Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chủ Tể Phù Ấn thiêu đốt duy trì một ngày nhưng cũng có thể làm nó tiêu hao sạch từ sớm, tuy làm như vậ tương đương lãng phí lực lượng ấn phù, được không bù mất.

- Chủ nhân. . .

Nhìn thấy hành động của hắn, Huyền Thiền Vương đã giật mình.

Nơi này khắp nơi đều là tuyệt mệnh chi khí, mất đi lực lượng Chủ Tể Phù Ấn tương đương mất đi vốn liếng lớn nhất, không khác gì muốn chết.

Nó biết rõ chủ nhân trong tình huống không sử dụng Chủ Tể Phù Ấn thì thực lực không được.

Không riêng Huyền Thiền Vương kỳ quái, ba người khác cũng nhìn nhau, không biết Nhiếp Vân đang làm cái gì.

Hô!

Thời điểm mọi người đang cảm thấy kỳ quái, Nhiếp Vân trên không trung làm ra hành động làm người ta khiếp sợ, hắn lấy ra một tấm vải, cũng che mắt của mình lại, đồng thời lực lượng toàn thân biến mất giống như biến thành người bình thường.

Vèo!

Trong ánh mắt giật mình của mọi người, hắn đi tới trước khóa sắt, hai tay cầm khoát sắt sau đó chậm rãi bò lên.

Kỳ quái là lần này phù văn trên khóa sắt không tấn công hắn, cũng không có bộc phát lực lượng giống như lâm vào ngủ say.

- Việc này...

Quy Nguyên nháy mắt mấy cái, không biết xảy ra chuyện gì.

- Tốt, tốt, quả nhiên là đại trí tuệ, đại thông minh, đại phách lực!

Một lát sau, Thanh Diệp vương như lĩnh ngộ ra cái gì, hắn đứng lên, đôi mắt tỏa ra hào quang sáng ngời, mang theo hưng phấn nồng đậm

- Cái gì đại trí tuệ, đại thông minh, ngươi đang nói cái gì?

Quy Nguyên có chút không rõ nên mê man.

- Nói ngươi là con rùa đen quả nhiên phản ứng chậm mà!

Thanh Diệp vương cười ha ha, hắn nhìn Nhiếp Vân đang chậm rãi bò lên khóa sắt, đôi mắt hưng phấn biến thành sùng bái.

- Khóa sắt đã được xưng là Thông Thiên Lộ, nhất định có thể cho phép nhân loại hành tẩu, xem cường độ công kích của chúng ta vừa rồi, mặc dù thủ đoạn nhiều hơn nữa cũng không có khả năng phá hư toàn bộ phù văn, tảo thanh chướng ngại!



- Cho dù cố gắng thế nào cũng không làm được, vì sao không suy nghĩ ngược lại... Không xem những bí vân này là chướng ngại?

- Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?

Quy Nguyên càng hồ đồ.

Huyền Thiền Vương và Vạn Lực Vương nhìn nhau, dường như hiểu ra cái gì đó.

- Ta muốn nói chúng ta căn bản không cần thanh trừ những bí vân này làm gì, nó giống như lò xo, công kích càng mạnh thì lực lượng bắn ngơợc càng mạnh, trái lại, ngươi không đi công kích nó, nó cũng không có lực công kích.

Thanh Diệp vương nói.

- Ý ngươi nói là... Chỉ cần không dùng sức lượng chống lại, bí vân cũng không có tác dụng gì, không cách nào đả thương người?

Quy Nguyên hiểu ra, đôi mắt mở to.

- Hẳn là như vậy, những bí vân này chỉ có cường giả khắc lên, bản thân không có năng lượng nhưng có thể chống lại lực lượng cường đại, phản kích làm khí huyết của ta cũng phải hư nhược, bản thân không kỳ quái hay sao? Phải biết rằng nơi này không có nguyên khí để hấp thu.

- Năng lượng không có khả năng trống rỗng xuất hiện, cũng không thể hư không tiêu thất, cho dù trận pháp hay bí vân cũng phải biểu hiện uy lực, phải có đầy đủ năng lượng duy trì, tỷ như linh thạch, hỗn độn thạch các loại, khóa sắt này không có năng lượng duy trì, bí vân lại có thể có được lực lượng như thế, bản thân nó đã rất kỳ quái.

- Cho nên... Chỉ có một khả năng, bí vân có thể phát ra lực công kích trên thực tế chính là lực lượng của chúng ta từ bên ngoài đánh vào.

