Nhiếp Vân kinh ngạc không ngậm miệng được
Mặc dù đối với Hỗn Độn hải dương thừa nhận, hắn có chút không biết rõ, nhưng nghĩ tới ban đầu ở tế tự chi địa của Kiếm Thần tông, liền lập tức sáng tỏ.
Đạt được Hỗn Độn hải dương tán thành, tương đương trở thành chủ nhân của Hỗn Độn, mặc dù Chúa Tể bình thường, lĩnh ngộ Tam Thiên Đại Đạo nguyên vẹn, cũng không phải là đối thủ.
Tuy vị Thiên Huyền lão nhân này không có đạt tới Phong Vương cảnh, lại lĩnh ngộ Tam Thiên Đại Đạo nguyên vẹn giống như Phong Vương, loại thực lực này, tuyệt đối đứng ở đỉnh phong.
Chỉ có điều... Vấn đề lại tới nữa!
- Chúa Tể có thể giết chết Chúa Tể sao?
Nhiếp Vân hỏi.
- Đương nhiên không thể, tất cả mọi người lĩnh ngộ Tam Thiên Đại Đạo nguyên vẹn, thực lực đạt tới đỉnh phong của Hỗn Độn hải dương, toàn bộ giống nhau, không có chút thiếu hụt cùng khuyết điểm nào, ngoại trừ Hỗn Độn tán thành, không còn phương pháp khác tăng thực lực lên, ai cũng giết không được ai!
Tiểu Linh không biết tại sao hắn lại đột nhiên hỏi như vậy, nhưng vẫn gật đầu trả lời.
Lĩnh ngộ Đại Đạo, bởi vì cấp bậc Đại Đạo bất đồng, số lượng bất đồng, thực lực có thể sẽ có chênh lệch rất nhỏ, nhưng hoàn toàn lĩnh ngộ Đại Đạo, đã không có loại chênh lệch này, ngoại trừ Hỗn Độn Phong Vương, thì không có biện pháp đột phá cảnh giới, tự nhiên thực lực từng người đều giống nhau.
- Nếu như Chúa Tể không thể giết chết Chúa Tể... như vậy Thiên Huyền lão nhân là bị cường giả Phong Vương giết?
Con mắt của Nhiếp Vân trợn tròn.
Chúa Tể giết không chết Chúa Tể, cường giả Tru Thiên cảnh khác khẳng định càng giết không chết, mà tu vi đạt tới Chúa Tể, tuổi thọ vô hạn, có thể nói Bất Tử Bất Diệt... Loại nhân vật này sẽ chết, chỉ có một khả năng... cường giả Phong Vương ra tay!
- Lão chủ nhân là bị A Dục Vương đánh chết...
Tiểu Linh lắc đầu.
- A Dục Vương giết? Thiên Huyền lão nhân là một trong tám đại Chúa Tể của Chí Tôn Hỗn Độn giới, mà Đại Thế Giới A Dục Vương này là vương giả, hắn thân là vương giả vì sao phải giết thuộc hạ?
Nhiếp Vân sửng sốt.
Thiên Huyền lão nhân là người Chí Tôn Hỗn Độn giới, mà A Dục Vương là vương giả của Chí Tôn Hỗn Độn giới, vì sao vương giả lại ra tay với thuộc hạ?
- Cụ thể nguyên nhân gì ta cũng không biết! Trước khi lão chủ nhân chết đánh ta đi ra Chí Tôn Hỗn Độn giới. Ở trong Hỗn Độn phiêu đãng, hi vọng người hữu duyên có thể phát hiện, hơn nữa luyện hóa, trở thành chủ nhân mới!
Nói lên lão chủ nhân, Tiểu Linh lắc đầu, thần sắc có chút cô đơn, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Nhiếp Vân:
- Tuy lão chủ nhân thẳng đến sắp chết cũng không nói gì, nhưng ta biết rõ trong nội tâm hắn khẳng định không cam lòng, ngươi thông qua được khảo hạch, rất nhanh sẽ biến thành tân chủ nhân của Thiên Huyền điện... Ta có thể cầu ngươi một sự kiện hay không?
- Nói đi!
- Về sau ngươi có thực lực, nghĩ biện pháp tìm được thi hài của lão chủ nhân, mang hắn về an táng!
Trong mắt Tiểu Linh mang theo khẩn cầu.
Hắn cũng biết không có người có thể không chiến thắng cường giả Phong Vương, cũng không yêu cầu báo thù.
- Được!
Nhiếp Vân gật đầu đáp ứng.
Tu vi đạt tới Chúa Tể cảnh, thi thể khẳng định sớm đã đạt tới cảnh giới bất hủ. Trừ khi cường giả Phong Vương, bất luận kẻ nào cũng không thể phá hư, tuy Thiên Huyền lão nhân chết rồi, nhưng thi thể khẳng định vẫn còn, Tiểu Linh thỉnh cầu cũng không quá phận.
