Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Phùng quốc công, đây là hậu bối kiệt xuất của ngươi?

Không riêng Diệp Tân tức giận, Diệp lão gia tử nghe nói như thế cũng tức giận không nhỏ.

Nói chuyện quá khó nghe.

Ngươi mới không trị, cả nhà ngươi đều không trị!

- Đúng thế, Phùng Miểu tính tình ôn hòa, giúp mọi người làm điều tốt, ta rất thưởng thức!

Phùng quốc công khẽ nói.

Tuy hai người nói đều rất khách khí nhưng trên thực tế đối chọi gay gắt.

- Rất tốt, tốt cho một câu rất thưởng thức.

- Mục vô tôn trưởng, nói năng bậy bạ, không nghĩ tới nhiều năm không gặp như vậy, trình độ thưởng thức của Đường huynh thấp như thế.

Diệp lão gia tử khẽ nói.

Nếu như nói vừa hắn hỏi còn mang theo uyển chuyển, hiện tại đã xé da mặt.

Hôm nay hắn bị vũ nhục đủ nhiều, hiện tại ngay cả một hậu bối Phùng gia cũng dám giẫm lên hắn một cái, đường đường công tước làm sao có thể nuốt cơn tức này?

- Trình độ thưởng thức của ta thế nào không cần ngươi quan tâm, dù sao Diệp lão đệ có trình độ thưởng thức không được tốt lắm.

- Tôn nhi của ta tặng hạ lễ và được Đế Quân vừa ý, sắp xếp thứ sáu, không biết hậu bối ngươi thưởng thức tặng lễ vật gì? Xếp thứ mấy?

Phùng quốc công cũng không phải đèn cạn đầu, đối phương nói chuyện vô cùng khó nghe, hắn cũng không tốt gì, lúc này liếc xéo Diệp Tân và lên tiếng.

Nghe được như thế, Diệp lão gia tử không biết trả lời như thế nào, lúc này cũng phải nhìn sang Diệp Tân.

Đúng vậy a, ngươi nói nhân gia bất tài, người ta chọn lựa hạ lễ được Nguyên Dương Đế Quân nói tốt, ánh mắt của ngươi mạnh hơn Đế Quân sao?

Cho dù thực mạnh hơn cũng không dám thừa nhận.

- Lễ vật của ta được đưa vào hậu điện, nhất định có thể xếp trong top năm.

Thấy ánh mắt lão gia tử chất vấn, Diệp Tân vội vàng kiên trì nói.

Lễ vật của hắn được đưa vào hậu điện, có thể xếp thứ năm hay không còn chưa biết, hiện tại không có biện pháp, chỉ có thể kiên trì nói như thế.

- Top năm? Vậy thì tốt, ta cũng muốn mỏi mắt mong chờ nhìn xem lễ vật của ngươi có thể xếp top năm hay không!

Phùng quốc công cũng không nhiều lời, hừ một câu nói:

- Nếu lễ vật của ngươi lọt vào top năm, ta cảm thấy ánh mắt Diệp lão đệ tốt hơn ta, nếu như không thể nha... Như vậy mắt mù rồi1

- Ta...



Diệp Tân muốn phản bác nhưng không biết nói thế nào.

Chuyện này không phải do hắn định đoạt, top năm là hắn nói, vạn nhất thực không thể tiến vào top năm thì sao?

- Nhất định phải tiến vào top năm, đứng thứ năm cũng được!

Trong nội tâm âm thầm cầu nguyện, đồng thời nhìn sang Kiếp Ma lão nhân bên kia.

- Chúc mừng Phùng Miểu thiếu gia!

Tuyên bố thứ tự không dài, Kiếp Ma lão nhân cũng không nóng nảy, chúc mừng xong lại chờ một lúc, lúc này mới tiếp tục nhìn vào danh sách và nói:

- HIện tại bài danh thứ năm... Bài danh thứ năm là.. Lưu Mộc vương tử Định Hồn Châu!

- Định Hồn Châu? Lưu Mộc vương tử Định Hồn Châu mới xếp thứ năm/

- Ta vẫn cho rằng xếp vào top ba đấy!

- Đúng vậy, ta cũng cho rằng Định Hồn Châu có thể tiến vào top ba, trực tiếp đứng thứ năm... Chẳng lẽ phía trước còn có đồ tốt hơn Định Hồn Châu?

- Đế Quân yêu thích không phải chúng ta có thể bình luận, ta xem Định Hồn Châu nhất định tiến vào top ba, hiện tại top năm cũng miễn cưỡng chấp nâận được, ta chỉ tò mò top ba là ai.

Nghe được Kiếp Ma lão nhân tuyên bố bài danh thứ năm, tất cả mọi người đều sững sờ và xôn xao.

Lưu Mộc vương tử tặng Định Hồn Châu cũng truyền khắp đại điện, tất cả mọi người cho rằng có thể đi vào top ba, không nghĩ tới chỉ là top năm.

- Định Hồn Châu mới đứng thứ năm...

Người khác xôn xao, trái tim Diệp Tân co lại.

Người khác không biết giá trị Vấn Tâm Thạch nhưng hắn biết rõ so với Định Hồn Châu thì kém hơn nhiều.

Định Hồn Châu chỉ đứng thứ năm... Vấn Tâm Thạch của hắn có thể đứng thứ tư sao?

Đột nhiên hắn không dám tin tưởng vào lời của mình lúc nãy.

- Kiếp Ma đại nhân, có phải ngươi đọc sai hay không, Định Hồn Châu của ta chỉ đứng thứ năm?

Lưu Mộc vương tử đứng lên hỏi thăm.

Vì Định Hồn Châu mà hắn tốn không ít công phu, thậm chí hao phí vô số tinh lực tâm huyết, vốn tưởng rằng có thể đoạt được thứ tự tốt làm mọi người lau mắt mà nhìn, nằm mơ cũng không ngờ chỉ đứng thứ năm!

Bài danh thứ năm với đệ tử thế gia khác mà nói đủ để tỏa sáng, nhưng đối với vương tử có ý định tranh đoạt ngôi vị hoàng đế mà nói lại chênh lệch quá nhiều.

- Lưu Mộc vương tử đang nghi vấn quyết định của Đế Quân?

Kiếp Ma lão nhân nhìn qua, lời nói lạnh nhạt.



- Không dám!

Lưu Mộc vương tử run rẩy sau đó vẻ mặt không cam lòng phủ nhận.

- Ha ha! Không phải trước kia rất tự tin tiến vào top ba sau? Đứng thứ năm... Rất cao nha.

Hắn vừa ngồi xuống đã nghe tiếng cười vang lên.

Nói chuyện chính là Đa Ba vương tử.

Ba đại vương tử cạnh tranh, lễ vật của Lưu Mộc vương tử chỉ đứng thứ năm đúng là việc hắn hắn hi vọng nhìn thấy nhất.

- Hắc hắc, không nên quá mức tự tin, lúc trước ta nhớ rõ những người khác tuyên bố cũng muốn tiến vào top ba nha.

Nhữ Hạ vương tử cũng bỏ đá xuống giếng.

Dù sao quan hệ của ba người náo cương cứng, không cần phải che lấp, loại tình huống này càng có thể đánh nhau vào tự tin của đối phương, từ đó có trợ giúp cạnh tranh ngôi vị hoàng đế.

- Ta mới thứ năm, ta thật muốn xem thành tích các ngươi thế nào.

Liên tục bị đả kích, sắc mạt Lưu Mộc vương tử tái nhợt, hắn không cam lòng yếu thế lên tiếng.

Hiện tại đã công bố vị trí của hắn, còn có bốn người khác, hắn ngược lại muốn nhìn lễ vật của hai vương tử kia đứng thứ mấy.

- Yên tâm đi, ta nói đệ nhất ta muốn chắc rồi!

- Đệ nhất không phải ta không ai khác!

Đa Ba vương tử hất tay lên, trong lời nói mang theo tự tin nồng đậm.

Thất Nhật Hồi Hồn Đan, thiên hạ vô song, chỉ có một phần duy nhất, thứ này không phải đệ nhất, nói ra hắn cũng không tin.

- Đệ nhất... Vậy thì mỏi mắt mong chờ a!

Lưu Mộc vương tử cũng không tranh luận với hắn, chỉ lẳng lặng nhìn về phía trước.


- Được rồi, hiện tại ta công bố vị trí thứ tư!


Thấy mọi người cãi lộn xong, Kiếp Ma lão nhân nhìn vào danh sách, nhìn sang vị trí thứ tư.


- Là.. Nhữ Hạ vương tử Tụ Hồn Thanh Linh Đăng! Chúc mừng!


- Cái gì? Thanh Linh Đăng ta mới thứ tư?


Lần này đến phiên Nhữ Hạ vương tử cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.


Trước kia tuyên bố thứ tự của Lưu Mộc vương tử đã làm hắn vui vẻ, cho rằng Tụ Hồn Thanh Linh Đăng ít nhất có thể tiến vào top ba, nằm mơ cũng không ngờ chỉ đứng thứ tứ.


Hắn đứng thứ tư, trước top ba là ai?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK