Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôm loại ý nghĩ như vậy khi ra tay hắn dò xét, chiêu thứ hai đối phương vẫn thi triển kiếm pháp nửa sống nửa chết cho nên tiên lực trong người sôi trào.

- Đáng giận, trúng kế!

- Ta nói tại sao Sử Hình lỗ mãng đáp ứng tỷ thí, thì ra hắn đánh chủ ý này.

- Chuyện này hỏng bét, Mạch Qua khẳng định bị hắn bắt đi. . .

...

Đột nhiên Sử Hình phát lực, bóng người như điện mang làm mọi người không nhìn rõ cái gì, tất cả đều hối hận.

Một khi Mạch Qua bị gia hỏa này bắt đi chẳng khác nào lọt vào tay Tuyệt Sát Tông, bọn họ cố ý đào tẩu, mặc dù nhiều người cũng không ngăn cản được.

- Ngươi. . .

Hiển nhiên Mạch Qua không nghĩ tới đối phương lại trực tiếp lao tới như vậy.

Thực lực như bọn họ ít khi giao thủ cận thân, bởi vì va chạm cận thân nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hơi không cẩn thận sẽ vẫn lạc tại chỗ.

Hơn nữa Sử Hình cũng không phải nhân loại, bản thể của hắn là thượng cổ hung ngạc, lực chiến đấu cận thân cường đại, một khi tới gần chẳng khác nào xuất hiện kết quả, hắn không phải đối thủ.

Nếu như không thi triển ba chiêu kiếm pháp này, cho dù hắn đánh không lại đối phương cũng có thể ngăn cản trong thời gian ngắn, làm cho đối phương không cách nào tới gần!

Ba chiêu kiếm pháp này chẳng những đơn giản, hơn nữa không môn mở rộng làm đối phương lao tới gần, không có biện pháp tránh né.

- Thật không nên nghe lời hắn.

Nội tâm Mạch Qua sinh ra suy nghĩ này và cảm thấy hối hận.

Thiếu niên trước mắt rất tự tin nhưng không rõ lai lịch, cũng không biết là ai, chính mình vô điều kiện tin tưởng hắn không phải muốn chết sao?

- Bỏ đi, chết thì chết a!

Loại suy nghĩ này xuất hiện trong đầu, sinh tử tới gần nên hắn càng quyết tâm.

Vèo!

Lúc này Sử Hình đi tới trước mặt, mặt ngoài thân thể của hắn mọc ra vô số lân phiến, bàn tay một trảo bắt lấy cánh tay còn lại của hắn, làm cho Mạch Qua không thể động đậy.

Động tác lần này cực nhanh, chiêu kiếm pháp thứ hai của Mạch Qua dùng nửa chiêu bị cắt ngang, không tiếp tục pháp thi triển, rơi vào đường cùng, chỉ có thể bỏ qua thi triển chiêu thứ ba.

Đúng lúc này dị biến nảy sinh.



Ba chiêu kiếm pháp vốn bình thường không có gì lạ, chiêu thứ hai chưa thi triển xong đã thi triển chiêu thứ ba lại hình thành dấu vết đặc thù, cho dù kiếm khí hay lực lượng đều gia tăng một mảng lớn.

- Thì ra... Đây mới là tinh túy của chiêu kiếm pháp này. . .

Thẳng đến lúc này Mạch Qua mới hiểu ra ba chiêu kiếm pháp thường thường không có gì lạ nhưng trên thực tế nhưng lại là tuyệt chiêu kinh thiên động địa, chỉ có chiêu thứ hai bị cắt đứt, thi triển chiêu thứ ba nối liền mới hình thành kiếm pháp hoàn toàn mơis.

Đây mới là tinh túy của ba chiêu kiếm pháp!

Vèo!

Hắn hiểu ra chuyện này, Sử Hình cũng hiểu ra, nằm mơ cũng không ngờ lại là như vậy, ba chiêu kiếm pháp bộc phát lực lượng đáng sợ như thế, dọa hắn biến sắc, cũng không quan tâm nhiều và lui về phía sau.

Hắn lui về phía sau nhanh, kiếm của Mạch Qua nhanh hơn, nửa chiêu thức thứ hai phối hợp chiêu thứ ba mở đầu làm kiếm của hắn biến thành một đạo hàn quang, chỉ một phần vạn giây đã đâm xuyên qua ngực của Sử Hình.

PHỐC!

Huyết hoa tung tóe, sau khi sử dụng chiêu thứ ba, Mạch Qua rút trường kiếm lùi lại.

- Ngươi... Ngươi... Không... Không có khả năng!

Sử Hình nhìn miệng vết thương trên ngực mình, cảm nhận sinh mệnh lực không ngừng rời khỏi thân thể, ánh mắt của hắn tới hiện tại vẫn không tin nổi.

Hắn nằm mơ cũng không ngờ chính mình lại có thể chết trong tay tán tu thực lực tán kém hơn mình, hơn nữa... Chỉ dùng hai chiêu rưỡi!

Phù phù!

Thi thể Sử Hình ngã trên mặt đất.

- Việc này...

Chung quanh yên tĩnh như chết.

Tất cả mọi người mở to mắt, có người không dám tin tưởng.

Sử Hình chiếm cứ ưu thế, tất cả mọi người nhìn rõ ràng, hắn bị chém giết trong nháy mắt, ngay cả thời gian nói rõ một câu đã chết đi.

- Hắn thật chém giết Sử Hình trong ba chiêu?

- Các ngươi nhìn thấy kiếm chiêu vừa rồi không? Chiêu thứ hai chưa thi triển toàn bộ, cứng rắn đón chiêu thứ ba lại lợi hại như thế...

- Trước kia người nọ nói rõ ba chiêu chém giết Sử Hình... Chẳng lẽ đã sớm đoán ra Sử Hình sẽ áp dụng cận thân trong chiêu thứ hai, làm cho Mạch Qua không thể thi triển chiêu thứ hai, trực tiếp vận dụng chiêu thứ ba?



- Nếu có thể đoán ra được thì người này quá đáng sợ rồi!

...

Một lát sau, mọi người kịp phản ứng, sắc mặt vàng như nến.

Thiếu niên kia vừa rồi tự tin Mạch Qua chỉ cần học ba chiêu của hắn là có thể chém giết Sử Hình, nói cách khác đã sớm suy tính ra Sử Hình hội cận thân công kích, hơn nữa cắt ngang chiêu thứ hai của Mạch Qua.

Suy tính chuẩn xác như thế, lại giấu kiếm pháp lợi hại như vậy trong kiếm chiêu bình thường, lại làm người khác học được... Rốt cuộc hắn là ai?

Tại sao đáng sợ như thế?

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Nhiếp Vân, không tự chủ lui về phía sau vài bước.

Tuy hắn không ra tay nhưng chỉ truyền thụ ba chiêu kiếm bình thường đã giúp Mạch Qua chém giết Sử Hình, mọi người không tin mình có thể ngăn cản.

- Ta... Ta giết hắn!

So với mọi người khiếp sợ, Mạch Qua đang sửng sốt, lúc nhìn thi thể Sử Hình trên mặt đất mà hắn còn không tin vào mắt mình.

Sử Hình cưỡng gian giết thê tử của hắn, hắn không thể làm gì, nằm mộng cũng muốn chém giết nhưng chân chính giết chết đối phương, hơn nữa nhẹ nhõm như thế làm hắn không tin nổi.

Quá nhanh!

Người cường đại như thế, hắn có thể chém giết không đến ba chiêu... Không phải nằm mơ đấy chứ?

Cúi đầu nhìn trường kiếm trong tay, phía trên còn có máu chảy xuống, thi thể Sử Hình thật sự nằm ở trước mắt... Rốt cuộc hắn biết mình đã báo thù...

- Đa tạ tiền bối truyền nghệ, tiền bối về sau có gì phân phó, chỉ cần nói một câu, Mạch Qua ta xông pha khói lửa cũng không chối từ!


Quay người lại, Mạch Qua quỳ rạp trước mặt Nhiếp Vân sau đó nói lớn.


Hắn biết rõ, nếu như không phải người này, đừng nói báo thù, hiện tại hắn có thể sống cũng biến thành khôi lỗi giúp kẻ thù tìm kiếm A Da Nạp Chi Tinh, cũng không như hiện tại có thể tự tay đâm chết kẻ thù.


- Đứng lên đi, ta nói có thể giúp ngươi báo thù cũng không phải là đánh chết kẻ thù của ngươi, mà là... Bức bách ngươi chém giết bọn chúng.


Vung tay lên, Mạch Qua bị lực lượng đặc thù bao phủ, hắn không thể quỳ nổi và đứng ên.


- Bức bách ta chém giết tất cả bọn chúng?


Mạch Qua sửng sốt.


Sử Hình là kẻ thù lớn nhất của hắn nhưng đám người chung quanh phần lớn là giúp đỡ, những người này còn có nhiều kẻ cường đại hơn Sử Hình, làm sao chém giết?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK