Mấy điều kiện này vừa mới hiện ra, trong đầu tất cả mọi người không khỏi hiện ra một bóng người, đó chính là Nhiếp Vân.
Nếu nói tốc độ tu luyện nhanh, có ai nhanh hơn hắn chứ?
Nếu nói dùng kiếm tốt, ai có thể mạnh hơn hắn đây?
Trong nháy mắt đã chém giết hai vị Chúa Tể. . . Chẳng lẽ khí tức sát lục còn không nặng sao?
Sắc mặt mọi người đỏ lên, không biết nên làm cái gì bây giờ.
Nếu quả thật là vị Nhiếp Vân này, bắt hắn lại hiến tế. . . Đây là tự mình tìm chết a!
- Hừ!
Người khác vừa nghĩ tới là quy kết cho hắn, thế nhưng Nhiếp Vân chỉ nhìn một cái đã lập tức biết người mà đám người A Dục Vương muốn tìm chỉ sợ chính là Nhiếp Đồng!
Cũng chỉ có Nhiếp Đồng mới có thể làm cho bọn họ kiêng kỵ như vậy, không tiếc ban bố Hỗn Độn Vương Phù lệnh!
- Người này không phải ta, là người khác!
Nhìn quanh một vòng, thấy trong mắt mọi người hiện lên vẻ sợ hãi, sao hắn lại không biết bọn họ nghĩ cái gì chứ? Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng.
Đây không phải là giải thích, mà là cảnh cáo, là uy hiếp.
- Ách. . .
Nghe hắn nói như vậy, cho dù mọi người cũng không tin, thế nhưng lại không dám nói cái gì, vẻ mặt mỗi người có chút lúng túng.
- Thế nào? Coi như là ta, chẳng lẽ các ngươi muốn bắt ta lại hay sao?
Thấy vẻ mặt của bọn họ, Nhiếp Vân cười lạnh một tiếng.
- Không dám. . .
Mọi người đồng thời sợ hãi.
Nhất là những Chúa Tể kia, mỗi một người đều cười khổ không thôi.
Bọn họ thân là Chúa Tể, đứng ở trên đỉnh tất cả mọi người, theo lý thuyết mà nói, đã sớm vô dục vô cầu. Thế nhưng bởi vì tam tai cửu nạn lại khiến cho bọn họ cả ngày lo lắng đề phòng.
Mục đích chủ yếu khi tìm Hỗn Độn Vương Phù lệnh hoàn thành nội dung phía trên, chính là vì miễn trừ tai nạn, muốn sống lâu hơn mà thôi.
Nếu vì hoàn thành nhiệm vụ này mà bị người ta giết trước, như vậy còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Cho dù bọn họ có ngu ngốc hơn nữa cũng không dám làm như vậy a!
- Hừ!
Thấy mọi người không dám, Nhiếp Vân lười nói nhiều, bàn tay chộp một trảo, lập tức thu Vương Phù lệnh vào trong nạp vật thế giới. Bất kể là tìm đệ đệ hay tìm mình, vật này đều không thể rơi vào trong tay người khác. Nếu không, dẫn tới cường giả Phong vương hàng lâm, cho dù thực lực của hắn bây giờ đã đạt tới Chúa Tể đỉnh phong, thế nhưng cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
- Ồ ?
Mới vừa lấy đi Vương Phù lệnh, đang định rời khỏi nơi này thì đột nhiên trong lòng chấn động một cái, hắnvội vàng cúi đầu nhìn lại. Chỉ thấy phía dưới đài cao Vương Phù lệnh có một khí tức đặc thù truyền tới, một viên cầu to lớn ở đang chậm rãi xoay tròn, mang theo lực lượng làm cho người ta sợ hãi.
- Tam Giới Chi Tâm. . .
Hai mắt Nhiếp Vân lập tức sáng lên!
Mục đích chủ yếu hắn tới chiến trường tam giới chính là vì tìm vật này, hắn không có ngờ tới nó lại ẩn nấp ở dưới Hỗn Độn vương phù lệnh!
Nếu như không có lấy đi Vương Phù lệnh, căn bản sẽ không thấy được nó!
- Đệ đệ, ba chuyện đệ muốn ta hoàn thành, ta sắp làm xong tất cả rồi.
Tìm được Tam Giới Chi Tâm, cảm giác mất hứng trước đó lập tức biến mất, Nhiếp Vân đang định xông tới lấy nó đi thì sắc mặt đột nhiên biến sắc, một cỗ uy áp khiến cho linh hồn hắn run rẩy đột ngột truyền tới, toàn bộ chiến trường tam giới không ngừng sôi trào.
Ngay sau đó, trong ánh mắt sợ hãi của mọi người, một cái vòng xoáy to lớn màu đen chậm rãi xuất hiện ở trên bầu trời, mang theo lực lượng kinh khủng, vô cùng vô tận.
- Đây là. . . Cường giả Phong vương. . .
Trong đám người không biết là người nào kêu lên một câu, tất cả mọi người đều hoảng sợ biến sắc.
- Cường giả Phong vương?
Trong nháy mắt Nhiếp Vân đã biết đối phương nói không sai. Bởi vì vòng xoáy màu đen phía trên tựa như đại biểu cho lực lượng căn bản nhất hỗn độn, cho dù hắn thực lực mạnh mẽ như vậy, thế nhưng đứng ở trước mặt nó vẫn không có chút phản kháng nào, tựa như đã bị đối phương hoàn toàn nắm giữ trong lòng bàn tay vậy!
Áp lực cường đại trực tiếp kích thích linh hồn, khiến cho người ta từ sâu trong lòng sinh ra cảm giác bái phục.
Loại lực lượng này đã vượt xa Chúa Tể!
Chỉ có một giải thích duy nhấ, đó chính là. . . cường giả Phong vương!
Không nghĩ tới Nhiếp Vân vừa mới phát hiện ra Tam Giới Chi Tâm, sắp hoàn thành chuyện mà Nhiếp Đồng giao phó thì cường giả Phong vương lại đột nhiên xuất hiện!
- Cường giả Phong vương xuất hiện, thân phận của ta rất có thể sẽ bị nhìn ra. . .
Cảm nhận áp lực trong vòng xoáy lan tràn ra, trái tim Nhiếp Vân dần dần trùng xuống.
Hắn không phải là người của Tà Nguyệt Chí Tôn vực, điểm này Chúa Tể không nhìn ra, thế nhưng cường giả Phong vương tuyệt đối có thể nhìn một cái là nhận ra được. Hơn nữa máu của hắn tương tự với Tu La vương, không cẩn thận còn sẽ bại lộ.
Một khi như vậy, tất sẽ bị đối phương bắt đi.
Bị bắt đi, cùng lắm thì chết, thế nhưng mấu chốt là chuyện mà đệ đệ muốn hắn hoàn thành lại không hoàn thành được, vạn nhất đệ đệ xuất hiện vấn đề, như vậy hắn có hối cũng không kịp.
Mặc dù thực lực của hắn ở trong Chúa Tể coi như đỉnh tiêm, thế nhưng hắn cũng không cho rằng mình có thể là đối thủ của cường giả Phong vương.
- Trước tiên lấy Tam Giới Chi Tâm đi rồi nói sau.
Đoán ra kết quả sau khi cường giả Phong vương sau xuất hiện, Nhiếp Vân biết hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều, ngón tay búng một cái, Hỗn Độn tĩnh tâm bình lập tức bắn thẳng về phía Tam Giới Chi Tâm ở phía dưới.
Trước tiên không quan tâm cường giả Phong vương này tới nơi này là muốn làm gì, thu Tam Giới Chi Tâm lại rồi nói sau!
Tam Giới Chi Tâm lẳng lặng trôi lơ lửng ở trong không gian phía dưới, chậm rãi xoay tròn, tản mát ra lực lượng chứa vạn vật. Trước đó Nhiếp Vân vừa mới tiến vào nơi này đã cảm nhận được sự nóng bỏng chính là từ bên trong đó phát ra.
- Khỏa Tam Giới Chi Tâm này mặc dù so ra kém với Cổ chiến trường chi tâm, thế nhưng cũng không kém quá nhiều! Xem ra từ trên bản chất mà nói, chiến trường tam giới này không kém hơn so với Chí Tôn vực, thậm chí từ trình độ lớn nhỏ của không gian còn càng thêm lợi hại hơn một chút!