Bọn hắn tham gia Quỷ Vụ Minh Hải thí luyện, tự nhiên biết rõ thí luyện nguy hiểm cùng đáng sợ, gia nhập Phong Vân Minh chẳng những không có nguy hiểm, có có thể được nhiều công huân như vậy, khiến bọn hắn hâm mộ không thôi.
Vốn còn có một chút đệ tử cảm thấy Nhiếp Vân mới nhập môn, tư lịch không đủ, quá mức trương dương, một mực áp dụng thái độ trông xem thế nào, lúc này cũng hạ quyết tâm, sau khi khảo hạch kết thúc, sẽ gia nhập Phong Vân Minh.
- Minh chủ, tới phiên ngươi!
Rất nhanh các đệ tử hạch tâm sắp chấm dứt khảo nghiệm, mọi người đồng loạt nhìn về phía Nhiếp Vân.
- Lão đại, công huân của ngươi sẽ không vượt qua ba vạn a, nếu thực như vậy, chỉ sợ sẽ gây ra oanh động!
Trúc Âm đi tới, vừa cười vừa nói.
- Ba vạn? Ta cũng không biết...
Nhiếp Vân lắc đầu.
Hắn chỉ nhìn ngọc bài chiến công của mình một lần, lúc ấy đã vượt qua một vạn, về sau thì không có lấy ra nữa, cụ thể có bao nhiêu công huân, ngay cả hắn cũng không rõ lắm.
- Không biết? Hừ, ta nhìn ngươi hẳn là không bằng mấy người bọn hắn a, như vậy minh chủ như ngươi thật xấu hổ chết người ta rồi...
Chứng kiến biểu lộ của thiếu niên có chút mê hoặc, Nam Cung Tuấn sao có thể buông tha cơ hội này, liên tục cười lạnh.
- Ta nhìn xem!
Đối với hắn cười nhạo, Nhiếp Vân trực tiếp bỏ qua, để cho Nam Cung Tuấn thiếu chút nữa tức bất tỉnh.
Đi về phía Kỷ Lục thạch, mới đi đến trước mặt, liền chứng kiến Kỷ Lục thạch run rẩy, một đạo quang mang hồng sắc kích xạ ra, đột nhiên bầu trời nổ tung, lộ ra một hàng chữ làm cho người chú mục.
- Vân Phong, đệ tử hạch tâm, 12 vạn công huân, thông qua!
- Mười hai vạn...
Nhìn xem hào quang lập loè ở trên không trung, tất cả mọi người đều ngơ ngác đứng ngay tại chỗ, toàn bộ quảng trường yên tĩnh đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, tựa hồ tất cả đều choáng váng.
... ... ... ... ... ... ... ...
- Lần này đệ tử hạch tâm đều không tệ lắm a!
Một đám trưởng lão nội các ngồi ở trong cung điện, vừa uống rượu vừa cười nói.
Trước mặt bọn họ là một màn thủy tinh bóng loáng, phía trên hiện ra tràng cảnh ở quảng trường khảo hạch.
- Ân, qua một hồi Thái Thượng trưởng lão chọn xong, ta chọn trước, mọi người ai cũng không thể tranh với ta...
Một trưởng lão chứng kiến đệ tử hạch tâm lần này đều có thành tích tốt, cười gật đầu.
Một khi đệ tử nhập môn thông qua thí luyện, sẽ được trưởng lão chọn lựa thành đệ tử, có được một sư phụ lợi hại, về sau hành tẩu ở trong tông môn sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Đệ tử tốt, tự nhiên là Thái Thượng trưởng lão chọn trước, sau đó mới tới phiên trưởng lão nội các tuyển.
Những trưởng lão nội các này tới rất sớm, là muốn nhìn xem có hạt giống tốt gì không, có thể sớm tuyển đến trong tay mình.
Đệ tử có được sư phụ lợi hại, thực lực tiến bộ nhanh, sư phụ có được đệ tử cường đại, cũng sẽ càng tăng thêm sức mạnh, đạt được vinh dự cùng chỗ tốt thật lớn.
- Ân, ngươi nhìn Trúc Âm kia, có thiên phú Đầu Độc sư, thật là một thiên tài!
- Ta càng coi trọng Âu Dương Thế Hùng, không tệ...
Nhìn xem thành tích thí luyện của chư vị đệ tử, các vị trưởng lão nghị luận nhao nhao, từng người có đệ tử coi trọng.
- Trong chúng ta trẻ nhất chỉ sợ cũng đã trải qua hơn hai mươi tràng thí luyện rồi a, nhưng những năm này thí luyện thành tích tốt nhất, cũng không có vượt qua năm vạn a!
Nhìn các đệ tử thông qua mặt mũi hưng phấn, một trưởng lão vừa cười vừa nói.
- Quỷ Vụ Minh Hải thí luyện, vô cùng nguy hiểm, thành tích cao nhất chính là vị tổ tiên hơn một vạn bảy nghìn năm trước kia, hắn đã nhận được bốn vạn chín ngàn bảy trăm công huân, chấn động một thời!
- Đúng vậy, ta nhớ vị tổ tiên kia gọi Chúc Hải, cuối cùng đạt tới Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, bất quá, giống như rất nhiều tổ tiên, cũng không có đột phá gông cùm xiềng xích, cuối cùng vẫn lạc!
- Năm vạn công huân là một bậc thang, truyền thuyết có người đạt tới hay vượt qua, Kỷ Lục thạch sẽ phát ra hào quang màu vàng, vượt qua mười vạn, sẽ phát ra hào quang màu đỏ tươi, đoán chừng loại tình huống này rất khó xuất hiện!
- Hóa Vân tông mấy vạn năm lịch sử, cũng không có xuất hiện thiên tài như vậy, đủ thấy khó khăn, mặc dù đệ tử mới nhập môn lợi hại, nhưng không có trải qua tông môn đào tạo, thì làm sao có thể thực lực đại tiến, vượt cấp chiến đấu!
Nói ra năm vạn công huân, tựa hồ mấy trưởng lão đối với chuyện này biết rất nhiều, nhao nhao nói chen vào.
Ầm ầm!
Thời điểm bọn hắn thảo luận, đột nhiên cảm thấy một khí tức vội vàng xao động bay thẳng bầu trời, sau đó trong đá thủy tinh ánh sáng màu đỏ đại thịnh, một đạo uy áp làm cho người khó có thể ngăn cản kích động ra, hình thành một nhóm chữ.
- 12 vạn công huân? Cái này... Điều này sao có thể?
Nhìn xem không trung xuất hiện chữ viết, tất cả trưởng lão nội các, con mắt thiếu chút nữa rơi trên mặt đất.
- Vân Phong? Mười hai vạn công huân? Xem ra sắp tới Hóa Vân tông sẽ không bình an...
Chứng kiến chữ viết trên không trung, nhớ tới sự tình mà thiếu niên Vân Phong ở mười ngày trước làm ra kia, một trưởng lão nội các ánh mắt sững sờ, qua cả buổi, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc mới hóa thành một tiếng thở dài.
Mười ngày trước Nhiếp Vân gọt đệ tử uy tín lâu năm thành nhân côn, treo ở trên cây, đã sớm truyền khắp tông môn, loại mũi nhọn cùng thực lực này, ngay cả bọn hắn cũng phải cảm thán.
Tuy làm như vậy uy phong bát diện, nhưng là quá đắc tội với người rồi.
Ở tông môn đắc tội càng nhiều người, càng khó có thể hành tẩu, trừ khi thực lực của ngươi hơn xa người khác.
Vừa đến liền gây ra động tĩnh lớn như vậy, hiện tại lại thoáng một phát làm ra mười hai vạn công huân, cũng khó trách trưởng lão này thở dài.
Nguyên bản cả Hóa Vân tông có chút âm u tử khí, ở sau khi Vân Phong tới, đã mang đến quá nhiều rung động cùng sinh cơ.
- Mười hai vạn... lão đại, không hổ là lão đại, dĩ nhiên là mười hai vạn a...
Trúc Âm trải qua một hồi kinh ngạc ngắn ngủi, mới phục hồi tinh thần lại, trong mắt nhìn về phía Nhiếp Vân tràn đầy lửa nóng.
- Khục khục, nhiều như vậy...
Đột nhiên xuất hiện thanh thế, cũng làm cho Nhiếp Vân hoảng sợ, lập tức lắc đầu cười khổ.
Trước kia một đường đi về phía trước, cũng không chứng kiến mình có bao nhiêu công huân, nếu sớm biết sẽ tạo thành uy thế lớn như vậy, nên sớm lấy ra nhìn xem a.
Bất quá sự tình đã thành sự thật, liền không sao cả rồi, dù sao với hắn mà nói, rận nhiều không ngứa, cho dù muốn ít xuất hiện, cũng nhất định sẽ bị chú ý, còn
không bằng cao điệu làm việc!
Vốn còn có một chút đệ tử cảm thấy Nhiếp Vân mới nhập môn, tư lịch không đủ, quá mức trương dương, một mực áp dụng thái độ trông xem thế nào, lúc này cũng hạ quyết tâm, sau khi khảo hạch kết thúc, sẽ gia nhập Phong Vân Minh.
- Minh chủ, tới phiên ngươi!
Rất nhanh các đệ tử hạch tâm sắp chấm dứt khảo nghiệm, mọi người đồng loạt nhìn về phía Nhiếp Vân.
- Lão đại, công huân của ngươi sẽ không vượt qua ba vạn a, nếu thực như vậy, chỉ sợ sẽ gây ra oanh động!
Trúc Âm đi tới, vừa cười vừa nói.
- Ba vạn? Ta cũng không biết...
Nhiếp Vân lắc đầu.
Hắn chỉ nhìn ngọc bài chiến công của mình một lần, lúc ấy đã vượt qua một vạn, về sau thì không có lấy ra nữa, cụ thể có bao nhiêu công huân, ngay cả hắn cũng không rõ lắm.
- Không biết? Hừ, ta nhìn ngươi hẳn là không bằng mấy người bọn hắn a, như vậy minh chủ như ngươi thật xấu hổ chết người ta rồi...
Chứng kiến biểu lộ của thiếu niên có chút mê hoặc, Nam Cung Tuấn sao có thể buông tha cơ hội này, liên tục cười lạnh.
- Ta nhìn xem!
Đối với hắn cười nhạo, Nhiếp Vân trực tiếp bỏ qua, để cho Nam Cung Tuấn thiếu chút nữa tức bất tỉnh.
Đi về phía Kỷ Lục thạch, mới đi đến trước mặt, liền chứng kiến Kỷ Lục thạch run rẩy, một đạo quang mang hồng sắc kích xạ ra, đột nhiên bầu trời nổ tung, lộ ra một hàng chữ làm cho người chú mục.
- Vân Phong, đệ tử hạch tâm, 12 vạn công huân, thông qua!
- Mười hai vạn...
Nhìn xem hào quang lập loè ở trên không trung, tất cả mọi người đều ngơ ngác đứng ngay tại chỗ, toàn bộ quảng trường yên tĩnh đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, tựa hồ tất cả đều choáng váng.
... ... ... ... ... ... ... ...
- Lần này đệ tử hạch tâm đều không tệ lắm a!
Một đám trưởng lão nội các ngồi ở trong cung điện, vừa uống rượu vừa cười nói.
Trước mặt bọn họ là một màn thủy tinh bóng loáng, phía trên hiện ra tràng cảnh ở quảng trường khảo hạch.
- Ân, qua một hồi Thái Thượng trưởng lão chọn xong, ta chọn trước, mọi người ai cũng không thể tranh với ta...
Một trưởng lão chứng kiến đệ tử hạch tâm lần này đều có thành tích tốt, cười gật đầu.
Một khi đệ tử nhập môn thông qua thí luyện, sẽ được trưởng lão chọn lựa thành đệ tử, có được một sư phụ lợi hại, về sau hành tẩu ở trong tông môn sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
Đệ tử tốt, tự nhiên là Thái Thượng trưởng lão chọn trước, sau đó mới tới phiên trưởng lão nội các tuyển.
Những trưởng lão nội các này tới rất sớm, là muốn nhìn xem có hạt giống tốt gì không, có thể sớm tuyển đến trong tay mình.
Đệ tử có được sư phụ lợi hại, thực lực tiến bộ nhanh, sư phụ có được đệ tử cường đại, cũng sẽ càng tăng thêm sức mạnh, đạt được vinh dự cùng chỗ tốt thật lớn.
- Ân, ngươi nhìn Trúc Âm kia, có thiên phú Đầu Độc sư, thật là một thiên tài!
- Ta càng coi trọng Âu Dương Thế Hùng, không tệ...
Nhìn xem thành tích thí luyện của chư vị đệ tử, các vị trưởng lão nghị luận nhao nhao, từng người có đệ tử coi trọng.
- Trong chúng ta trẻ nhất chỉ sợ cũng đã trải qua hơn hai mươi tràng thí luyện rồi a, nhưng những năm này thí luyện thành tích tốt nhất, cũng không có vượt qua năm vạn a!
Nhìn các đệ tử thông qua mặt mũi hưng phấn, một trưởng lão vừa cười vừa nói.
- Quỷ Vụ Minh Hải thí luyện, vô cùng nguy hiểm, thành tích cao nhất chính là vị tổ tiên hơn một vạn bảy nghìn năm trước kia, hắn đã nhận được bốn vạn chín ngàn bảy trăm công huân, chấn động một thời!
- Đúng vậy, ta nhớ vị tổ tiên kia gọi Chúc Hải, cuối cùng đạt tới Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, bất quá, giống như rất nhiều tổ tiên, cũng không có đột phá gông cùm xiềng xích, cuối cùng vẫn lạc!
- Năm vạn công huân là một bậc thang, truyền thuyết có người đạt tới hay vượt qua, Kỷ Lục thạch sẽ phát ra hào quang màu vàng, vượt qua mười vạn, sẽ phát ra hào quang màu đỏ tươi, đoán chừng loại tình huống này rất khó xuất hiện!
- Hóa Vân tông mấy vạn năm lịch sử, cũng không có xuất hiện thiên tài như vậy, đủ thấy khó khăn, mặc dù đệ tử mới nhập môn lợi hại, nhưng không có trải qua tông môn đào tạo, thì làm sao có thể thực lực đại tiến, vượt cấp chiến đấu!
Nói ra năm vạn công huân, tựa hồ mấy trưởng lão đối với chuyện này biết rất nhiều, nhao nhao nói chen vào.
Ầm ầm!
Thời điểm bọn hắn thảo luận, đột nhiên cảm thấy một khí tức vội vàng xao động bay thẳng bầu trời, sau đó trong đá thủy tinh ánh sáng màu đỏ đại thịnh, một đạo uy áp làm cho người khó có thể ngăn cản kích động ra, hình thành một nhóm chữ.
- 12 vạn công huân? Cái này... Điều này sao có thể?
Nhìn xem không trung xuất hiện chữ viết, tất cả trưởng lão nội các, con mắt thiếu chút nữa rơi trên mặt đất.
- Vân Phong? Mười hai vạn công huân? Xem ra sắp tới Hóa Vân tông sẽ không bình an...
Chứng kiến chữ viết trên không trung, nhớ tới sự tình mà thiếu niên Vân Phong ở mười ngày trước làm ra kia, một trưởng lão nội các ánh mắt sững sờ, qua cả buổi, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc mới hóa thành một tiếng thở dài.
Mười ngày trước Nhiếp Vân gọt đệ tử uy tín lâu năm thành nhân côn, treo ở trên cây, đã sớm truyền khắp tông môn, loại mũi nhọn cùng thực lực này, ngay cả bọn hắn cũng phải cảm thán.
Tuy làm như vậy uy phong bát diện, nhưng là quá đắc tội với người rồi.
Ở tông môn đắc tội càng nhiều người, càng khó có thể hành tẩu, trừ khi thực lực của ngươi hơn xa người khác.
Vừa đến liền gây ra động tĩnh lớn như vậy, hiện tại lại thoáng một phát làm ra mười hai vạn công huân, cũng khó trách trưởng lão này thở dài.
Nguyên bản cả Hóa Vân tông có chút âm u tử khí, ở sau khi Vân Phong tới, đã mang đến quá nhiều rung động cùng sinh cơ.
- Mười hai vạn... lão đại, không hổ là lão đại, dĩ nhiên là mười hai vạn a...
Trúc Âm trải qua một hồi kinh ngạc ngắn ngủi, mới phục hồi tinh thần lại, trong mắt nhìn về phía Nhiếp Vân tràn đầy lửa nóng.
- Khục khục, nhiều như vậy...
Đột nhiên xuất hiện thanh thế, cũng làm cho Nhiếp Vân hoảng sợ, lập tức lắc đầu cười khổ.
Trước kia một đường đi về phía trước, cũng không chứng kiến mình có bao nhiêu công huân, nếu sớm biết sẽ tạo thành uy thế lớn như vậy, nên sớm lấy ra nhìn xem a.
Bất quá sự tình đã thành sự thật, liền không sao cả rồi, dù sao với hắn mà nói, rận nhiều không ngứa, cho dù muốn ít xuất hiện, cũng nhất định sẽ bị chú ý, còn
không bằng cao điệu làm việc!