Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dường như nhìn thấy trong lòng Nhiếp Vân đang nghĩ gì, Nhiếp Đồng lại nói tiếp.

Được đẹ đệ nhắc nhở, Nhiếp Vân lần nữa gật đầu.

Chuyện này trước đó hắn không có cẩn thận suy nghĩ. Bây giờ vừa mới nói, quả thực đúng là như vậy.

Thế giới bình thường một khi vỡ tan sẽ lập tức bị Hỗn Độn đại dương chèn ép, hoàn toàn dung nhập vào trong đại dương. Về phần sau này lúc nào sinh ra thế giới mới, lớn bao nhiêu thì lại không nhất định. Vì vậy làm sao lại có chuyện Thiên địa lục đạo tan biến vô số lần, cũng sinh ra vô số lần. Hơn nữa dù tan biến nhiều lần lại không có chút ảnh hưởng gì như vậy chứ?

Còn nữa, thế giới đã vỡ nát, Hỗn Độn đại dương sẽ sinh ra đè ép. Dưới tình huống này, cường giả Tru Thiên cảnh cũng rất khó sống sót a. Lúc đó đám người Tu Du Tẩu, ngay cả Xích Thiên Kính cũng không có đạt tới. Thế nhưng lại có thể còn sống, không thể không nói, chuyện này vô cùng kỳ quái!

Những chuyện này không nói tới thì không cẩn thận suy nghĩ. Thế nhưng vừa mới nhắc tới thì hắn đã hiểu ra, Thiên địa lục đạo đúng là vô cùng đặc thù.

- Nếu như là Hỗn Độn căn nguyên tạo thành Thiên địa lục đạo, vì sao thế giới này lại có lực không gian chèn ép nhỏ như vậy chứ?

Nhiếp Vân hỏi.

Hỗn Độn căn nguyên là hạch tâm của Hỗn Độn đại dương, thế giới mà nó nó hình thành có lẽ nên có lực lượng không gian chèn ép cực lớn mới đúng chứ? Sao lại ngay cả Cửu Thiên thế giới cũng còn xa không bằng như vậy chứ?

- Tu La vương mang theo Hỗn Độn căn nguyên trốn tới đây là vì né tránh dị tộc. Tiểu thế giới như vậy ở trong Hỗn Độn đại dương đếm không xuể. Cho dù có dò xét thì cũng dò xét không kỹ. Một khi lực lượng không gian chèn ép quá lớn. Như vậy không phải là ném minh châu vào trong đống cát, lại để cho người ta đi tìm hay sao?

Nhiếp Đồng lắc đầu.

- Cũng đúng a!

Nhiếp Vân cười khổ.



Một thế giới bao nhiêu sẽ tương ứng với không gian chèn ép lớn bấy nhiêu. Đây là quy luật vốn có. Thiên địa lục đạo chỉ lớn như vậy, một khi không gian chèn ép tăng lên, thậm chí còn vượt qua Chí Tôn vực. Như vậy muốn không để cho người ta hoài nghi cũng khó.

Không thể không nói, ban đầu Tu La vương đã cân nhắc đến mọi chuyện. Làm mọi chuyện đều kín kẽ không chút kẽ hở, không thể chê trách.

- Nếu như giấu Hỗn Độn căn nguyên đi, không diễn hóa nó thành thế giới. Như vậy không phải càng không thu hút sự chú ý của người khác hay sao?

Nhiếp Vân nghĩ đến một chuyện, lại hỏi tiếp.

Nếu như Tu La vương đã có thể mang đi Hỗn Độn căn nguyên, không làm cho người ta phát hiện ra. Đương nhiên cũng có thể giấu nó đi được. Một khi khiến cho người ta không tìm ra được, như vậy chẳng phải sẽ càng thêm an toàn hơn so với diễn hóa thành thế giới hay sao?

Phải biết rằng, một khi diễn hóa thành thế giới cũng đồng nghĩa với việc cắm rễ ở trong một chỗ trên hải dương. Trừ phi thế giới tan nát, nếu không căn bản không có cách nào di chuyển. Ban đầu khi Nhiếp Vân thành công thu nó vào bên trong Nạp Vật thế giới cũng phải tốn vô số công phu mới có thể làm được chuyện này.

- Thật ra thì. . . Chuyện này có liên quan tới một truyền thuyết trong Hỗn Độn đại dương!

Nhiếp Đồng trầm tư trong chốc lát rồi nói.

- Truyền thuyết?

- Tin tức bình thường chúng tay hay biết chính là Hỗn Độn đại dương được tứ đại Phong vương chiếm cứ bốn phương hương Đông, Nam, Tây, Bắc. Không gian vững chắc, thời gian cũng vậy. Đây đã là cực hạn của Hỗn Độn đại dương, không thể sửa đổi. Thế nhưng truyền thuyết kia thì lại khác. Trong truyền thuyết có ghi lại, trừ bốn vị vương giả này ra còn có một vị vương giả Thiên Vị đứng ở giữa, khống chế bốn phương!

Nhiếp Đồng nhẹ nhàng nói.

- Vương giả Thiên vị?

Nhiếp Vân sửng sốt.

Đối với thực lực và chuyện của các cường giả Phong vương, hắn biết cũng không nhiều lắm. Ít nhất bốn chữ vương giả Thiên Vị này vẫn là lần đầu tiên hắn nghe nói qua.



- Đúng vậy, nghe nói vị vương giả Thiên Vị này thực lực vượt xa tứ đại vương giả, nắm trong tay toàn bộ Hỗn Độn đại dương. Có được lực lượng và thủ đọa mà người người hâm mộ!

Hai mắt Nhiếp Đồng sáng lên, lại nói tiếp:

- Tu La vương tin vào truyền thuyết này, suy đoán ra chỉ có Hỗn Độn căn nguyên, cũng chính là Hỗn Độn Chi Tâm diễn hóa ra thế giới sản sinh ra sinh mạng. Chỉ có những sinh mạng bên trong này mới có tư cách trở thành vương giả Thiên Vị! Vì vậy lúc này hắn mới làm cho Hỗn Độn căn nguyên diễn hóa thành thế giới! Hơn nữa, vì tìm người này, hắn đã không ngừng hủy diệt Thiên địa lục đạo. Tất nhiên là muốn Thiên vị trở về, tất nhiên chuyện này cũng cần có đại khí vận vô cùng lớn. Cho dù thiên địa hủy diệt như thế nào thì hắn cũng có thể lần nữa sống sót, mà không phải là tử vong theo nó.

- Thì ra là như vậy!

Vốn Nhiếp Vân còn muốn hỏi, vì sao Tu La vương lại phải hủy diệt Thiên địa lục đạo liên tục như vậy? Đại nhân vật cấp bậc như vậy theo lý thuyết sẽ không rảnh rỗi để đi làm những chuyện nhàm chán này a. Bây giờ hắn mới hiểu được, hóa ra còn có nguyên nhân như vậy.

Nếu là vương giả Thiên Vị trong truyền thuyết, đương nhiên sẽ có được đại khí vận. Đừng nói là thế giới hủy diệt, cho dù là Hỗn Độn đại dương sụp đổ thì cũng có thể không tử vong. Cho nên, trước khi còn chưa tìm được vương giả Thiên Vị ra đời, khi nào xuất hiện. Hắn dùng phương pháp này quả thực là sự chọn lựa tốt nhất.


- Xem ra chúng ta đã làm chậm trễ kế hoạch của Tu La vương rồi. Hiện tại còn muốn tìm vị vương giả Thiên Vị này là chuyện cơ hồ không thể nào a.


Nhiếp Vân cười khổ một tiếng.


Vốn là Tu La vương đang tiếp tục thi hành kế hoạch diệt thế, tìm cái gọi là vương giả Thiên Vị. Ai ngờ mình và Nhiếp Đồng đột nhiên xuất thế, chẳng những ngăn cản đối phương, mà còn muốn chém giết đối phương. Như vậy kế hoạch này chỉ sợ cũng đành phải bỏ dở mà thôi.


Mặc dù bây giờ hắn cũng có thực lực để tiếp tục làm chuyện này. Thế nhưng Đạm Đài Lăng Nguyệt đã hóa thân thành thiên đạo. Một khi diệt thế đồng nghĩa với với việc tự tay đánh chết nàng. Chuyện này vô luận như thế nào hắn cũng không thể làm được. Đồng thời cũng không cho phép những người khác đi làm!


Hai điểm này cộng vào một chỗ, không cần phải suy nghĩ. Chuyện này nhất định không thể nào tiếp tục được. Sợ rằng vị vương giả Thiên Vị này cũng sẽ vĩnh viễn cũng không thể xuất hiện lần nữa.


- Ha ha, ca ca, ca ca sai lầm rồi, vương giả Thiên Vị. . . Đã xuất hiện rồi.


Nghe thấy lời này của hắn, Nhiếp Đồng cười nhạt một tiếng. Hai mắt như điện, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn nồng đậm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK