Nương theo hắn ngẩng đầu, Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão cũng cảm ứng được cái gì, cả đám con mắt trợn tròn, vội vàng nhìn lại bầu trời.
Chỉ thấy toàn bộ trận pháp của Trận Pháp điện không ngừng phát ra động tĩnh, phảng phất như gặp lực lượng thật lớn công kích.
- Chuyện gì xảy ra?
Đông trưởng lão rùng mình.
- Không biết, giống như toàn bộ Ngoại Thế Giới xuất hiện biến cố gì đó, linh khí tuôn ra!
Tinh thần của Tây trưởng lão lan tràn ra ngoài, sắc mặt cũng thay đổi.
- Ta ra đi xem...
Nam trưởng lão đứng dậy muốn đi ra ngoài.
- Yên tâm đi, chỉ là linh khí hội tụ mà thôi, không cần phải gấp, loại linh lực hội tụ này có hạn độ nhất định, lực lượng cao nhất không hơn được Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, với ta mà nói, không có gì, ở trong khống chế!
Lão tửu quỷ ngăn cản Nam trưởng lão, tùy ý khoát tay áo.
- Ở trong tông chủ khống chế là tốt rồi!
Nghe được hắn nói, mọi người nhẹ nhàng thở ra.
Đối với Đông Tây Nam Bắc Tứ đại Vô Thượng trưởng lão mà nói, lão tửu quỷ như cũ là tông chủ của bọn hắn, trong lúc nhất thời không cách nào đổi giọng.
- Ha ha, Phù Thiên đại lục sự tình có thể thoát ly ta khống chế không nhiều lắm, linh khí hội tụ mà thôi, không cần ngạc nhiên... Cái gì?
Lão tửu quỷ cười cười, bất quá lời còn chưa nói hết, đột nhiên sắc mặt trở nên tái nhợt, toàn thân nhịn không được run rẩy.
- Tông chủ, làm sao vậy?
Chứng kiến loại vẻ mặt này của hắn, trong nội tâm tứ đại trưởng lão đồng thời sinh ra một cổ dự cảm bất tường.
- Đây là... Thượng Thiên ý chí? Sao Hóa Vân tông lại đột nhiên xuất hiện cái này?
Lão tửu quỷ nhẹ nhàng nỉ non, tay cầm chặt hồ lô rượu, các đốt ngón tay trắng bệch
Thực lực của lão tửu quỷ, đã đứng ở đỉnh phong của Phù Thiên đại lục, nhưng đối mặt loại Thiên Địa uy thế này, như trước từ trong nội tâm sinh ra sợ hãi, không dám phản bác.
Tuy ở trong mắt mọi người, thực lực của hắn đã có thể so với trời, kỳ thật đạt tới loại cảnh giới như hắn, mới biết được Thiên Địa đáng sợ, đã không thể dùng ngôn ngữ hình dung, thật muốn diệt sát ngươi, cho dù thực lực có mạnh hơn gấp trăm lần, nghìn lần, đồng dạng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Thiên Địa ý chí không thể trái, đây là đạo lý từ cổ chí kim không thay đổi, chỉ là... Thiên Địa ý chí như thế nào lại đột nhiên xuất hiện ở Ngoại Thế Giới?
- Tông chủ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Một lát sau, Đông trưởng lão nhịn không được nhìn về phía lão tửu quỷ, hy vọng có thể từ trong miệng hắn đạt được chút ít an ủi.
- Ta cũng không biết, bất quá, Thiên Địa ý chí không có địch ý, nếu thật có địch ý... Chúng ta chết chắc rồi!
Do dự một hồi, lão tửu quỷ chậm rãi nói ra, thanh âm khô quắt khàn khàn, không còn bộ dáng bất cần đời trước kia nữa.
- Không có địch ý? Vậy... Đột nhiên hàng lâm là có ý gì?
Đông trưởng lão nghi hoặc.
Thiên Địa ý chí đột nhiên xuất hiện, ngay cả thực lực như lão tửu quỷ cũng cảm thấy sợ hãi, lại không có bất kỳ địch ý, cái này quá cổ quái đi à nha!
Không chỉ hắn nghi hoặc, ngay cả mấy vị Vô Thượng trưởng lão khác, tính cả lão tửu quỷ cũng sờ không rõ ý nghĩ.
- Vừa... vừa rồi Nhiếp Vân nói mình thuận thiên thừa vận, để cho Thiên Địa ý chí hiện hình cho mọi người xem... Cho nên, liền xuất hiện!
Thời điểm mọi người ở đây kỳ quái, Thiên Huyễn vừa mới vào gãi gãi đầu nói.
- Nhiếp Vân để cho Thiên Địa ý chí hiện hình cho mọi người xem? Cái này...
Lão tửu quỷ cùng tứ đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, mất trật tự tại chỗ.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
- Mau nhìn, Lôi Điện hợp thành chữ!
Trên Lăng Tiêu đỉnh, nhìn xem không trung tạo thành mây đen, trong đám người không biết ai hô lên, theo tiếng la nhìn lại, mọi người lần nữa chấn động.
Chỉ thấy mây đen đầy trời, giao kích bắn ra Lôi Điện, chậm rãi hội tụ thành một chữ, chữ này lan tràn mấy ngàn dặm, màu tím sậm mang theo khí tức làm cho người khủng bố.
- Là chữ Vương!
Tiếng la vang lên, mọi người nhận ra chữ này, đúng là chữ Vương!
Chữ Vương này hoàn toàn do Lôi Điện tạo thành, ở trên chín tầng trời lóe ra Thiên Đạo uy nghiêm nồng hậu dày đặc, tự hồ chỉ cần ai dám vi phạm chữ này, sẽ lọt vào Thiên Địa cắn trả, tu vi lại cao cũng vô dụng!
Đáng sợ!
Vương? Chẳng lẽ nói Nhiếp Vân là Vương được Thiên Địa ý chí thừa nhận? Chỉ có nghe hắn phân phó, mới là chính xác hay sao?
Trong lòng mọi người đồng thời sinh ra ý nghĩ này.
Hô! Hô!
Qua ước chừng thời gian uống cạn chung trà.
Chữ Vương chậm rãi tán đi, mặc dù không có một thanh âm, không có một câu, nhưng trong lòng người rung động, lại không gì sánh kịp.
- Xem ra Nhiếp Vân thật sự là thiên mệnh sở quy...
- Tám đại tông môn liên hợp chung một chỗ là đúng...
- Về sau ta không dám vi phạm lời nói của Nhiếp Vân tông chủ nữa...
- Ai dám vi phạm Nhiếp Vân tông chủ, cùng với ta bất cộng đái thiên !
Biết rõ tình cảnh hôm nay nương theo một câu của thiếu niên mà xuất hiện, tất cả mọi người ở Lăng Tiêu đỉnh sinh ra một cổ cảm giác vô lực, đồng loạt quỳ rạp xuống đất, lần nữa nhìn về phía Nhiếp Vân ở trên không trung, tôn kính cùng sợ hãi phát ra từ nội tâm.
Đây mới thực là thiên mệnh sở quy!
Vừa rồi loại Thiên Địa uy thế kia, trong nháy mắt diệt sát tất cả mọi người cũng không có vấn đề gì, có thể làm cho Thiên Ý xuất hiện như vậy, đủ thấy ở trong Thiên Địa ý chí, xác định địa vị của Nhiếp Vân.
Đối nghịch người được Thượng Thiên tán thành... Đây không phải muốn chết sao?
Trước kia tám đại tông môn, còn có một chút gia hỏa bằng mặt không bằng lòng, lúc này toàn bộ bái phục, không dám sinh ra bất luận tâm tư gì, ngay cả người của Di Thần Tông cũng quỳ rạp xuống đất, cả đám sợ hãi.
- Điều đó không có khả năng, không có khả năng, không có khả năng...
Di Hoa vốn định âm Nhiếp Vân, cuối cùng lại biến thành như vậy, để cho tất cả mọi người triệt để bái phục, cả người giống như điên rồi, trong mắt lóe ra hung ác, miệng không ngừng lặp lại một câu.
- Di Hoa, ngươi còn có lời gì để nói? Hôm nay ta sẽ giết ngươi, chấn chỉnh quyền uy!
Nhiếp Vân cũng không nghĩ tới nương theo một câu nói của mình, lại đột nhiên xuất hiện loại tình huống này, lúc này biết không phải là thời điểm cân nhắc, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Di Hoa.
Tuy tình huống trước mắt quỷ dị, nhưng đối với mình mà nói, là chuyện tốt, chứng kiến loại tràng cảnh này, về sau có thể cam đoan cửu đại tông môn liên hợp, tuyệt đối không có người còn dám vi phạm mệnh lệnh của mình.
Chỉ thấy toàn bộ trận pháp của Trận Pháp điện không ngừng phát ra động tĩnh, phảng phất như gặp lực lượng thật lớn công kích.
- Chuyện gì xảy ra?
Đông trưởng lão rùng mình.
- Không biết, giống như toàn bộ Ngoại Thế Giới xuất hiện biến cố gì đó, linh khí tuôn ra!
Tinh thần của Tây trưởng lão lan tràn ra ngoài, sắc mặt cũng thay đổi.
- Ta ra đi xem...
Nam trưởng lão đứng dậy muốn đi ra ngoài.
- Yên tâm đi, chỉ là linh khí hội tụ mà thôi, không cần phải gấp, loại linh lực hội tụ này có hạn độ nhất định, lực lượng cao nhất không hơn được Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, với ta mà nói, không có gì, ở trong khống chế!
Lão tửu quỷ ngăn cản Nam trưởng lão, tùy ý khoát tay áo.
- Ở trong tông chủ khống chế là tốt rồi!
Nghe được hắn nói, mọi người nhẹ nhàng thở ra.
Đối với Đông Tây Nam Bắc Tứ đại Vô Thượng trưởng lão mà nói, lão tửu quỷ như cũ là tông chủ của bọn hắn, trong lúc nhất thời không cách nào đổi giọng.
- Ha ha, Phù Thiên đại lục sự tình có thể thoát ly ta khống chế không nhiều lắm, linh khí hội tụ mà thôi, không cần ngạc nhiên... Cái gì?
Lão tửu quỷ cười cười, bất quá lời còn chưa nói hết, đột nhiên sắc mặt trở nên tái nhợt, toàn thân nhịn không được run rẩy.
- Tông chủ, làm sao vậy?
Chứng kiến loại vẻ mặt này của hắn, trong nội tâm tứ đại trưởng lão đồng thời sinh ra một cổ dự cảm bất tường.
- Đây là... Thượng Thiên ý chí? Sao Hóa Vân tông lại đột nhiên xuất hiện cái này?
Lão tửu quỷ nhẹ nhàng nỉ non, tay cầm chặt hồ lô rượu, các đốt ngón tay trắng bệch
Thực lực của lão tửu quỷ, đã đứng ở đỉnh phong của Phù Thiên đại lục, nhưng đối mặt loại Thiên Địa uy thế này, như trước từ trong nội tâm sinh ra sợ hãi, không dám phản bác.
Tuy ở trong mắt mọi người, thực lực của hắn đã có thể so với trời, kỳ thật đạt tới loại cảnh giới như hắn, mới biết được Thiên Địa đáng sợ, đã không thể dùng ngôn ngữ hình dung, thật muốn diệt sát ngươi, cho dù thực lực có mạnh hơn gấp trăm lần, nghìn lần, đồng dạng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Thiên Địa ý chí không thể trái, đây là đạo lý từ cổ chí kim không thay đổi, chỉ là... Thiên Địa ý chí như thế nào lại đột nhiên xuất hiện ở Ngoại Thế Giới?
- Tông chủ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Một lát sau, Đông trưởng lão nhịn không được nhìn về phía lão tửu quỷ, hy vọng có thể từ trong miệng hắn đạt được chút ít an ủi.
- Ta cũng không biết, bất quá, Thiên Địa ý chí không có địch ý, nếu thật có địch ý... Chúng ta chết chắc rồi!
Do dự một hồi, lão tửu quỷ chậm rãi nói ra, thanh âm khô quắt khàn khàn, không còn bộ dáng bất cần đời trước kia nữa.
- Không có địch ý? Vậy... Đột nhiên hàng lâm là có ý gì?
Đông trưởng lão nghi hoặc.
Thiên Địa ý chí đột nhiên xuất hiện, ngay cả thực lực như lão tửu quỷ cũng cảm thấy sợ hãi, lại không có bất kỳ địch ý, cái này quá cổ quái đi à nha!
Không chỉ hắn nghi hoặc, ngay cả mấy vị Vô Thượng trưởng lão khác, tính cả lão tửu quỷ cũng sờ không rõ ý nghĩ.
- Vừa... vừa rồi Nhiếp Vân nói mình thuận thiên thừa vận, để cho Thiên Địa ý chí hiện hình cho mọi người xem... Cho nên, liền xuất hiện!
Thời điểm mọi người ở đây kỳ quái, Thiên Huyễn vừa mới vào gãi gãi đầu nói.
- Nhiếp Vân để cho Thiên Địa ý chí hiện hình cho mọi người xem? Cái này...
Lão tửu quỷ cùng tứ đại trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, mất trật tự tại chỗ.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
- Mau nhìn, Lôi Điện hợp thành chữ!
Trên Lăng Tiêu đỉnh, nhìn xem không trung tạo thành mây đen, trong đám người không biết ai hô lên, theo tiếng la nhìn lại, mọi người lần nữa chấn động.
Chỉ thấy mây đen đầy trời, giao kích bắn ra Lôi Điện, chậm rãi hội tụ thành một chữ, chữ này lan tràn mấy ngàn dặm, màu tím sậm mang theo khí tức làm cho người khủng bố.
- Là chữ Vương!
Tiếng la vang lên, mọi người nhận ra chữ này, đúng là chữ Vương!
Chữ Vương này hoàn toàn do Lôi Điện tạo thành, ở trên chín tầng trời lóe ra Thiên Đạo uy nghiêm nồng hậu dày đặc, tự hồ chỉ cần ai dám vi phạm chữ này, sẽ lọt vào Thiên Địa cắn trả, tu vi lại cao cũng vô dụng!
Đáng sợ!
Vương? Chẳng lẽ nói Nhiếp Vân là Vương được Thiên Địa ý chí thừa nhận? Chỉ có nghe hắn phân phó, mới là chính xác hay sao?
Trong lòng mọi người đồng thời sinh ra ý nghĩ này.
Hô! Hô!
Qua ước chừng thời gian uống cạn chung trà.
Chữ Vương chậm rãi tán đi, mặc dù không có một thanh âm, không có một câu, nhưng trong lòng người rung động, lại không gì sánh kịp.
- Xem ra Nhiếp Vân thật sự là thiên mệnh sở quy...
- Tám đại tông môn liên hợp chung một chỗ là đúng...
- Về sau ta không dám vi phạm lời nói của Nhiếp Vân tông chủ nữa...
- Ai dám vi phạm Nhiếp Vân tông chủ, cùng với ta bất cộng đái thiên !
Biết rõ tình cảnh hôm nay nương theo một câu của thiếu niên mà xuất hiện, tất cả mọi người ở Lăng Tiêu đỉnh sinh ra một cổ cảm giác vô lực, đồng loạt quỳ rạp xuống đất, lần nữa nhìn về phía Nhiếp Vân ở trên không trung, tôn kính cùng sợ hãi phát ra từ nội tâm.
Đây mới thực là thiên mệnh sở quy!
Vừa rồi loại Thiên Địa uy thế kia, trong nháy mắt diệt sát tất cả mọi người cũng không có vấn đề gì, có thể làm cho Thiên Ý xuất hiện như vậy, đủ thấy ở trong Thiên Địa ý chí, xác định địa vị của Nhiếp Vân.
Đối nghịch người được Thượng Thiên tán thành... Đây không phải muốn chết sao?
Trước kia tám đại tông môn, còn có một chút gia hỏa bằng mặt không bằng lòng, lúc này toàn bộ bái phục, không dám sinh ra bất luận tâm tư gì, ngay cả người của Di Thần Tông cũng quỳ rạp xuống đất, cả đám sợ hãi.
- Điều đó không có khả năng, không có khả năng, không có khả năng...
Di Hoa vốn định âm Nhiếp Vân, cuối cùng lại biến thành như vậy, để cho tất cả mọi người triệt để bái phục, cả người giống như điên rồi, trong mắt lóe ra hung ác, miệng không ngừng lặp lại một câu.
- Di Hoa, ngươi còn có lời gì để nói? Hôm nay ta sẽ giết ngươi, chấn chỉnh quyền uy!
Nhiếp Vân cũng không nghĩ tới nương theo một câu nói của mình, lại đột nhiên xuất hiện loại tình huống này, lúc này biết không phải là thời điểm cân nhắc, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Di Hoa.
Tuy tình huống trước mắt quỷ dị, nhưng đối với mình mà nói, là chuyện tốt, chứng kiến loại tràng cảnh này, về sau có thể cam đoan cửu đại tông môn liên hợp, tuyệt đối không có người còn dám vi phạm mệnh lệnh của mình.