Hắn đang định mở miệng nói ra quyết định xử phạt đám người này, đột nhiên sắc mặt hắn lại biến đổi.
- Không tốt, lui lại.
Nói xong hắn kéo phụ thân và đám người Phùng Tiêu rồi quay người lùi về phía sau.
- Khặc khặc, dám phản bội ta? Ba người các ngươi đi chết đi cho ta.
Vừa rời khỏi đại điện chợt nghe thấy một tiếng cười lạnh âm trầm vang lên trong điện. Thân thể ba người Phùng Thiên Hành đột nhiên biến đổi, như là bị rút đi tất cả lực lượng, miệng kêu thảm một tiếng, sau đó nặng nề ngã xuống mặt đất, không còn hô hấp.
Sau lưng ba người bọn hắn có một đạo thân ảnh chậm rãi đứng lên, không ngờ lại là Nhiếp Hạo Thiên vừa mới bị giết chết vừa rồi.
Không ngờ Nhiếp Hạo Thiên này lại sống lại.
Đầu của đối phương đã bị đập vỡ, sao có thể sống lại được chứ?
Không riêng gì đám người Phùng Tiêu, mà ngay cả Nhiếp Khiếu Thiên nhìn chuyện xảy ra trong điện cũng không thể nào tin được.
- Là Yêu linh phụ thể, hơn nữa ít nhất cũng là Yêu tộc Vương tộc thượng phẩm.
Nhìn ra vẻ nghi hoặc trong mắt mọi người, Nhiếp Vân ngưng trọng nói.
Yêu Linh phụ thể là một loại phương pháp mượn thể trọng sinh của cường giả yêu tộc có huyết mạch Vương tộc trở lên. Ở tiền thế rất nhiều bằng hữu của hắn đã bị phụ thể như vậy, biên thành người khác chiến đấu với hắn.
Cũng chính bởi vì như vậy trong lòng hắn mới càng trở nên lãnh khốc, độc ác hơn với Yêu tộc.
- Yêu Linh phụ thể? chúng ta nên làm thế nào bây giờ?
Yêu linh phụ thể ngay cả Nhiếp Khiếu Thiên cũng chỉ được nghe nói qua, đây là lần đầu tiên nhìn thấy. Thấy nhi tử nói ra, hắn biết đứa con này nhất định biết rõ hơn hắn, cho nên hắn không nhịn được lên tiếng hỏi.
- Không có biện pháp nào. Đầu Yêu linh này chỉ sợ đã sớm chiếm cứ thân thể Nhiếp Hạo Thiên, mãi tới khi linh hồn Nhiếp Hạo Thiên tiêu tán mới chính thức đoạt xá thành công. Yêu tộc vừa mới đoạt xá là đáng sợ nhất, lại hấp thu lực lượng của ba người Phùng Thiên Hành, Dương Thiết Thành, Trần Đồng Sinh, chỉ sợ sẽ lập tức đột phá cảnh giới Khí tông.
Nhiếp Vân nói.
Yêu linh vừa mới đoạt xá có thể tự bạo, nếu như lúc này có người công kích nó, một khi tự bạo sẽ dùng máu tươi công kích, dính vào thân người khác. Mỗi một giọt máu đều có thể biến thành một đầu Yêu linh, lại lần nữa tiến hành phụ thể.
Bí pháp của Yêu tộc có hàng ngàn hàng vạn, so với nhân loại không biết nhiều hơn bao nhiêu. Nhưng mà Yêu linh phụ thể này trong số các bí pháp đó có thể đứng hàng đầu, như vậy cũng đủ để thấy được chỗ đáng sợ của nó.
Cũng bởi vì lợi hại như vậy cho nên sau khi Nhiếp Vân cảm thấy thi thể Nhiếp Hạo Thiên có chút khác thường mới lập tức dẫn người rời đi.
- Đột phá Khí Tông?
Sắc mặt Nhiếp Khiếu Thiên biến đổi.
Hắn là cường giả Khí Tông, đương nhiên biết rõ sự đáng sợ của Khí Tông. Một khi Yêu linh phụ thể thành công, lại thành công đột phá, chỉ sợ cho dù là hắn cũng không phải là đối thủ.
Cũng không phải đối phương có bao nhiêu lợi hại, mà là thủ đoạn của Yêu tộc quá nhiều, mỗi một loại lại quỷ dị khó lường, căn bản không thể dùng lẽ thường phỏng đoán.
- Yêu linh phụ thể cũng có khuyết điểm, đó chính là cần có quá trình làm quen với thân thể, năng lượng hắn hấp thu càng nhiều thì thân thể lại càng khó khống chế. Qua một lát nữa chúng ta sẽ cùng động thủ.
Nhiếp Vân dặn dò mọi người.
- Khặc khặc, tất cả các ngươi, ngày hôm nay đều phải chết.
Nhiếp Vân vừa mới nói xong thì Nhiếp Hạo Thiên trong điện đã đi tới, mỗi khi tiến lên một bước thì khí tức trên người lại điên cuồng hơn một phần. Khi đi ra tới cửa đại điện thì toàn thân có khí huyết quay cuồng, lực lượng tràn đầy, không ngờ đã đạt tới cảnh giới Khí Tông.
Một cái đầu nhão nhoét chỉ còn lại cái miệng, cái mũi, không ngờ lại có thể mở miệng nói chuyện, còn có lực lượng Khí Tông. Chuyện này khiến cho mọi người vừa mới nhìn vào lập tức run rẩy không thôi.
- Chính là lúc này.
Nhiếp Vân biết rõ khi khí thế đối phương đạt tới cực thịnh chính là lúc đối phương suy yếu nhất. Hắn lập tức hét lớn một tiếng rồi ra tay, thân ảnh lao ra, bàn tay đánh ra, liên tục đập tám chưởng trên không trung.
Tám chưởng này tạo thành bố cục bát quái trên không trung, bao phủ toàn bộ tám chỗ Hưu, Sinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Kinh Khai của con người lại.
Vũ kỹ Hầu tộc thượng phẩm, Bát Quái Điệp Vân chưởng.
Sau khi Cửu Chuyển Niết Bàn công Niết bàn lần thứ nhất, tiến vào Thành Cương cảnh đỉnh phong, Nhiếp Vân lại thừa cơ tu luyện một bộ vũ kỹ Hầu tộc thượng phẩm trong sơn cốc. Bộ vũ kỹ này kiếp trước hắn thường xuyên sử dụng, quen thuộc nhất, không cần có thời gian dài nắm giữ yếu lĩnh. Lúc này toàn lực đánh ra, trên không trung lập tức xuất hiện tám bàn tay lớn nhỏ không đồng đều, dựa theo phương vị bát quái xếp đặt, hung hăng bay về phía Nhiếp Hạo Thiên trước mắt:
Thân thể con người có mười vạn tám ngàn khiếu huyệt, ba ngàn mệnh môn, Bát Quái Điệp Vân chưởng chọn tám nơi cơ hồ đều là tử môn. Một khi bị đánh chúng có thể khiến cho người ta lập tức chết đi. Cho dù là yêu ma cũng khí huyết phong bế, hồn phi phách tán.
- Dám ra tay với ta? Muốn chết.
Nhiếp Hạo Thiên kia không ngờ tới một tiểu tử Thành Cương cảnh trước mắt lại dám ra tay với mình, hắn gào rú một tiếng, năm ngón tay đưa về phía trước, trong không trung lập tức có một cỗ khí tức quay cuồng, khiến cho người ta cảm thấy buồn nôn.
Cỗ khí tức này màu xanh lục, hoàn toàn khác với chân khí của nhân loại, mà lại có uy lực giống nhau, hiển nhiên là yêu khí mà chỉ có yêu tộc mới có.
Yêu khí tỏa ra, lập tức tạo thành một bình chướng cực lớn trên không trung. Bình chướng xuất hiện, Bát Quái Điệp Vân chưởng của Nhiếp Vân lập tức ảm đạm, không còn lực lượng tiến lên thêm.
Tuy rằng bây giờ là thời điểm yêu linh phụ thể yếu nhất, nhưng mà lực lượng của Nhiếp Vân và Khí Tông kém quá xa, giữa cả hai căn bản không thể so sánh.
- Vũ kỹ Quý tộc thượng phẩm, Liệt Diễm Cuồng.
Công kích của Nhiếp Vân vừa mới bị ngăn cản thì Nhiếp Khiếu Thiên đã ra tay.
Trong đám người thực lực của hắn mạnh nhất, hắn biết rõ nếu như không thể giết chết Nhiếp Hạo Thiên này thì chỉ sợ cả Lạc Thủy Thành sẽ gặp phải tai ương. Hắn cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể đảnh ra vũ kỹ mà bản thân ma hiểu nhất.