Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Năm mươi vạn... Thần thạch cực phẩm một bộ thi thể Đế thú, tiền bối nói là thật?

Bị thanh niên ảnh hưởng, Tu Ngôn chưởng quỹ cũng xưng hô Nhiếp Vân là tiền bối, còn có chút không dám tin tưởng hỏi.

Soạt!

Nhiếp Vân cũng không trả lời hắn, mà điểm ngón tay một cái, lập tức, không khí trước mắt vặn vẹo, vô số Thần thạch cực phẩm như mưa rơi xuống. Trong nháy mắt chất đầy cả phòng, không cần tính, cũng biết chí ít có mấy trăm vạn viên!

- Cái này...

Tu Ngôn chưởng quỹ mộng.

Mở ra Bách Hương lâu, cho tới nay, hắn luôn cảm giác là một kẻ có tiền, nhưng nhìn thấy nhiều Thần thạch cực phẩm như vậy mới biết được, so sánh với vị trước mắt này, nhất định chính là kẻ nghèo hèn!

Hơn nữa, còn là loại nghèo đến trình độ bị người ta khinh kia.

Mấy trăm vạn Thần thạch cực phẩm... Đời này cũng chưa từng thấy!

- Thế nào?

Thanh âm của Nhiếp Vân tiếp tục vang lên.

- Tiền bối muốn mua, ta đương nhiên vui lòng bán, bất quá thi thể Đế thú không ở nơi này, mời tiền bối lấy đi Thần thạch, lấy được thi thể lại cho ta cũng không muộn!

Tu Ngôn chưởng quỹ vội nói.

Có thể tiện tay lấy ra nhiều Thần thạch như vậy, lại có thân phận ngay cả Hạo Thiên lâu cũng kiêng dè không thôi. Hắn biết đối phương chắc chắn sẽ không quỵt nợ, trước đòi tiền, còn không bằng lưu cho đối phương cái ấn tượng tốt.

- Ân!

Nhiếp Vân vung tay lên, Thần thạch cực phẩm khắp phòng bị thu hồi về thế giới nạp vật.

- Mời qua bên này...

Tu Ngôn chưởng quỹ đi đầu dẫn đường, đi ra Bách Hương lâu, rẽ trái rẽ phải, đi một vòng thật lớn, đi vào một tiểu viện chật hẹp.

- Ở chỗ này?

Nhìn tiểu viện cũ nát không chịu nổi, phảng phất như nhiều năm không người đến qua, Nhiếp Vân hơi nghi hoặc.

Thi thể Đế thú vô cùng trân quý, coi như muốn giấu, cũng không nên để ở chỗ này, thoạt nhìn quá tàn phá.

Tu Ngôn chưởng quỹ gật gật đầu, đi vào bên trong, vừa đi vừa giải thích:

- Đây là nguyên quán của ta, lúc trước thi thể con Đế thú thứ nhất chính là phát hiện ở chỗ này!



Chân Hư giới tồn tại không dưới ức vạn năm, đồng dạng có rất nhiều người sinh lão bệnh tử, có thể trở thành cường giả đồng thời siêu thoát, dù sao chỉ ở số ít.

Đi vào gian phòng, không gian chi lực của thế giới nạp vật xoay chuyển, lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Đó là Giới Diện phòng?

Mặc dù gian phòng này tàn phá, nhưng chỗ sâu như là Giới Diện, không gian hình thành gợn sóng đặc thù, giống như dòng nước chảy xuôi.

Lại là một Giới Diện phòng!

Giống như suối nước, đồ vật trong phòng không ngừng biến hóa.

- Thi thể Đế thú ở chỗ này, hai vị mời đi theo ta!

Tu Ngôn chưởng quỹ đi vào trong không gian.

Hai người Nhiếp Vân theo sát.

Tiến vào bên trong, thật giống như nhảy vào không gian trường hà, vật chất bên trong đang không ngừng biến hóa, rõ ràng đồ vật đang ở trước mắt, nếu như không có lực lượng cường đại khóa chặt không gian, căn bản là không bắt được.

Trong này, người tựa như siêu thoát ra ngoài thời không, mà ở trong đó, huyền diệu khó giải thích.

- Rất nhiều tu luyện giả chuyên môn tìm kiếm Giới Diện phòng tu luyện, đối với lĩnh ngộ thời không có trợ giúp rất lớn, hiện tại xem ra, quả thật như thế!

Nhiếp Vân cảm khái.

Nếu như sớm cho hắn gặp được thứ này, thời gian ngưng tụ giới vực hoàn mỹ sẽ càng sớm.