- Vậy tốt, Thiên Huyền chi tâm ở phía trước, ngươi nhanh luyện hóa đi, chỉ cần thành công, chẳng khác nào triệt để khống chế cung điện này!
Ánh mắt của Tiểu Linh lộ ra hi vọng.
Xem ra ở Hỗn Độn thế giới phiêu đãng thời gian dài, hắn cũng có chút tịch mịch rồi.
- Tốt!
Nhiếp Vân nhìn lại nơi hắn chỉ, quả nhiên thấy một viên cầu lóe sáng. Trong đó tầng tầng điệp điệp, chiếu rọi ra bố cục của cả Thiên Huyền điện.
Thiên Huyền điện so với Tử Hoa động phủ, Bắc Đẩu tinh cung thì lớn hơn nhiều, tựa như một thế giới độc lập, trong đó không gian, thời gian pháp tắc,… đều không bị Hỗn Độn hải dương ảnh hưởng, tự thành nhất thể.
Cắn nát đầu ngón tay, một giọt huyết dịch dung nhập viên cầu, tinh thần của Nhiếp Vân câu thông, chậm rãi luyện hóa.
- Thiên Huyền điện này lại là... Hỗn Độn thần binh đỉnh phong?
Không biết đã qua bao lâu, Nhiếp Vân mở mắt, tắc luỡi không thôi.
Một phen vất vả rốt cục luyện hóa được Thiên Huyền chi tâm, tương đương trực tiếp khống chế Thiên Huyền điện, lúc này mới phát hiện, Thiên Huyền điện này lại là Hỗn Độn thần binh đỉnh phong!
Nếu như là một kiện Hỗn Độn thần binh đỉnh phong tiến công, tuy hắn hưng phấn cũng không cảm giác bao nhiêu kinh ngạc, nhưng đây là phủ đệ... Một tòa phủ đệ tự thành không gian...
Không nói cái khác, chỉ luyện chế tòa phủ đệ này tốn hao tài liệu cùng một cái giá lớn, chỉ sợ liền để cho người tắc luỡi.
- Đó là đương nhiên, vì luyện chế Thiên Huyền điện này, năm đó lão chủ nhân từng góp nhặt Thiên Đạo của mấy vạn Đại Thế Giới, dung nhập trong đó, cho dù Thiên Huyền điện này ở Tà Nguyệt Chí Tôn giới, cũng phải tính đến trước mấy!
Mặt mũi Tiểu Linh tràn đầy kiêu ngạo.
- Thu thập mấy vạn Thiên Đạo của Đại Thế Giới? Thiên Đạo có thể luyện chế binh khí?
- Hỗn Độn hải dương diễn sinh thế giới, vừa ra đời liền hội tụ Tam Thiên Đại Đạo, trong đó hình thành Thiên Đạo, đối với tu luyện giả mà nói, tuyệt đối là vật đại bổ, chẳng những có thể để cho người lĩnh ngộ Đại Đạo khác nhanh hơn, còn có thể luyện chế binh khí, để cho binh khí càng mạnh hơn nữa!
- Cái này...
Nhiếp Vân lần đầu tiên nghe được Thiên Đạo còn có loại tác dụng này, bất quá lập tức giật mình.
Nếu như không phải Thiên Đạo có loại năng lực này, Tu La Vương sẽ không nhiều lần diệt sát Thiên Địa Lục Đạo, lại càng không có chuyện A Dục Vương phái người bắt Thiên Đạo của Cửu Thiên giới.
Xem ra cho dù Thiên Địa Lục Đạo không có Tu La Vương động thủ, phát triển đến cảnh giới nhất định cũng sẽ có người càng mạnh hơn nữa ra tay, đây là quy luật cùng pháp tắc của Hỗn Độn hải dương, không có người có thể vi phạm.
Bất quá, mình đã đột phá Thiên Địa Lục Đạo đến nơi này, về sau Thiên Địa Lục Đạo liền tuyệt đối không cho phép người khác nhúng chàm, bất luận kẻ nào cũng không được!
- Ngươi luyện hóa Thiên Huyền chi tâm, liền là chủ nhân của Tiểu Linh ta, chủ nhân, Phục Nguyên trước kia truy giết ngươi làm sao bây giờ?
Không biết ý nghĩ trong lòng Nhiếp Vân chuyển biến, Tiểu Linh mở miệng, ngón tay điểm về phía trước một cái, không gian phía trước xuất hiện một hình ảnh, Phục Nguyên đang vẻ mặt sốt ruột gào rú, nắm đấm không ngừng vung đánh phong ấn.