Không biết đã bao nhiêu năm rồi Hoa Doa không có đi nhận nhiệm vụ, bất quá, thực lực đạt tới loại cảnh giới như nàng, thực lực tăng trưởng rất chậm, dưới tình huống không có cách nào đột phá, đi hoàn thành nhiệm vụ ma luyện cũng là chuyện thường xảy ra. Cho nên cũng không có gì là đột ngột ca.
Rất nhiều đệ tử Nhâm Vụ phong cũng biết nàng là người xếp top đầu trong hàng đệ tử Hạch tâm thất thập nhị phong. Cho nên thái độ của mỗi người đều rất cung kính. Hoa Dao nhìn quanh một hồi, rất nhanh đã tìm được một nhiệm vụ đi ra ngoài, nàng tiện tay tiếp nhận.
Cầm lấy lệnh bài nhiệm vụ, Hoa Dao cũng không có gì để thu thập, cho nên thân thể mềm mại khẽ động, lập tức bay lên. Sau khi đi tới không trung, bàn tay trắng như ngọc ném đi, một cái phi chu xuất hiện ở trước mặt nàng.
Đệ tử hạch tâm như nàng có được phi chu cũng không có gì là kỳ lạ. Lại nói, cái phi chu này của nàng cấp bậc cũng không cao, chỉ là kiện Hỗn Độn thần binh trung phẩm mà thôi.
Sưu sưu!
Phi chu chậm chạp bay về phía Tinh Hải bên ngoài Quy Khư hải.
Tinh Hải, sau khi tiến vào buồng nhỏ trên phi chu, Nhiếp Vân lại dùng đại thủ pháp bố trí cấm chế, khiến cho người ta ở bên ngoài khó có thể phát giác ra tình cảnh trong đó. Sau đó hắn mới từ trong túi áo của Hoa Dao chui ra.
Thân thuyền phá sóng, Nhiếp Vân biết rõ ý tứ của Hoa Dao cho nên hắn giảng giải cho nàng một chút đạo lý. Thấy nàng có chỗ cảm ngộ là lập tức không để ý tới, để cho nàng tự thân tu luyện.
Quy Khư hải rộng rãi vô cùng, vì phòng ngừa người khác cảm thấy ngoài ý muốn cho nên tốc độ tiến lên của phi chu cũng không nhanh. Bay thẳng ra ngoài ba tháng mới đi ra khỏi Tinh Hải nguy cơ trùng trùng.
- Cáo từ!
Rời khỏi Quy Khư hải, Nhiếp Vân không còn cố kỵ nữa, sau khi nói một tiếng với Hoa Dao, hắn trực tiếp bay về phía Hỗn Độn hải dương.
Vừa tiến vào Hỗn Độn hải Nhiếp Vân lập tức bóp nát một khỏa Chúa Tể ấn phù, dò xét trái phải một phen, phát hiện ra không có người nào phát giác, lúc này hắn mới nhảy lên, nhanh chóng đi về phía trước.
Trước đó, để tới được đây hắn đã tiêu hao vô số tinh lực và thời gian. Lúc này lại thiêu đốt Chúa Tể ấn phù, thực lực gần với cường giả cấp bậc Chúa Tể, tốc độ cực nhanh, lực lượng ấn phù còn chưa có triệt để tiêu tán thì đã nhìn thấy Thiên Địa Lục Đạo xuất hiện ở trước mắt.
Khi tới hắn đã đánh dấu lộ tuyến, cho dù Hỗn Độn hải dương mênh mông mịt mờ thì cũng sẽ không bị mất đi phương hướng.
- Rốt cục cũng đã trở về...
Tuy rằng thời gian rời khỏi nơi này cũng không dài, thế nhưng lại giống như lãng tử phiêu đãng bên ngoài nhiều năm rốt cục cũng trở về nhà vậy, mang theo cảm giác hưng phấn mãnh liệt.
Thân ảnh lóe lên, Nhiếp Vân trực tiếp xuất hiện tại bên trong Thiên Địa Lục Đạo.
- Nhìn xem bọn hắn đang làm gì?
Tinh thần khẽ động, trong nháy mắt đã bao phủ Thiên Địa Lục Đạo vào bên trong.
- Không ngờ lại ở chỗ này?
Nhẹ nhàng cười cười, thân ảnh Nhiếp Vân biến mất tại chỗ.
Chỗ giao giới giữa Thiên Địa Lục Đạo à Hỗn Độn có mấy chục đạo thân ảnh đang đứng trên không trung. Không gian chung quanh có gợn sóng quay cuồng từng đợt. Lúc này có hai vịcường giả đang chiến đấu ở phía trước.
Ầm Ầm Ầm!
Động tác giao thủ của hai người giao thủ cũng không nhanh chóng. Thế nhưng uy lực lại rất lớn, bên trong Hỗn Độn có từng đạo khe nứt đen kịt chậm rãi xuất hiện. Dường như Thiên Địa Lục Đạo cũng bị ảnh hướng tới cho nên mây đen trở mình, thời không vỡ vụn.
- Không nghĩ tới Khuynh Thành trong thời gian ngắn như vậy, thực lực rõ ràng đã bạo tăng không ít!
- Đâu chỉ có nàng, tiến bộ của Tiêu Lăng cũng rất nhanh. Hai người bọn họ chiến đấu chúng ta hoàn toàn không nhúng tay vào được a!
- Đừng nói là nhúng tay, chỉ sợ ngay cả dư âm lực lượng chung quanh chúng ta cũng không chịu nổi được nha.
- Quả thực đã làm khó đứa nhỏ Khuynh Thành này rồi, vì muốn đi tới Hỗn Độn tìm Vân nhi mà liều mạng tu luyện, thậm chí còn để cho bản thân chịu mạo hiểm. Có được loại thực lực như vậy cũng là chuyện bình thường!
...
Những người đang xem cuộc chiến ở chỗ này cơ hồ đều là người quen biết cũ của Nhiếp Vân, còn có thân nhân của hắn. Như phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên, mẫu thân Nhiếp Linh nhi, tỷ tỷ Nhiếp Tiểu Phượng...
Những người chí thân của hắn lúc này đều có thực lực cấp bậc Tiên Quân. Bàn về sức chiến đấu, so với đám người Tu Du Tẩu lúc trước cũng không chênh lệch chút nào.
Đợi ba vạn năm trong Thiên Địa Lục Đạo, vừa tu luyện, đồng thời hắn cũng đem vô số kinh nghiệm truyền cho mọi người. Hơn nữa lại có đầy đủ vật tư. Có được loại thực lực này cũng không có gì là kỳ quái. Dù sao ba vạn năm trước Nhiếp Vân cũng đã là cường giả Tru Thiên cảnh rồi.
Bất quá cho dù thực lực mọi người có mạnh, thế nhưng thực lực hai người đang thi đấu còn mạnh hơn nữa, trong lúc mơ hồ thiên địa có một tia ý tứ bài xích. Không ngờ hai người đều là cường giả bán bộ Xích Thiên Kính, tùy thời đều có thể bước ra được một bước cuối cùng kia.
Xích Thiên Kính ở trong Tà Nguyệt Chí tôn vực chỉ là người bình thường, nhưng mà ở trong Thiên Địa Lục Đạo, rất khó đột phá. Từ chuyện Tu La Vương diệt thế vô số lần cũng đã có thể thấy được, người sinh ra ở trong thế giới như Thiên Địa Lục Đạo muốn đột phá sao mà khó khăn a.
Khó khăn như vậy mà hai người này cũng có thể nhanh chóng đột phá như vậy, đủ thấy được tiềm lực và nghị lực của hai người ra sao.
Hai người này chính là Lạc Khuynh Thành và Tiêu Nhiên.
Sauk hi Nhiếp Vân mặc kệ mọi chuyện, tất cả những chuyện trong Thiên Địa Lục Đạo đều là một tay Tiêu Nhiên xử lý, dĩ nhiên hắn đã trở thành người đứng đầu mới của Thiên Địa Lục Đạo. Lạc Khuynh Thành vì đuổi theo bước chân của Nhiếp Vân cho nên luôn cố gắng.
Hai người một người là bằng hữu, một người là hồng nhan, lúc này song phương chiến đấu cũng không phải là có mâu thuẫn gì đó. Mà là song phương muốn xác minh một chuyện, hy vọng có thể mượn nhờ lần này đột phá cửa ải kia, tấn cấp lên cấp độ cao hơn.
Ầm Ầm Ầm!
Liên tục đánh ra ba chưởng, hai người đồng thời lui về phía sau, sau đó cũng ngừng lại.