Trước kia tu vi thấp cho nên hắn không hiểu ý nghĩa đích thực củaTứ Phương đỉnh. Bây giờ nhìn kỹ hắn mới phát hiện ra, miệng bốn cái đỉnh này mặc dù nhìn qua bình thường, thế nhưng trên thực tế lại ẩn chứa chí lý Hỗn Độn, đại biểu cho bốn đại phương hướng đông, tây, nam, bắc, có hiệu quả trấn áp chư thiên.
- Vật này. . . Là do các ngươi luyện chế ra sao?
Nhìn một hồi, vẻ mặt Nhiếp Vân tràn ngập kinh ngạc, không nhịn được lên tiếng.
Người mạnh nhất trong Cửu Thiên thế giới bất quá cũng chỉ là Xích Thiên Kính đỉnh phong mà thôi. Cách Tru Thiên cảnh còn một đoạn ra xa. Chứ đừng nói là cấp bậc Chúa Tể.
Mà bây giờ mấy cái Tứ Phương đỉnh trước mắt này nhìn qua đơn sơ. Thế nhưng trên thực tế lại ẩn chứa đạo khí khiến cho ngay cả hắn cũng cảm thấy khó hiểu. Đây tuyệt đối không phải là thứ mà cường giả Xích Thiên Kính có thể luyện chế ra được!
Nói một cách đơn giản, vật này cường giả Xích Thiên Kính căn bản không thể luyện chế ra được!
- Quả thực là chúng ta đã luyện chế ra nó. Chuyện này ta đã đích thân trải qua, cho nên biết rất rõ!
Lão tổ Trần gia nói.
- Ồ?
- Bất quá, lúc chúng ta luyện chế cũng có tiểu xảo. Lúc ấy trong Hỗn Độn đại dương có một con rùa cực lớn đang bị trọng thương, không biết tên gọi là gì. Con rùa này bị chúng ta liên thủ chém giết, miệng của Tứ Phương đỉnh này trên thực tế chính là dùng đầu và bốn cái móng vuốt của con rùa lớn này luyện chế mà thành. Về sau còn xảy ra một ít biến hóa mà ngay cả chúng ta cũng không hiểu nổi. Nhưng mà quả thực có thể duy trì cho thế giới ổn định. . .
Lão tổ Trần gia nhìn ra trong lòng Nhiếp Vân nghi hoặc, cho nên mới đem chuyện khi đó nói lại cặn kẽ một lần.
- Rùa lớn?
Nhiếp Vân gật đầu.
Nói như vậy đúng là có thể hiểu được. Mặc dù thực lực của bọn họ đều không cao, nhưng mà vận khí cũng cực tốt. Con rùa lớn này không biết là vật gì, thế nhưng nhìn dáng vẻ của Tứ Phương đỉnh cũng đã biết nó thuộc về thần vật thượng cổ. Loại thần vật này trời sinh thông linh, dung hợp cùng với Hỗn Độn vào một chỗ có thể sinh ra được hiệu quả khiến cho người ta không có cách nào tưởng tượng được.
- Đúng vậy. Cho nên, mới vừa rồi ta nói đơn giản cũng là bởi vì trước kia đã từng xuất hiện qua chuyện như vậy. Chúng ta dùng Tứ Phương đỉnh ổn định lại thế giới! Nếu như đại nhân muốn để cho thiên đạo đại nhân rời đi. Như vậy có thể đem Tứ Phương đỉnh thả vào vị trí, khi đó Cửu Thiên thế giới cũng sẽ không tan vỡ!
Lão tổ Trần gia nói.
- Ngươi nói vị trí cụ thể, ta sẽ lập tức đặt nó lại!
Nhiếp Vân nói.
- Tứ Phương đỉnh, đại biểu bốn phương Đông, Tây, Nam, Bắc trong thiên địa. Chỉ cần đem đại đỉnh đặt ở cuối mỗi phương hướng tương ứng là được rồi!
Lão tổ Trần gia nói.
- Được.
Nhiếp Vân gật đầu, tinh thần khổng lồ khẽ động một cái. Trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Cửu Thiên thế giới vào bên trong, tìm được phương vị mà hắn nói.
- Đi!
Khẽ hô một tiếng, Tứ Phương đỉnh từ trong lòng bàn tay hắn đồng thời bay ra, bắn thẳng về phía bốn phương hướng tương ứng.
bằng vào thực lực của Lão tổ Trần gia muốn đặt Tứ Phương đỉnh vào vị trí còn cần không ít thời gian. Thế nhưng Nhiếp Vân thì không cần. Tinh thần khẽ động một cái là có thể bao phủ toàn bộ Cửu Thiên thế giới, ngón tay khẽ búng là trong không gian đã xuất hiện kẽ hở. Để cho mấy cái đại đỉnh này tùy ý rơi xuống vị trí hắn muốn đặt vào.
Đặt Tứ Phương đỉnh vào vị trí, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy được Cửu Thiên thế giới càng thêm vững chắc. Tầng vách ngăn bên ngoài trở nên càng thêm nồng hậu, xem ra Lão tổ Trần gia không có nói sai. Thứ này quả nhiên có công hiệu làm cho thế giới vững chắc.
- Ài!
Biết được điểm này, Nhiếp Vân thở dài một tiếng, vẻ mặt có chút tĩnh mịch.
Hắn đang nhớ lại Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Nếu như lúc ấy Thiên địa lục đạo có loại bảo bối như Tứ Phương đỉnh này, hoàn toàn có thể trấn áp không gian đang vỡ nát, cũng không cần để cho nàng hóa thân thiên đạo, dùng cái chết để bảo toàn sinh linh.
- Hắn. . . Nhất định đang nhớ lại một đoạn chuyện cũ. . . Chẳng lẽ hắn đang nhớ người thương của hắn hay sao?
Nhìn thấy vẻ mặt của hắn như vậy, thân thể mềm mại của Trần Lạc Dung khẽ run một cái. Hai hốc mắt ửng đỏ, đồng thời cũng có chút ngạc nhiên. Rốt cuộc là nữ nhân gì mới có thể ràng buộc được người ưu tú như Nhiếp Vân chứ?
Mà nàng. . . Bây giờ đang ở nơi nào?
- Chủ nhân. . .
Khác với suy nghĩ của Trần Lạc Dung. Đối với một ít chuyện cũ của Nhiếp Vân Tĩnh Tâm vẫn biết được một chút. Nhìn thấy hắn có bộ dáng như vậy, trong lòng nàng không nhịn được có chút đau xót:&- Đạm Đài tỷ tỷ nhất định sẽ có thể sống lại. . .
- Ta cũng tin chắc nàng có thể sống lại được.
Dọn dẹp suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, Nhiếp Vân phục hồi tinh thần lại, khẽ cười một tiếng.
Nương theo thực lực của hắn càng ngày càng cao,lòng tin cũng càng ngày càng lớn hơn.
Mặc dù hóa thân làm thiên đạo ở trong Thiên địa lục đạo là quá trình không thể nghịch chuyển. Thế nhưng ở toàn bộ Hỗn Độn thế giới, đây cũng không phải là chuyện đặc biệt khó khăn!
Không nói đâu xa, chỉ riêng Hỗn Độn Tụ Linh châu mà A Dục Vương luyện chế ra cũng có thể khiến cho thiên đạo xuất hiện ý thức của bản thân. Chuyện này đã khiến cho hắn nhìn thấy được hy vọng rất lớn!
- Đạm Đài tẩu tử. . . Nhiếp Vân đại nhân, người thương của ngươi họ Đạm Đài hay sao?
Trần Lạc Dung do dự một chút, không nhịn được hỏi một câu.
- Không sai, nàng gọi là Đạm Đài Lăng Nguyệt, là nữ nhân tốt nhất thế giới này, cũng là thê tử của ta!
Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng:&- Được rồi, không nói tới những chuyện này nữa. Trước tiên ta sẽ phong ấn lực lượng của những Tứ Phương đỉnh này đã.
Nói xong, ngón tay hắn liên tiếp điểm ra pháp ấn, điểm về bốn phương hướng có Tứ Phương đỉnh.
Sưu!
Pháp ấn tiếp xúc với Tứ Phương đỉnh, trạng thái vững chắc trước đó lập tức biến mất, lần nữa trở lại dáng vẻ như mới vừa rồi.
- Không thủ đoạn của Huyễn Cách thống lĩnh này như thế nào. Để phòng ngừa hắn nghi ngờ. Trước tiên ta phong ấn uy năng của Tứ Phương đỉnh xuống. Sau khi thiên đạo rời đi, phong ấn sẽ tự động giải trừ, làm cho Cửu Thiên thế giới không xuất hiện tình cảnh hỗn loạn nữa.
Nhiếp Vân nói.
Vạn nhất Huyễn Cách thống lĩnh này quá mức lợi hại, nhìn ra bọn họ đã sớm có chuẩn bị. Như vậy rất có thể sẽ xuất hiện không chuyện ít phiền toái. Vì giảm bớt phiền toái không cần thiết, hắn vẫn nên cẩn thận cho thỏa đáng.