Chỉ cần còn hơn hắn, chính mình vô luận là tâm tình hay vẫn là thực lực đều tuyệt đối sẽ có bay vọt về chất.
Nuốt hết chất long màu vàng kim óng ánh, lực lượng của Cảnh Hồng triệt để khôi phục tới lúc trước khi chiến đấu với Lưu Tế, pháp lực toàn thân bành trướng không ngớt, giống như vô cùng vô tận vậy.
Nhìn thấy thực lực của hắn đạt đến cực hạn, Nhiếp Vân cũng không che dấu, pháp lực toàn thân từ trong lỗ chân lông bắn ra, tựa như Chiến Thần.
- Đến đây đi!
Thi triển Tật Phong Huyền Thiên Bộ, rong nháy mắt Nhiếp Vân đã bay ra vài trăm thước, đi tới trước mặt Cảnh Hồng, phát động công kích đầu tiên.
Đánh ra một quyền, phong tỏa hắn tám đường lui về phía sau của hắn, quyền phong rít gào được hội tụ từ pháp lực nồng hậu dày đặc tới cực điểm, phá không bắn tới.
Phong cách của hắn khác với Lưu Tế, đối phương vừa mới ra tay chính là đánh xa, mà Nhiếp Vân vừa ra tay đã cận thân.
- Để cho ta nhìn xem thực lực của ngươi rốt cuộc tới mức nào!
Nhìn thấy bên trong quyền này trong công có thủ, tuy rằng không bằng Bát Đãng kích vừa rồi của Lưu Tế, thế nhưng lại cũng không yếu, càng có diệu dụng một phen. Hai mắt Cảnh Hồng ngưng tụ, tay phải chỉ về phía trước, lực lượng ngưng tụ thành tơ.
Tiêu Lăng đã từng thi triển qua chiêu này!
Chiêu này giống như quyền pháp mà Nhiếp Vân đánh ra, có công có thủ, trong thủ mang theo công, ngón tay cái duỗi ra, đâm thẳng vào quyền của Nhiếp Vân, một khi bị đâm trúng, nhất định sẽ bị thương.
- Hừ!
Nhiếp Vân cũng không đổi chiêu, miệng hừ lạnh một tiếng, lực lượng trên nắm tay không ngừng, lại còn nhanh chóng công tới.
Oanh!
Lập tức, nắm đấm va chạm với Cảnh Hồng, một quyền một chỉ bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ, kích động, lan tràn ra, pháp lực như là vòi rồng càn quét.
Đạp Đạp Đạp!
Hai chiêu số mạnh mẽ ngạnh kháng, hai người đồng thời lui về phía sau mấy bước.
Chỉ bằng vào lực lượng, không ngờ thực lực lại ngang nhau, ai cũng không thắng được ai!
- Thật mạnh!
- Đáng sợ!
- Tuy lực một chỉ kia của Cảnh Hồng cho dù là bán Linh Binh tuyệt phẩm thì cũng thoáng cái bị đâm thủng a, không ngờVân Phong minh chủ lại trực tiếp ngă cản, nắm tay không có bất kỳ biến hóa nào, quá mạnh mẽ!
- Khó trách Cảnh Hồng muốn khiêu chiến Lưu Tế trước, sau đó mới lại khiêu chiến Vân Phong minh chủ. Xem ra vị minh chủ này quả thực mạnh hơn so với Lưu Tế!
Tất nhiều đệ tử trong Hóa Vân tông đều là người biết hàng, thời gian hai người đối công tuy rằng ngắn ngủi, lực lượng va chạm một cái đã lui ra. Thế nhưng bọn hắn vẫn nhìn ra được. Mọi người không khỏi cảm thán, Vân Phong minh chủ này tuy rằng tuổi không lớn lắm thế nhưng lại có thể tại trong thời gian ngắn như vậy tạo thành danh khí rất lớn. Quả thực không phải giả dối, có thực lực làm cho người ta sợ hãi.
- Quân Tử Tam giới chưởng!
Đối với tiếng kinh hô dưới đài Cảnh Hồng không rảnh mà để ý tới, hai hàng lông mày nhíu lên, liên tục đánh ra ba quyền.
Quân Tử Tam giới chưởng.
Quân tử có tam giới, khi còn yếu đuối, huyết khí chưa định, giới chi ở sắc, cực kỳ cường tráng. Huyết khí phương cương, giới chi tại đấu, cực kỳ gia nua. Huyết khí đã suy, giới chi tại được.
Tam giới tỉnh thân, thủ cầm vẻ vang!
Ba quyền bao phủ, Nhiếp Vân cảm thấy huyết khí toàn thân dường như triệt để cứng lại, sắc, đấu, đắc toàn bộ bị phong tỏa, khí huyết vận chuyển mất linh.
- Tuyệt chiêu Nho môn quả nhiên lợi hại! Bất quá vô dụng đối với ta, phá cho ta!
Cảm nhận được biến hóa trên thân thể cùng với hiệu quả do chưởng phong của đối phương mang đến. Nhiếp Vân biết rõ tuyệt chiêu Nho môn này không tâm thường, hắn hít sâu một hơi, thét dài một tiếng, thiên phú Tiên Âm sư tựa như lợi kiếm đâm thảnh kim thạch, nghênh đón chưởng phong.
Leng keng!
Tiên âm và chưởng phong tương giao, cũng đán tan lực lượng rộng rãi mà là đánh tan gông cung áp bách đối với tinh thần bên trong. Lập tức, Nhiếp Vân đã cảm thấy cái gọi là áp lực Tam giới trên người chợt nhẹ đi rồi biến mất, khí huyết lần nữa vận chuyển trở lại.
- Thử Bất Động Minh vương quyền của ta!
Thở ra một tiếng, ánh mắt Nhiếp Vân ngưng trọng, đánh qua ra một quyền.
Đại Từ Đại Bi Bất Động Minh Vương quyền!
Oanh!
Tuyệt chiêu Nho môn và tuyệt chiêu Phật môn ngạnh kháng với nhau, bốn phía vang lên âm thanh rõ ràng cùng với phạm âm lượn, lực lượng hùng vĩ khiến cho không trung vặn vẹo, nhộn nhạo mấy trăm thước rồi đồng thời tiêu tán.
Đạp đạp đạp đạp!
Hai người lần nữa lui về phía sau, không ngờ lại là lực lượng ngang nhau.
- Thật là lợi hại!
- Vân Phong và Cảnh Hồng đều rất lợi hại a!
- Vẫn là Vân Phong lợi hại hơn, hắn mới mười bảy mười tám tuổi, thời gian tu luyện không hề dài. Mà Cảnh Hồng đã ở trong Hóa Vân tông hơn hai trăm năm, thời gian tu luyện đủ dài rồi.
- Đúng vậy a, đây mới thực sự là thiên tài, mười bảy mười tám tuổi đã có được loại sức chiến đấu này, đợi một thời gian nữa nhất định có thể trở thành thủ hộ thần của tông môn!
- Trước đó ta cho rằng của ta thực lực cũng không tệ, thế nhưng nhìn thấy bọn hắn chiến đấu ta mới biết được so sánh với bọn họ, cái gì cũng không tính! Xem ra sau này phải tu luyện cho tốt!
Nhiếp Vân và Cảnh Hồng đối chiến khiến cho những đệ tử khác bùng lên tâm tư tu luyện hừng hực, trong mắt mọi người hiện lên vẻ hưng phấn và sùng bái.
Cường giả, vô luận đi đến đâu cũng đều được tôn trọng và kính nể, mà Nhiếp Vân chính là người như vậy.
Từ lúc hắn trọng sinh đến nay, tính ra cũng chỉ hơn một năm, thời gian như vậy ngắn ngủi đã từ cảnh giới Khí hải Cảnh đệ nhất trọng đạt cho tới tình trạng bây giờ, nếu như truyền đi tuyệt đối có thể hù chết người sống.
Tu luyện hơn một năm lại có thể ngạnh kháng với thiên tài tuyệt thế tu luyện mấy trăm năm, thậm chí đối chiến với lão quái vật mấy ngàn năm cũng không rơi vào thế hạ phong, loại thiên phú này đã vượt ra khỏi phạm trù của thiên tài
Đương nhiên tấn cấp nhanh như vậy, hơn nữa củng cố cảnh giới như thế là có liên quan rất lớn tới việc hắn là người của hai thế giới, càng quan trọng hơn là Pháp quyết vô danh thay đổi số lượng đan điền, hai mươi đan điền, huyết mạch Linh cấp, quá mức đáng sợ.
- Lục Đức thần quyền!
Lại lần nữa bất phân thắng bại với Nhiếp Vân, hai mắt Cảnh Hồng càng ngày càng sáng, hít sâu một hơi, lần nữa đề thăng lực lượng bởi vì ngạnh kháng nà có chút tán loạn, lại đánh ra một quyền.
Nho môn có lục đức, trí, tín, thánh, nhân, nghĩa, trung, Lục Đức thần quyền là đem sáu loại phẩm đức này dung hợp vào cùng một chỗ, đánh ra công kích cường đại nhất.
Nuốt hết chất long màu vàng kim óng ánh, lực lượng của Cảnh Hồng triệt để khôi phục tới lúc trước khi chiến đấu với Lưu Tế, pháp lực toàn thân bành trướng không ngớt, giống như vô cùng vô tận vậy.
Nhìn thấy thực lực của hắn đạt đến cực hạn, Nhiếp Vân cũng không che dấu, pháp lực toàn thân từ trong lỗ chân lông bắn ra, tựa như Chiến Thần.
- Đến đây đi!
Thi triển Tật Phong Huyền Thiên Bộ, rong nháy mắt Nhiếp Vân đã bay ra vài trăm thước, đi tới trước mặt Cảnh Hồng, phát động công kích đầu tiên.
Đánh ra một quyền, phong tỏa hắn tám đường lui về phía sau của hắn, quyền phong rít gào được hội tụ từ pháp lực nồng hậu dày đặc tới cực điểm, phá không bắn tới.
Phong cách của hắn khác với Lưu Tế, đối phương vừa mới ra tay chính là đánh xa, mà Nhiếp Vân vừa ra tay đã cận thân.
- Để cho ta nhìn xem thực lực của ngươi rốt cuộc tới mức nào!
Nhìn thấy bên trong quyền này trong công có thủ, tuy rằng không bằng Bát Đãng kích vừa rồi của Lưu Tế, thế nhưng lại cũng không yếu, càng có diệu dụng một phen. Hai mắt Cảnh Hồng ngưng tụ, tay phải chỉ về phía trước, lực lượng ngưng tụ thành tơ.
Tiêu Lăng đã từng thi triển qua chiêu này!
Chiêu này giống như quyền pháp mà Nhiếp Vân đánh ra, có công có thủ, trong thủ mang theo công, ngón tay cái duỗi ra, đâm thẳng vào quyền của Nhiếp Vân, một khi bị đâm trúng, nhất định sẽ bị thương.
- Hừ!
Nhiếp Vân cũng không đổi chiêu, miệng hừ lạnh một tiếng, lực lượng trên nắm tay không ngừng, lại còn nhanh chóng công tới.
Oanh!
Lập tức, nắm đấm va chạm với Cảnh Hồng, một quyền một chỉ bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ, kích động, lan tràn ra, pháp lực như là vòi rồng càn quét.
Đạp Đạp Đạp!
Hai chiêu số mạnh mẽ ngạnh kháng, hai người đồng thời lui về phía sau mấy bước.
Chỉ bằng vào lực lượng, không ngờ thực lực lại ngang nhau, ai cũng không thắng được ai!
- Thật mạnh!
- Đáng sợ!
- Tuy lực một chỉ kia của Cảnh Hồng cho dù là bán Linh Binh tuyệt phẩm thì cũng thoáng cái bị đâm thủng a, không ngờVân Phong minh chủ lại trực tiếp ngă cản, nắm tay không có bất kỳ biến hóa nào, quá mạnh mẽ!
- Khó trách Cảnh Hồng muốn khiêu chiến Lưu Tế trước, sau đó mới lại khiêu chiến Vân Phong minh chủ. Xem ra vị minh chủ này quả thực mạnh hơn so với Lưu Tế!
Tất nhiều đệ tử trong Hóa Vân tông đều là người biết hàng, thời gian hai người đối công tuy rằng ngắn ngủi, lực lượng va chạm một cái đã lui ra. Thế nhưng bọn hắn vẫn nhìn ra được. Mọi người không khỏi cảm thán, Vân Phong minh chủ này tuy rằng tuổi không lớn lắm thế nhưng lại có thể tại trong thời gian ngắn như vậy tạo thành danh khí rất lớn. Quả thực không phải giả dối, có thực lực làm cho người ta sợ hãi.
- Quân Tử Tam giới chưởng!
Đối với tiếng kinh hô dưới đài Cảnh Hồng không rảnh mà để ý tới, hai hàng lông mày nhíu lên, liên tục đánh ra ba quyền.
Quân Tử Tam giới chưởng.
Quân tử có tam giới, khi còn yếu đuối, huyết khí chưa định, giới chi ở sắc, cực kỳ cường tráng. Huyết khí phương cương, giới chi tại đấu, cực kỳ gia nua. Huyết khí đã suy, giới chi tại được.
Tam giới tỉnh thân, thủ cầm vẻ vang!
Ba quyền bao phủ, Nhiếp Vân cảm thấy huyết khí toàn thân dường như triệt để cứng lại, sắc, đấu, đắc toàn bộ bị phong tỏa, khí huyết vận chuyển mất linh.
- Tuyệt chiêu Nho môn quả nhiên lợi hại! Bất quá vô dụng đối với ta, phá cho ta!
Cảm nhận được biến hóa trên thân thể cùng với hiệu quả do chưởng phong của đối phương mang đến. Nhiếp Vân biết rõ tuyệt chiêu Nho môn này không tâm thường, hắn hít sâu một hơi, thét dài một tiếng, thiên phú Tiên Âm sư tựa như lợi kiếm đâm thảnh kim thạch, nghênh đón chưởng phong.
Leng keng!
Tiên âm và chưởng phong tương giao, cũng đán tan lực lượng rộng rãi mà là đánh tan gông cung áp bách đối với tinh thần bên trong. Lập tức, Nhiếp Vân đã cảm thấy cái gọi là áp lực Tam giới trên người chợt nhẹ đi rồi biến mất, khí huyết lần nữa vận chuyển trở lại.
- Thử Bất Động Minh vương quyền của ta!
Thở ra một tiếng, ánh mắt Nhiếp Vân ngưng trọng, đánh qua ra một quyền.
Đại Từ Đại Bi Bất Động Minh Vương quyền!
Oanh!
Tuyệt chiêu Nho môn và tuyệt chiêu Phật môn ngạnh kháng với nhau, bốn phía vang lên âm thanh rõ ràng cùng với phạm âm lượn, lực lượng hùng vĩ khiến cho không trung vặn vẹo, nhộn nhạo mấy trăm thước rồi đồng thời tiêu tán.
Đạp đạp đạp đạp!
Hai người lần nữa lui về phía sau, không ngờ lại là lực lượng ngang nhau.
- Thật là lợi hại!
- Vân Phong và Cảnh Hồng đều rất lợi hại a!
- Vẫn là Vân Phong lợi hại hơn, hắn mới mười bảy mười tám tuổi, thời gian tu luyện không hề dài. Mà Cảnh Hồng đã ở trong Hóa Vân tông hơn hai trăm năm, thời gian tu luyện đủ dài rồi.
- Đúng vậy a, đây mới thực sự là thiên tài, mười bảy mười tám tuổi đã có được loại sức chiến đấu này, đợi một thời gian nữa nhất định có thể trở thành thủ hộ thần của tông môn!
- Trước đó ta cho rằng của ta thực lực cũng không tệ, thế nhưng nhìn thấy bọn hắn chiến đấu ta mới biết được so sánh với bọn họ, cái gì cũng không tính! Xem ra sau này phải tu luyện cho tốt!
Nhiếp Vân và Cảnh Hồng đối chiến khiến cho những đệ tử khác bùng lên tâm tư tu luyện hừng hực, trong mắt mọi người hiện lên vẻ hưng phấn và sùng bái.
Cường giả, vô luận đi đến đâu cũng đều được tôn trọng và kính nể, mà Nhiếp Vân chính là người như vậy.
Từ lúc hắn trọng sinh đến nay, tính ra cũng chỉ hơn một năm, thời gian như vậy ngắn ngủi đã từ cảnh giới Khí hải Cảnh đệ nhất trọng đạt cho tới tình trạng bây giờ, nếu như truyền đi tuyệt đối có thể hù chết người sống.
Tu luyện hơn một năm lại có thể ngạnh kháng với thiên tài tuyệt thế tu luyện mấy trăm năm, thậm chí đối chiến với lão quái vật mấy ngàn năm cũng không rơi vào thế hạ phong, loại thiên phú này đã vượt ra khỏi phạm trù của thiên tài
Đương nhiên tấn cấp nhanh như vậy, hơn nữa củng cố cảnh giới như thế là có liên quan rất lớn tới việc hắn là người của hai thế giới, càng quan trọng hơn là Pháp quyết vô danh thay đổi số lượng đan điền, hai mươi đan điền, huyết mạch Linh cấp, quá mức đáng sợ.
- Lục Đức thần quyền!
Lại lần nữa bất phân thắng bại với Nhiếp Vân, hai mắt Cảnh Hồng càng ngày càng sáng, hít sâu một hơi, lần nữa đề thăng lực lượng bởi vì ngạnh kháng nà có chút tán loạn, lại đánh ra một quyền.
Nho môn có lục đức, trí, tín, thánh, nhân, nghĩa, trung, Lục Đức thần quyền là đem sáu loại phẩm đức này dung hợp vào cùng một chỗ, đánh ra công kích cường đại nhất.