Thời gian dài tu luyện ở loại địa phương này, đối với lĩnh ngộ không gian pháp tắc, có trợ giúp rất lớn.

Đương nhiên, nơi này không có linh khí, hơn nữa cực kỳ nguy hiểm, hơi không chú ý, liền có thể lâm vào không gian trường hà, khó mà trở về.

- Nhìn, cái kia chính là thi thể Đế thú, Bách Hương lâu ta làm được mỹ vị chính là cái này!

Ở trong Giới Diện phòng đi một hồi, Tu Ngôn chưởng quỹ chỉ về phía trước.

Thuận ngón tay của hắn nhìn lại, Nhiếp Vân lập tức nhìn thấy một hòn đảo nhỏ xuất hiện ở trước mắt.

Hòn đảo trọc lóc, thứ gì cũng không có, đồng thời bị một cỗ lực lượng đặc thù bao phủ, để cho người ta mắt thường thấy không rõ lắm.

- Lên đi!

Biết thi thể Đế thú ở trên đảo, Nhiếp Vân cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt nhẹ gật đầu, nắm lấy Tu Ngôn chưởng quỹ.

Hô!



Một cái thuấn di đi vào phía trên.

- Thuấn di? Cường giả Đại Đế?

Tu Ngôn chưởng quỹ xém chút nữa ngất đi.

Trước đó hắn vẫn cho là hai người trước mắt chỉ là truyền nhân của đại thế lực nào đó, cho nên mới để thanh niên của Hạo Thiên lâu sợ hãi, khi thấy bọn hắn có thể thuấn di, giờ mới hiểu được, hai vị trước mắt này, chỉ sợ đều là cường giả Đế Cảnh!

Hắn... cùng cường giả Đế Cảnh buôn bán... Hơn nữa, nhìn bộ dáng thanh niên kia, vô cùng có khả năng là trong số các cường giả Đại Đế mạnh nhất Thần giới...

Nuốt nước miếng một cái, Tu Ngôn chưởng quỹ có chút không dám nói tiếp nữa.

Không để ý tới Tu Ngôn chưởng quỹ tâm tính biến hóa, Nhiếp Vân đứng ở trên đảo, nhìn qua.

Phạm vi không lớn, hơn mười thi thể nằm ngang ở phía trên, bởi vì vượt qua sức mạnh tự nhiên, để không gian cũng xảy ra vặn vẹo.

- Đây chính là thi thể Đế thú?

Ánh mắt của Nhiếp Vân lộ ra ngạc nhiên.

Đây là lần thứ nhất hắn nhìn thấy thi thể Đế thú, là Đế thú loại hình chim bay, kích thước không lớn, cỡ như chim ưng, mang theo lực lượng xé rách không gian, để cho người ta không dám nhìn thẳng.

Hô!

Bàn tay trảo một cái, lấy một thi thể tới trước mặt.

- Ân? Tựa hồ không giống thi thể cường giả Đại Đế lắm!

Thi thể Đế thú rơi vào lòng bàn tay, Nhiếp Vân nhịn không được kỳ quái.

Cho dù thi thể Đại Đế chết cũng mang theo uy nghiêm không cho phép kẻ khác khinh nhờn, tựa như một Đại Đạo lơ lửng, cho người ta cảm giác áp bách nồng nặc, nếu như luyện hóa mà nói, sẽ để cho người đối với loại Đại Đạo này có hiểu rõ sâu đậm, dù không cách nào nhờ vào đó đột phá, cũng có thể đạt tới một loại cảnh giới cực kỳ cao minh!


Nhưng thi thể Đế thú trước mắt, dù cũng có loại uy lực để cho người không thể khinh thị, nhưng không có loại cảm giác Đại Đạo áp bách kia, thậm chí hắn còn không có cảm giác đến lực lượng Đại Đạo.


- Những thi thể này ta muốn mua hết!


Đếm một chút, hết thảy mười hai thi thể Đế thú, bàn tay Nhiếp Vân lắc một cái, thả 600 vạn viên Thần thạch cực phẩm vào một không gian giới chỉ đưa tới.


- Đa tạ tiền bối.


Tiếp nhận giới chỉ nhìn một chút, Tu Ngôn chưởng quỹ không khỏi nuốt nước bọt.


Một lần đạt được nhiều Thần thạch cực phẩm như vậy, coi như Bách Hương lâu không bán nữa, cũng không quan trọng.


600 vạn Thần thạch cực phẩm, đừng nói Hạo Thiên lâu, coi như chín đại thế lực của toàn bộ Thần giới chung vào một chỗ, chỉ sợ cũng không thể tiện tay lấy ra!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK