- Nguyên khí đại đạo phù mua không được, thứ này thế nào?
Ngón tay bắn ra, Hỗn Độn Vương Thạch xuất hiện trong lòng bàn tay lần nữa, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn đối phương, chậm rãi giơ lên.
- Hỗn Độn Vương Thạch?
Đoạn Diệc xiết chặc nứm đấm, trong mắt bắn ra hào quang quỷ dị, hắn nhìn về phía Nhiếp Vân, đôi mắt không ngừng lưu chuyển, cũng không biết nghĩ gì.
- Không sai, năm trăm thế giới cấp ba hoặc là năm thế giới cấp một, một viên Hỗn Độn Vương Thạch!
Nhiếp Vân thản nhiên nói.
Vừa rồi tăng giá nhưng đối phương không lĩnh tình, hắn cũng trực tiếp tăng giá.
Dù sao Hỗn Độn Vương Thạch thứ này đừng nói là hắn, cho dù cường giả chúa tể cũng không đạt được, đối với loại bảo vật vô giá này cũng cần phải có giá phù hợp.
Lại nói đang rao giá trên tơời cũng không phải thành giao giá tiền này.
- Đắt!
Đoạn Diệc khoát tay, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hỗn Độn Vương Thạch trước mặt.
- Đắt hay không đắt ta không biết, ta dùng Hỗn Độn Vương Thạch đổi tiểu thế giới, chỉ sợ chỉ có mình ta thôi!
- Ngươi có thể cân nhắc, cân nhắc tốt lại trả lời ta!
Thấy đối phương nên nói đã nói xong, Nhiếp Vân đứng dậy, hắn thu vương thạch vào nạp vật thế giới, không gian phong tỏa chung quanh ba động, đám người xem náo nhiệt không thể nhìn thấy bọn họ đang trao đổi cái gì.
- Bọn họ đang nói gì?
- Ta cũng không biết, xem ra khẳng định hoàn thành giao dịch!
- Có thể giao dịch với Đoạn Diệc, thiếu niên này không đơn giản, rốt cuộc là ai, hỏi thăm ta không?
- Không rõ ràng lắm, dung mạo và khí tức linh hồn chưa bao giờ gặp qua.
Thấy Nhiếp Vân phong tỏa không gian, một lát sau đứng dậy, mọi người biết rõ song phương khẳng định hoàn thành giao dịch nào đó, về phần cụ thể là cái gì thì bọn họ không thấy, cũng không biết.
- Ai, không vội đi!
Đoạn Diệc không nghĩ tới thiếu niên này nói đi là đi, am hiểu thủ đoạn giao dịch, ánh mắt phát lạnh, cuối cùng suy nghĩ sau đó đứng lên.
Hỗn Độn Vương Thạch vô cùng quý trọng, người đạt được đều cẩn thận trân tàng, không có người nguyện ý bán ra, càng không cần phải nói mang đi trao đổi tiểu thế giới vô dụng.
- Ha ha!
Nghe hắn la lên, Nhiếp Vân mặc kệ, hắn đi vài bước tới chỗ của mình và ngồi xuống, nhắm mắt điều chỉnh.
Con cá đã mắc câu, cũng không cần hao tổn tâm tư, đối phương nguyện ý đổi thì đổi, không muốn đổi thì không đổi, quyền chủ động nằm trong tay của mình.
Cường ngạnh như vậy có thể cố định tăng giá, ngược lại không đẹp.
- Gia hỏa này làm gì?
- Hắn làm như vậy, sẽ không sợ bị Đoạn Diệc đánh chết?
Những người khác nhìn thấy bộ dạng của hắn, tất cả đều sững sờ, lúc này đưa mắt nhìn nhau.
Giao dịch với kẻ khác làm thế cũng bỏ đi, đối phương chính là Thị Huyết Cuồng Ma, là hung thần nổi danh Tuyệt Sát đai thế giới, làm như thế với loại người này không muốn chết hay sao?
Tuy, bọn hắn ngạc nhiên còn không có chấm dứt, càng làm cho người ngạc nhiên sự tình phát sinh, chỉ thấy tuyệt sát đại thế giới sát thần, nếu không không có sinh khí, ngược lại đứng dậy, bước đi tới, mang trên mặt ấm áp vui vẻ, dường như đối với đối phương vô lễ cử động cũng không thèm để ý.
- Giá cả chúng ta có thể thương lượng lại!
Đi vài bước tới trơớc mặt Nhiếp Vân, Đoạn Diệc không tiếp tục cao ngạo như trước.
Đối phương nói đúng, mặc dù Hỗn Độn Vương Thạch có giá cả nhưng nguyện ý lấy ra trao đổi quá ít, hơn nữa chỉ trao đổi một ít tiểu thế giới cũng không có nhiều người, ít nhất trước kia chưa từng có.
- Một giá này, nếu không thì thôi.
Thần sắc Nhiếp Vân lạnh nhạt.
- Đừng gấp gáp nói chuyện như vậy, chúng ta có thể lại thương nghị một chút.
Đi tới trước mặt, bàn tay Đoạn Diệc đặt lên vai Nhiếp Vân, hắn cười nhạt nói ra
Sau lời hắn nói tinh thần lực từ cánh tay tiến vào trong người Nhiếp Vân.
Gia hỏa này quả nhiên tàn nhẫn, thành Tam Giới không cho phép tùy tiện động thủ, hắn trực tiếp dùng linh hồn công kích đối phương, làm cho đối phương biết khó mà lui, ngoan ngoãn giao Hỗn Độn Vương Thạch ra.
Loại linh hồn công kích này dùng bàn tay của hắn làm môi giới, bên ngoài không có chút chấn động gì, mặc dù người khác nhìn thấy cũng cho rằng nói chuyện bình thường mà thôi, sẽ không hoài nghi điểm khác.
Nhìn thấy động tác của hắn, Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, cũng không tránh né, tùy ý để tinh thần và linh hồn đối phương tiến vào người.
Đấu linh hồn với hắn, chỉ cần không phải chúa tể, chẳng những không có chút tác dụng nào, trái lại còn tự rước lấy nhục.
Ầm ầm!
Trong mắt bắn ra hào quang tàn nhẫn, linh hồn của Đoạn Diệc tiến quân thần tốc, chỉ trong nháy mắt tiến vào thức hải Nhiếp Vân, muốn phá hư sinh cơ của hắn, vừa mới tiến vào trong thức hải lại không tìm được bóng dáng linh hồn đâu.
- Đến!
Vào thời điểm hắn đang nghi hoặc, một bóng người trống rỗng xuất hiện, bàn tay duỗi về phía trước, Đoạn Diệc lập tức cảm thấy toàn thân như bị giam cầm không thể động đậy.
- Ngươi... Ngươi. . .
Cho tới giờ phút này hắn mới biết được linh hồn cường đại đối phương cường đại đến cực điểm, vượt qua hắn cực xa, cả hai căn bản không phải cùng cấp bậc.
- Ta như thế nào? Trên người của ngươi tổng cộng có bao nhiêu tiểu thế giới? Phân biệt đều là cấp mấy?
Hừ nhẹ một tiếng, lực lượng linh hồn của Nhiếp Vân nhanh chóng bao phủ đối phương, làm cho đối phương không thể động đậy, đồng thời mang theo đầu độc cực mạnh làm cho người ta mất đi khả năng chống cự và buồn ngủ.
Nếu đối phương xuất thủ trước, hắn tự nhiên sẽ không nương tay, ở chỗ này không thể động thủ giết người, làm cho đối phương khuất phục trong thời gian ngắn, giao đồ vật ra vô cùng đơn giản.
- Ngươi...
Đoạn Diệc vốn định chế trụ đối phương, không nghĩ tới bị đối phương chế trụ, sắc mặt của hắn biến thành phi thường khó coi, muốn phản bác lại phát hiện thân thể cứng ngắc, bị linh hồn cường đại của đối phương áp bách, linh hồn tùy thời sẽ sụp đổ.
- Nói, hơn nữa giao tiểu thế giới ra, ta có thể không giết ngươi, bằng không biến ngươi thành kẻ đần là chuyện vô cùng đơn giản!
Linh hồn cường đại nghiền áp như thiên địa áp xuống, Đoạn Diệc muốn phản kháng nhưng không thể phản kháng được, vì đạt tới cấp bậc này linh hồn cực kỳ kiên định, muốn triệt để đầu độc rất khó, nếu muốn gạt bỏ linh hồn làm hắn biến thành ngu ngốc lại vô cùng đơn giản.
- Trên người của ta có hai thế giới cấp ba, ta không có thế giới cấp một và cấp hai...
Đoạn Diệc cắn răng nói.
- Hai thế giới cấp ba?
Vốn tưởng rằng đối phương là cá lớn, không nghĩ tới không nhiều như hắn tưởng tượng.