- Nói cách khác, những bí vân này giống như tấm gương, có thể phản xạ lực công kích, công kích càng mạnh thì thương tổn càng lớn!

- Trái lại, nếu như không có lực công kích, mặc dù tới gần cũng không tổn thương.

Thanh Diệp vương cười nói.

- Thì ra là như thế, khó trách chủ nhân giải tán lực lượng toàn thân xem như người bình thường, nhưng mà vạn nhất suy nghĩ sai lầm, tán đi lực lượng, tùy tiện đi qua không phải bị lực lượng bí vân đánh chết?

Quy Nguyên sửng sốt.

Có suy nghĩ này thì đơn giản thế nhưng phải dám đi làm mới được, ngàn khó vạn khó, tán đi lực lượng toàn thân và không có chút phòng ngự nào, vạn nhất bí vân cũng không phải giải quyết như vậy, há không phải đi chịu chết?

Đổi lại người bình thường khẳng định không có đảm lượng như thế.

- Đúng vậy a, cho nên nói hắn có đại phách lực, đổi lại là ta, cho dù nghĩ đến điểm này cũng tuyệt không dám tán đi lực lượng toàn thân và tay khong leo lên, bởi vì quá nguy hiểm, nơi này chẳng những có tuyệt mệnh chi khí, còn có thời không loạn lưu nghiền nát không gian, thiên thạch bay loạn cực kỳ nguy hiểm, trực tiếp đi lên, tương đương bỏ qua không quan tâm tính mạng của mình.

- Hơn nữa ngươi cũng nhìn thấy, những bí vân này chẳng có tác dụng phản xạ lực lượng, còn sẽ thông qua phản xạ lực lượng ánh mắt rung động linh hồn, che kín con mắt tuy có thể ngăn cản bí vân công kích nhưng không thể quan sát sẽ càng nguy hiểm!



Thanh Diệp vương tràn đầy bội phục.

Biết rõ phía trước vô cùng nguy hiểm nhưng dám lấy thân phạm hiểm, không chút do dự, chỉ tự tin và phách lực này cũng không phải nó có thể so sánh.

- Quả nhiên là Thông Thiên Lộ, lực lượng mạnh chưa hẳn có thể tiến lên, lực lượng yếu cũng có thể thông qua... Cũng nói rõ đại đạo vô loại, chúng sinh ngang hàng.

Vạn Lực Vương lúc này cũng hiểu ra.

- Lợi hại!

Rốt cuộc Quy Nguyên nghĩ thông suốt, lúc này nhìn sang Nhiếp Vân đang leo lên khóa sắt, hắn bội phục không thôi.

- Chúng ta theo sau đi.

Thân thể Huyền Thiền Vương chấn động, lực lượng Chủ Tể Phù Ấn cũng biến mất sạch sẽ, lực lượng toàn thân bị áp thấp xuống, hắn đi vài bước tới trước khóa sắt.

Ba người cũng làm như vậy và đi tới.

Bành bành bành bành!

Bịt kín đôi mắt của mình, hắn đưa tay chạm vào khóa sắt, bốn thú lúc này chạm vào trong khóa sắt nhưng bị lực lượng cuồng bạo nện vào ngực bọn họ.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Bị rung chuyển mạnh, bàn tay Huyền Thiền Vương buông lỏng, lúc này hắn rơi xuống.


- Là chúng ta chưa giải tán lực lượng hết sao?


Thanh Diệp vương và những người khác cũng như thế, không thể không rút lui tay.


- Còn không giải tán hết? Ta đặt tất cả lực lượng vào trong khí hải, cũng không tán dật ra ngoài chút nào còn không tính sạch sẽ? Còn phải làm thế nào?


Huyền Thiền Vương lắc đầu.


Giấu lực lượng trong khí hải, cũng không phát ra chút nào, xem như nó có thể làm ở mức độ lớn nhất, còn có thể làm như thế nào? Chẳng lẽ phải giải tán sạch sẽ lực lượng toàn thân hay sao? Nếu thật làm như vậy chẳng phải trực tiếp biến thành người bình thường, cho dù leo lên khóa sắt, tiến vào thượng cổ chiến trường cũng không cách nào tu luyện trở lại!


- Thu lực lượng vào khí hải là vẫn có lực lượng, cũng bị bí vân phản kích, chỉ có toàn thân không lực lượng mới có thể thuận lợi leo lên trên.


Thanh Diệp vương nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK