Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bất quá, chiến đấu ở nơi này cũng có chỗ xấu, không có trận pháp phong ấn bao phủ, chiến đấu sinh ra dư âm rất dễ dàng để lộ, làm không tốt cũng sẽ bị cường giả phía ngoài phát hiện.

Phương pháp giải quyết duy nhất, chính là tốc chiến tốc thắng, dùng thời gian ngắn nhất giải quyết chiến đấu.

Giấu dưới đất, thiên phú Ám Sát sư vận chuyển toàn thân, tựa như hoàn toàn sáp nhập vào mặt đất, cùng bùn đất dung hợp vào một chỗ, trầm tĩnh giống như một khối nham thạch, thậm chí ngay cả hô hấp nhịp tim cũng bị hắn hoàn mỹ che giấu, tựa vào bên cạnh cũng không nghe được.

Dưới tình huống yên lặng này, không biết qua bao lâu, hai mắt Nhiếp Vân nhắm chặc, đột nhiên mở ra.

Cũng không phải là hắn phát hiện cái gì, mà là một loại cảm ứng huyền diệu, cảm ứng được con mồi muốn giết sắp xuất hiện!

Thiên phú Ám Sát sư, mặc dù ở trong ba nghìn đại đạo xếp hạng không cao, trên thực tế lại cực kỳ cường đại, chỉ cần cả người hoàn toàn dung hợp, có thể tự động cảm ứng người muốn giết tồn tại, cũng làm ra đối sách tương ứng.

Quả nhiên, mặt đất truyền đến chấn động nhẹ nhàng, có người đi tới.

- Ha ha, không nghĩ tới tiện chủng phi thăng giả này, lại có thể bán giá cao như vậy!

- Đúng vậy, ngược lại không phải phi thăng giả kia thế nào, chủ yếu là thổ hào không biết từ đâu xuất hiện, quá ngưu!

- Ai nói không phải, mặt của Tụ Bảo Các đánh, còn để cho bọn họ không dám hé răng, có thể không lợi hại sao.

- Tiện tay lấy ra hơn năm mươi ức, đổi thành người nào, cũng nói không ra lời! Nhiều tiền như vậy, chúng ta có thể mua không ít tài nguyên, sau này trở về, cũng coi như có không ít vốn liếng!

- Khó trách Chấp Pháp đệ tử vô số người tranh đoạt, thật đúng là nơi phát tài...

Thanh âm đối thoại vang lên, ba bóng người dần dần đi tới, trong giọng nói mang hưng phấn nồng nặc.

Một phi thăng giả Vương cảnh cộng thêm một Hỗn Độn hải dương, theo bọn họ, có thể bán ra một ức Hỏa Thần Tệ chính là kiếm lớn, trực tiếp ba mươi ức, gấp ba mươi lần, loại chênh lệch này, để cho bọn họ hưng phấn thiếu chút nữa ngất đi, cho dù trở lại hang ổ, cũng khó có thể át chế.

- Ừ ? Đừng nói chuyện, có cái gì không đúng...

Đang cười sang sảng, đột nhiên bước chân tiến tới chợt ngừng lại, một thanh âm cảnh giác vang lên.

Nghe nói như vậy, hai người khác tựa hồ cũng cảm giác được không đúng, trong lòng trầm xuống, vội vàng quay người lại, đi tới phòng giam.

- Những phi thăng giả kia đâu ?

Thấy phòng giam rỗng tuếch, ba người đồng thời sửng sốt một chút, da đầu sắp nổ tung.



Những phi thăng giả này đại biểu cho tài sản của bọn họ, sao mới qua chút ít thời gian, toàn bộ liền không thấy?

Ông!

Đang thời điểm bọn hắn khiếp sợ nô lệ biến mất, một đạo kiếm mang từ dưới đất bắn ra, không có chút báo trước nào, không có chút sát cơ cùng sát khí nào, giống như đột nhiên xuất hiện, không hề có căn nguyên.

Xì!

Ba Vương cảnh viên mãn đang giật mình vì sao phi thăng giả biến mất, không có ý thức được nguy hiểm, khi thấy kiếm mang đã chậm, kiếm mang xẹt qua cổ họng một thanh niên, không có chút nào dừng lại.

Cô đông!

Đầu của thanh niên này xoay tít lăn xuống, cho đến khi chết, cũng không rõ ràng chuyện gì xảy ra, càng không nghĩ tới, có người sẽ giấu ở bên cạnh bọn hắn, động thủ với Chấp Pháp đệ tử như bọn họ.

- Hô!

