Mặc dù lần tu luyện này tu vi tương đương giảm xuống, nhưng Nhiếp Vân lại không có quá nhiều thất lạc.
Đại Đạo mới này, không cách nào sử dụng ở Thần giới, nhưng ở địa phương Thiên Đạo quản hạt không tới, tỷ như trong Kiếm Linh cốc, liền có thể tùy ý sử dụng.
Một khi sử dụng được, chỉ sợ cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh cũng có thể chiến một trận.
Dù sao, đây là một Đại Đạo mới tinh, chỉ cần thu hoạch được Thiên Đạo tán thành, kinh lịch Đế kiếp, liền có thể đột phá trở thành Đại Đế.
- Nhất định phải nghĩ biện pháp tìm được đồ vật, tiếp tục tăng lên cảm ngộ đối với Đại Đạo!
Lắc đầu, dứt bỏ suy nghĩ lung tung trong đầu.
Mặc dù thành công dung hợp hai Đại Đạo, nhưng hắn không dám tùy tiện lại đi thí nghiệm.
Dung hợp Đại Đạo càng nhiều, thực lực của hắn rơi càng lợi hại. Lại nói, càng dễ dàng bị Thiên Đạo phát hiện, muốn dung hợp, phải đến thực lực chân chính của hắn đạt tới Thâu Thiên Tá Thọ, lại không cách nào đột phá lại nói!
Không dung hợp Đại Đạo, trước mắt hắn cần làm nhất đúng là tìm kiếm các loại bảo vật cùng Đại Đạo truyền thừa, tăng lên lý giải đối với những Đại Đạo khác, gia tăng uy lực của giới vực dung hợp.
- May mắn triệt để luyện hóa Vạn Giới Vũ Y, sáp nhập vào Phượng Hoàng chi dực, để tốc độ chạy trốn tăng nhiều, nếu không, thực lực bây giờ tham gia Vạn Giới Động Thiên thí luyện, thật không biết là phúc hay họa!
Lần tu luyện này ngoại trừ thực lực giảm xuống, cũng không phải không có một chút tin tức tốt, chí ít triệt để luyện hóa Vạn Giới Vũ Y, để tốc độ của hắn tăng lên, coi như thực ở trong Vạn Giới Động Thiên bị bọn người Đa Ba vây công, cũng có thể nhẹ nhõm đào tẩu.
Không đến mức quá bị động.
Hô!
Nhiếp Vân rời thế giới nạp vật, một lần nữa về đến trong phòng.
Sau khi dung hợp Đại Đạo, giấu ở trong thế giới nạp vật, không sử dụng là không thể nào bị phát hiện.
Hiện tại tu vi của Nhiếp Vân, một là đột phá Hoàng cảnh, mới có thể có tăng lên càng lớn, hai là tìm kiếm Đại Đạo truyền thừa, ba là bảo vật tương quan tới Đại Đạo... Những vật này rất khó tìm, hắn tạm thời không trông cậy vào, đột phá cũng không phải thời cơ tốt nhất, khoảng cách giới vực hoàn mỹ còn kém không ít, nghĩ nghĩ, chỉ có thể tạm thời không đi tu luyện.
Không tu luyện, cả người liền nhàn rỗi.
Bất quá, hắn cũng không chịu ngồi yên, nương theo Nguyên Dương Đế Quân nói ra thân phận của hắn, thân phận đệ tử của Thần Nông vang dội toàn bộ Thần giới, vô số nghi nan tạp chứng đều chạy tới, xếp hàng chờ hắn trị liệu.
Trị liệu chứng bệnh, hành y tế thế cũng là việc nằm trong phận sự của hắn, nên không chối từ.
Thời gian còn dư lại, rất nhanh đều dùng cho chữa bệnh.
Đa Ba vương tử, Lưu Mộc Vương tử bị thiệt lớn, trong khoảng thời gian này không biết đang làm gì, cũng không tìm phiền toái, khả năng bọn hắn cũng biết Phổ Thiên Đại Đế đã trở về, không dám làm quá phận, bị Đại Đế phát hiện.
Mặc kệ bọn hắn căn cứ vào cái gì cân nhắc, không có làm ầm ĩ, cũng không còn tìm phiền toái, để hắn nhẹ nhõm không ít.
Trong khoảng thời gian này Nhữ Hạ vương tử tựa hồ nhận lấy kích thích, không ngừng tu luyện, cơ hồ không có tới đây.
Hai lần cạnh tranh, cái gì cũng không được, danh vọng của hắn dần dần giao động, nếu như không tăng thêm tốc độ tu luyện, chỉ sợ kế thừa đại vị sẽ không còn hắn.
Thời gian thoáng một cái đã qua, rất nhanh thì đến thời gian Vạn Giới Động Thiên mở ra.
Vạn Giới Động Thiên là hậu nhân của Cửu Đế ở Vân Châu thành thí luyện, thuộc về sự tình cao tầng, ngoại giới biết không nhiều, cũng không có gây nên quá nhiều oanh động.
Biết thí luyện sắp bắt đầu, Nhiếp Vân sớm chuẩn bị không ít thứ, cũng tinh tế phân chia đồ vật trộm được từ chỗ Lưu Mộc, Đa Ba, lúc này mới bay ra y quán, thẳng tắp bay về phía địa điểm ước định.
Vạn Giới Động Thiên cụ thể ở nơi nào không ai biết, chỉ biết là mỗi lần tiến đến, đều là Phổ Thiên Đại Đế tự mình đưa vào, cũng chính là chỗ người tham gia thí luyện tập hợp, ngay ở Phổ Thiên Hoàng cung!
Cách Hoàng cung còn không xa, Nhiếp Vân đình chỉ phi hành, đi bộ tới.
Như vậy cũng là tôn kính đối với Phổ Thiên hoàng triều.
- Nhiếp huynh, Nhiếp huynh...
Dọc theo đường cái mới đi được vài bước, sau lưng có một tiếng la dồn dập vang lên, lập tức một bóng người sốt ruột chạy tới.
- Nhiếp huynh, chúng ta đã gặp mặt qua, còn có thể nhớ không...
Bóng người vừa đến trước mặt liền thở hổn hển hỏi.
- Trác Dương, tiểu thiếu gia của Trác quốc công gia, ta làm sao không nhớ kỹ!
Nhiếp Vân nở nụ cười.
Người trước mắt này cũng không đặc biệt, chính là Trác Dương lúc trước vừa mới đến Vân Châu thành thì nhìn thấy.
Gia hỏa này là hảo hữu đáng tin của Diệp Đào, đúng là hắn mang mình đi Thúy Ngọc các, cũng bởi vậy quen biết Diệu Âm tiên tử, lĩnh ngộ Tiên Âm Đại Đạo.
- Hắc hắc, ta liền biết Nhiếp huynh không quên ta, nhân sinh tam đại thân thiết, thứ nhất cùng leo qua cửa sổ, thứ hai ở trên chiến trường, thứ ba măm măm kỹ nữ, chúng ta chí ít cùng một chỗ qua cái thứ ba, tình nghĩa huynh đệ có thể nghĩ...
Trác Dương như rất quen thuộc, cười nói.
- Khụ khụ!
Nhiếp Vân lảo đảo một cái.
Chơi gái muội muội ngươi a! Ta là theo ngươi đi Thúy Ngọc các nghe âm nhạc, chuyện gì cũng không làm có được hay không? Nói như ngươi, truyền đi giống như ta việc ác bất tận vậy...
Đang muốn giải thích một câu, chỉ thấy Trác Dương đi vào trước mặt, vỗ bả vai, ánh mắt xa xăm nhìn về phương xa:
- Nói thật, lần thứ nhất gặp mặt ta đã cảm thấy Nhiếp huynh không tầm thường, gặp mặt một lần liền được Diệu Âm tiên tử lưu ở khuê phòng, phần ‘đãi ngộ’ này... tiện sát người bên ngoài a!
Nhìn thấy con hàng trước mắt này, một mặt nghĩa chính liêm từ, Nhiếp Vân biết hắn khẳng định nghĩ tới địa phương khác, trên đầu tràn đầy hắc tuyến.
- Nhiếp huynh, đừng nóng giận, ta nói chính là ngươi... Khụ khụ, tài hoa, để cho người ta hâm mộ...
Nhìn ra sắc mặc đối phương không tốt, Trác Dương vội vàng giải thích.
Không giải thích còn tốt, vừa giải thích, Nhiếp Vân xém chút nằm xuống.
Tài hoa, ngươi lâm thời biên ra, ý tứ của ngươi rõ ràng không phải là tài hoa có được hay không?
Tài hoa cần phải bỉ ổi như vậy sao...
- Hôm nay Vạn Giới Động Thiên mở ra, ngươi cũng muốn tham gia?
Biết gia hỏa này là người như vậy, Nhiếp Vân cũng lười so đo, lắc đầu, nghi ngờ nhìn qua.