnh, cũng không có khả năng thành công đạt được tế tự chi địa Kiếm Thần Tông tán thành, từ đó thất bại Vân Huyên.
Nếu như có cơ hội phục sinh hắn sống lại, trả giá nhiều hơn nữa cũng nguyện ý.
Ngay sau đó Nhiếp Vân lại hỏi vài câu về chuyện Bắc Đẩu tinh phủ, cho dù Giang Thiệp là thiếu tông chủ nhưng chuyện biết rõ lại không nhiều, dường như hắn không biết được rất nhiều cơ mật hạch tâm.
- Bỏ đi, ngươi ở nơi này giả vờ giả vịt tu luyện, nếu như có người dò xét dùng đạo linh hồn lực này chấn nhiếp hắn.
Hỏi tiếp cũng không phát hiện có tin tức gì hữu dụng, Nhiếp Vân đứng dậy và điểm một chỉ, từ đó lưu lại dấu vết linh hồn trên người Giang Thiệp, lúc này hắn vận dụng thiên phú ấn nấp sư và biến mất tại chỗ.
Tuy Giang Thiệp không có được tin tức hữu dụng nào khác nhưng xác định kiếm tâm thế giới chính là thủ hộ giả của Bắc Đẩu tinh phủ, bởi như vậy không biết chừng có thể thông qua bọn chúng tiến vào trong tinh phủ, thậm chí có thể khống chế.
Một đường ẩn hình, Nhiếp Vân lại quay về tiểu viện của đám lão tửu quỷ.
- Như thế nào?
Vừa đi vào trong phòng, Lạc Khuynh Thành chào đón.
Trong sân có phong ấn gia trì, cũng không sợ có người khác nhìn thấy, nàng sớm đã thay đổi bộ dạng ban đầu, mọi người nghe thấy Khuynh Thành trong yến hội chính là tông chủ thì im lặng không nói nên lời.
Không nghĩ tới tông chủ hào khí bừng bừng ngụy trang thành nữ nhân cũng sắc sảo như thế, ngay cả bọn họ cũng không nhận ra!
- Thiếu tông chủ biết rõ cũng không nhiều, hơn nữa đúng như Thiên Huyễn suy đoán, người của kiếm tâm thế giới thật sự là thủ hộ giả của Bắc Đẩu tinh phủ!
Nhiếp Vân cũng nói rõ tin tức từ miệng Giang Thiệp với mọi người, mọi người nghe xong đều im lặng đứng tại chỗ.
- Nhiếp Vân, ngươi có phát hiện tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung và hai tông chủ của tông môn khác có chuyện ẩn trong đó hay không!
Đột nhiên Thiên Huyễn nhớ tới cái gì đó và nói ra.
Thiên Huyễn là thần thâu, hắn có được sức quan sát vượt qua người khác rất nhiều, tuy thực lực không phải mạnh nhất trong mọi người nhưng sức quan sát của hắn tuyệt đối là thứ nhất.
- Dựa theo đạo lý bình thường, ba tông này hẳn đối lập với nhau, hiện tại quan hệ lại thân mật như thế đúng là không đúng, chờ một chút, ta sẽ nhìn xem xảy ra chuyện gì.
Điểm ấy không cần Thiên Huyễn nhắc nhở, Nhiếp Vân đã sớm biết rõ, lập tức ngồi xuống sau đó vận dụng thiên nhãn chi khí và thiên nhĩ chi khí xuyên thấu qua tầng tầng cấm chế không gian, gay sau đó lan tới khu vực tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung ở lại.
Linh hồn ba ngàn thê độ phối hợp với thiên phú thiên nhãn, thiên nhĩ đạt tới hình thái thứ ba, người khác căn bản không phát hiện ra được.
- Ân? Quả nhiên có âm mưu. . .
Ánh mắt vừa mới quan sát tiểu viện, Nhiếp Vân nhìn thấy ba tông chủ đang ở trong phòng thương nghị cái gì đó.
Thiên nhĩ chi khí nhanh vận chuyển nhanh hơn, lúc này cũng nghe rõ đối thoại.
- Ổ Thao, Ngươi nói là thật sao? Nếu như dám gạt chúng ta, kết quả ngươi nên biết!
Tông chủ Linh Lung Kiếm Cung hừ lạnh.
- Kiếm tâm nhất tộc chúng ta đời đời kiếp kiếp bị vây ở nơi này, nếu quả thật có phương pháp đột phá sứ mạng thủ hộ nơi đây, ngươi sẽ nói chuyện tốt này với chúng ta hay sao?
Tông chủ Đoạt Tâm Kiếm Cung cũng có phần không tin tưởng.
- Phổ Chân, Khuông Lâm hai vị tông chủ nhạy cảm, chuyện này này có thật hay không qua một lúc các ngươi sẽ biết rõ, về phần tại sao nói cho các ngươi biết, là vì chuyện này phải có ba người chúng ta liên thủ mới hoàn thành, thiếu một thứ cũng không được!
Tông chủ Phỉ Thúy Kiếm Cung Ổ Thao nói.
Tông chủ Linh Lung Kiếm Cung tên là Phổ Chấn, tông chủ Đoạt Tâm Kiếm Cung tên là Khuông Lâm.
- Qua một hồi? Có chuyện gì, ngươi nói thẳng đi, không nên nói mơ hồ như vậy.
Phổ Chấn cau mày.
- Kỳ thật chuyện này là thiên ngoại tà ma nói cho ta biết!
Ổ Thao nói.
- Thiên ngoại tà ma? Mục đích của bọn chúng là Bắc Đẩu tinh cung, trừ đầu Kim Giáp Long kia ra, thực lực chân chánh còn không bằng chúng ta, bọn chúng nói có thể tin tưởng hay sao?
Khuông Lâm lắc đầu.
- Bọn chúng nói thì không thể tin tưởng, nếu như đặc sắc Linh giới nói thì sao?
Ổ Thao cười nói.
- Đặc sứ Linh giới?
Phổ Chấn, Khuông Lâm đồng thời sững sờ kinh ngạc.
- Không sai, đại nhân vật của Linh giới đến, có được linh hồn ba ngàn thê độ, bọn họ hứa hẹn sẽ cứu Kiếm Tâm nhất tộc chúng ta thoát khỏi vận mệnh thủ hộ.
Ổ Thao nói.
- Việc này...
Phổ Chấn, Khuông Lâm hai người nhìn nhau, lúc đang muốn lên tiếng nói cái gì đó, đột nhiên không gian trước mặt chấn động, hai thân ảnh đồng thời xuất hiện trước mặt bọn họ.
- Khặc khặc, không sai, ta có thể giúp các ngươi thoát khỏi vận mệnh thủ hộ giả, truy cầu Thiên Đạo, thậm chí tiến vào Linh giới!
Minh Hoành, Minh Hinh bước ra khỏi không gian vặn vẹo.
- Quả nhiên có quan hệ với bọn chúng...
Nhìn thấy hai người, đôi mắt Nhiếp Vân nheo lại.
Trước kia nhìn thấy ba đại tông chủ có chút không đúng, trong nội tâm Nhiếp Vân đã ẩn ẩn hoài nghi việc này có quan hệ với đám người Minh Hoành nhưng không dám xác định mà thôi, hiện tại xem ra quả là thế.