Chém giết một người, kiếm mang không chút do dự cùng ngừng nghỉ nào, nhẹ nhàng khều một cái, lợi dụng một loại tốc độ không thể nào tưởng tượng, đâm tới một thanh niên khác.

Cái tốc độ này vượt qua Thiên Đạo, mắt thường vừa mới nhìn thấy, còn chưa kịp phản ứng, đã xuất hiện ở trước mắt.

- Ngăn cản...

Thanh niên không hỗ là cường giả Vương cảnh viên mãn, phản ứng cực nhanh, bàn tay chợt lóe ánh sáng, một ngọc phù đã bị bóp vỡ.

Ông!

Một màn hào quang xuất hiện ở chung quanh thân thể, tạo thành màng bảo vệ.

Biết kiếm mang đánh lén cường đại, mặc dù thanh niên là Vương cảnh viên mãn, cũng không kịp ngăn cản, không thể làm gì khác hơn là sử dụng thủ đoạn bảo toàn tánh mạng, bóp vỡ ngọc phù!

Xì!

Mặc dù phòng ngọc phù sinh ra màng bảo vệ xuất hiện rất nhanh, nhưng kiếm mang đã khởi động, nào có dễ dàng ngăn trở như vậy, máu bắn tung tung tóe, một cánh tay của thanh niên bị chém xuống, đau đớn kịch liệt để cho toàn thân hắn không ngừng co quắp, thiếu chút nữa bất tỉnh.

Cũng may nhờ bóp nát ngọc phù, xuất hiện màng bảo vệ, nếu không, mất đi không chỉ là một cánh tay, làm không tốt đầu cũng sẽ lăn xuống, bỏ mình tại chỗ.



- Lăn ra đây!

Lúc này, thanh niên cuối cùng không có bị tấn công xuất thủ, năm ngón tay mở ra, giống như một quạt lá to lớn, đánh tới thân ảnh công kích.

Ở dưới khí kình áp bách, thân ảnh kia không giấu được nữa, hiển lộ ra.

Là một thanh niên nhìn tuổi không lớn lắm, trên mặt góc cạnh rõ ràng, hai mắt như điện.

- Ngươi là ai?

Người cuối cùng một chiêu đắc thủ, cũng không đắc ý chút nào, ngược lại trong lòng sinh ra giá rét.

Đối phương hiển lộ hình thái, cũng không phải là lực lượng của hắn chèn ép ra, mà là kiếm khí của đối phương đi tới cuối cùng, nếu như tiếp tục nữa, sẽ trở nên khó có thể khống chế, đã như vậy, còn không bằng nhân cơ hội dừng tay.

Nên ngừng liền ngừng, nên xuất thủ liền xuất thủ, không dông dài chút nào, không tới nửa cái hô hấp, ba người liền bị chém giết một vị, trọng thương một vị... mặc dù người trước mắt này không thấy rõ rốt cuộc là tu vi gì, nhưng hắn biết, nhất định là một cường giả không thấp hơn hắn!

- Ha hả!

Nhẹ nhàng cười một tiếng, bóng người thoáng một cái, cũng không tấn công mà chạy trốn.

Một kích không trúng, trốn xa ngàn dặm!

Người này lại muốn trốn!


- Giết đội phó của đội chấp pháp ta, ngươi cho rằng còn đi được sao?


Sắc mặt thanh niên trầm xuống, một cây trường kích xuất hiện ở lòng bàn tay, nhẹ nhàng chuyển một cái, tựa như độc long, thẳng tắp đâm tới sau lưng thiếu niên.


Trường kích giống như độc long, trong phút chốc liền đến sau lưng người chạy trốn, lực lượng cường đại xé rách không gian, phát ra tiếng nghẹn ngào, giống như không gian cũng bị đánh nát.


Lần này hiển lộ ra thực lực của thanh niên, Vương cảnh viên mãn, chỉ kém một bước cuối cùng, liền có thể đi vào Hoàng cảnh! Thậm chí đã xuất hiện giới vực thuộc về mình, toàn bộ phòng giam đều bị hắn bao phủ, đối phương muốn chạy trốn, ít có thể.


Hô!


Ngay thời điểm trường kích sắp đâm thủng thiếu niên, con ngươi của thanh niên đột nhiên co rụt lại, hàn khí từ đáy lòng sinh ra, không để ý tới đánh chết người này nữa, vội vàng lao đi.


Mới vừa né qua một bên, địa phương mới vừa rồi đứng lại có một đạo kiếm mang lướt qua, mặt đất xuất hiện khe rãnh sâu hoắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK