Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đúng thế, phân thân Nhiếp Vân chúa tể mạnh hơn nữa cũng chỉ là cấp chúa tể, trong tay không có nửa bước cường giả phong vương, không cách nào bài trừ phòng ngự trên người Cao Dương chúa tể, không nói giết hắn, còn không thể làm hắn bị thương.

Nhìn mọi việc trong mắt, Thần Quân, Tinh Dạ lắc đầu.

Bọn họ thân là phong vương sứ giả cho nên biết rõ phong vương ý niệm đáng sợ, cường giả phong vương tự mình lưu đồ vật, nếu như chúa tể nào cũng có thể bài trừ cũng không làm người ta kiêng kị như thế.

- Còn không phá được phòng ngự của ta, ngươi làm sao giết ta? Ha ha, Nhiếp Vân, chẳng lẽ đây là át chủ bài của ngươi?

Sớm biết sẽ xuất hiện việc này, Cao Dương chúa tể hưng phấn đắc ý:

- Nếu như phân thân của ngươi có một kiện nửa bước phong vương thần binh, có lẽ còn có thể phá vỡ phòng ngự, ta sẽ sợ ngươi một chút, đáng tiếc, chỉ trình độ thế này sẽ bị ta bóp chết như giết con kiến...

- Chỉ cần có thêm một kiện nửa bước phong vương thần binh là có thể phá vỡ phòng ngự?

Một phân thân của Nhiếp Vân đứng tại chỗ, lúc này hắn lật tay một cái sau đó lên tiếng:

- Ta thật sự còn cái thứ hai!

Trên thực tế Nhiếp Vân sớm biết như vậy, nếu như không sử dụng nửa bước phong vương thần binh sẽ không phá được phòng ngự của Cao Dương chúa tể, hắn cố ý làm như vậy chính là để hắn phớt lờ, lúc này đã tới gần người, Chân Huyết Vương Quan lại đột nhiên xuất hiện, lập tức bộc phát khí tức ngập trời đánh tới.

Lần này phân thân Nhiếp Vân dùng toàn lực, khí tức tới từ cửu thiên xuyên qua tuyên cổ, trong chốc lát đột phá thời gian, không gian, đột phá phương vương ý niệm phòng ngự của Cao Dương chúa tể.

Ầm!

Chân Huyết Vương Quan rắn rắn chắc chắc hắn lên lưng Cao Dương chúa tể.

Sắc mặt đỏ bừng và phun máu như suối, xương cốt toàn thân nổ vang, Cao Dương chúa tể như khí cầu bị đâm thủng, lưng của hắn xuất hiện một cái lỗ nhìn thấy vách đá phía sau.

- Ngươi... Ngươi... Tại sao ngươi có thể có hai kiện nửa bước phong vương thần binh. . .

Sắc mặt trắng bệch, Cao Dương chúa tể vừa rồi hung hăng càn quấy đắc ý đã không còn nữa, chỉ còn lại sợ hãi.

Hắn nằm mộng cũng không ngờ Nhiếp Vân có hai kiện nửa bước phong vương thần binh!

Thần binh cấp bậc này, cho dù là cường giả phong vương cũng rất khó tiện tay xuất ra hai kiện, hắn chẳng những xuất ra, xem trình độ khống chế thuần thục như thế chắc chắn đã luyện hóa, quả thực không thể tưởng tượng nổi!

- Hai kiện nửa bước phong vương thần binh?

- Một chúa tể có được hai kiện thần binh mà cường giả phong cũng muốn có, hắn đạt được từ nơi nào?



Không riêng Cao Dương chúa tể, ngay cả Thần Quân chúa tể, Tinh Dạ chúa tể cũng ngây ngốc, bọn họ khiếp sợ nhìn sang đối phương.

- Khó trách hắn chắc chắc như hế, hai kiện nửa bước phong vương thần binh, phối hợp với phân thân, cho dù chúng ta thiêu đốt phong vương ý niệm có sức chiến đấu gấp mười lần cũng không phải là đối thủ!

- Đúng thế... Nhờ có vừa rồi không tiến lên... Hơn nữa, ngươi phát hiện không đúng, dường như át chủ bài của Nhiếp Vân chúa tể vô cùng vô tận, cho dù thi triển thế nào cũng không nhìn thấy tận cùng.

Thần Quân, Tinh Dạ hai vị chúa tể cảm khía và bất đắc dĩ.

Thiếu niên trước mặt thâm sâu như biển, mặc dù thực lực như bọn họ cũng không nhìn thấy cuối cùng, có đôi khi đã nhìn thấy đối phương bất lực lại phát hiện là hắn cố ý lưu lại thủ đoạn, bản thân hắn như cái động không đáy, không ai có thể biết rõ mọi chuyện.

- Bỏ đi, tìm kiếm A Da Nạp Chi Tinh chỉ là nhiệm vụ của vương giả, vì hoàn thành cũng không nên ném mạng ở đây.

Thần Quân chúa tể thở dài.

- Ân, đối địch với hắn không bằng kết giao!

Tinh Dạ chúa tể cũng gật đầu.

Từng nhìn thấy Cao Dương chúa tể bị thương, hai người biết rõ thiếu niên trước mắt đã mạnh hơn bọn họ, tiếp tục tranh đoạt A Da Nạp Chi Tinh sẽ lâm vào kết cục thân tử đạo tiêu, còn không bằng bỏ đi.

- Có hai kiện nửa bước phong vương thần binh, rất kỳ quái sao?

Nhiếp Vân vẫn chiến đấu, cũng không biết hành động vưa rồi làm nội tâm hai người Thần Quân, Tinh Dạ sinh ra biến hóa, lúc này đi về phía trước, cũng thu hồi Nhất Khí Hóa Tam Thanh, đi tới trước mặt Cao Dương chúa tể.

Cao Dương hiện tại đã hấp hối, thần tiên khó cứu.

- Ta không tin... Không tin!

Cao Dương chúa tể điên cuồng hét lên.

- Không có gì không tin! Đây là kết cục của kẻ dám đối nghịch với ta.

Nhìn Cao Dương chúa tể trước mặt, Nhiếp Vân không có ý thương cảm, hăn giơ Cửu U Trảm Cốt Đao lên sau đó chém thẳng vào Cao Dương chúa tể.

Một khi động thủ thì phải giải quyết dứt khoát, không giết loai người này sẽ thành tai họa.

Ông!

Trảm cốt chém tới trước mặt Cao Dương chúa tể, đột nhiên khí tức cường đại bao phủ cả hang động.



Khí tức này từ chín tầng trời giáng lâm, mang theo uy nghiêm làm người ta khó có thể chống cự, bóng tối chung quanh biến mất, hỗn độn hải dương nồng đậm xuất hiện ngay trước mặt mọi người.

- Là.. Cường giả phong vương. . .

- Cường giả phong vương ý niệm hàng lâm. . .

...

Cảm nhận được khí tức trước mặt, mọi người biến sắc.

Mặc dù chưa bao giờ trải qua chuyện này, đám người Bạch Đầu tôn giả cũng biết là cường giả phong vương xuất hiện, nếu không sẽ không có uy thế và lực lượng như vậy.

- Cường giả phong vương hàng lâm? Ngươi đưa tới?

Nhiếp Vân cau mày sau đó cúi đầu nhìn Cao Dương chúa tể.

Hắn đã từng nhìn thấy ý niệm cường giả phong vương hàng lâm, biết rõ đây là thật, lúc này híp mắt nhìn sang.

Mặc dù động tác của hắn nhanh nhưng còn không nhanh bằng tốc độ liên hệ giữa gia hỏa này với Tuyệt Sát Vương!

Chỉ sợ gia hỏa này biết rõ minh hẳn phải chết, không biết dùng bí pháp gì đó câu thông Tuyệt Sát Vương, sau đó dẫn ý niệm của phong vương xuyên qua hỗn độn hải dương đến nơi đây.

Tuy phong vương không cách nào thuấn di, ý niệm lại có thể xuất hiện ở bất cứ nơi nào, không có hạn chế khoảng cách.

- Ha ha, Tuyệt Sát Vương bệ hạ xuất hiện, hắn nhất định sẽ cứu ta, mà ngươi... Đến lúc đó chỉ có thể làm kẻ cầu khẩn đáng thương mà thôi.


Sắc mặt Cao Dương chúa tể dữ tợn, không ngừng quát.


- Cứu ngươi? Cho dù hắn tới cũng chỉ là ý niệm mà thôi, ngươi cảm thấy có thể giết ta?


Nhiếp Vân nhạt cười nhạt nói.


- Cho dù ý niệm phân thân không thể giết ngươi, nhưng ngươi dám vi phạm lệnh của hắn sao?


Cao Dương chúa tể điên cuồng hét lên:


- Hiện tại bệ hạ có việc trì hoãn, một khi xong việc, biết rõ ngươi dám vi phạm ý niệm của hắn, lên trời xuống đất, bất kỳ địa phương nào cũng có thể chém giết ngươi.


Nghe được hắn gào thét điên cuồng, mọi người trầm mặc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK