Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đáng tiếc, dựa theo thực lực của ta bây giờ, khoảng cách thuấn di cũng chỉ có mấy chục thước. Xa hơn nữa thì lại có chút không kiên trì được a!

Thử nghiệm một hồi, Nhiếp Vân dừng lại. Trong lòng cảm thấy có chút không quá hoàn mỹ.

Hắn căn cứ vào Thời Không nhuyễn trùng nghiên cứu ra phương pháp thuấn di này. Thế nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể di chuyển trong phạm vi mấy chục thước. Nếu xa hơn nữa thì lại không được. Muốn giống như Thời Không nhuyễn trùng, bắc ngang qua ức vạn khoảng cách đi tới nơi mình muốn, quả thực hoàn toàn là hai loại khái niệm khác biệt.

- Đây cũng chỉ là khởi đầu mà thôi, chờ ta quen thuộc với không gian ba động. Khi đó mới có thể di chuyển tới khoảng cách xa hơn!

Nhiếp Vân khẽ cười, thầm nghĩ.

Bây giờ hắn cũng chỉ mới nghiên cứu ra được tuyệt chiêu thuấn di này. Đối với không gian ba động còn có chút không quen thuộc, cho nên khoảng cách di chuyển mới nhỏ như vậy. Một khi quen thuộc, như vậy không gian ba động trong Nạp Vật thế giới cũng có thể vận dụng nhiều hơn. Khi đó khoảng cách di chuyển nhất định sẽ có thể gia tăng lên không ít.

- Đã gần bốn ngày rồi. Đi xem đám người kia đã tu luyện đến trình độ nào rồi.

Tinh thần khẽ động một cái, lúc này Nhiếp Vân mới biết tuy rằng mình cảm thấy mới tu luyện không được bao lâu, thế nhưng trên thực tế đã qua gần bốn ngày.

Ở bên ngoài gần bốn ngày, Nạp Vật thế giới bố trí thời không gia tốc, ở bên trong quang mang đã qua không dưới trăm vạn năm. Những thiên tài trước đó chưa tới năm vạn năm đã có thể tu luyện tới Tru Thiên cảnh, như vậy bây giờ có thời gian gia tốc, lại có phù điêu đại đạo cùng với thiên phú chi khí, thực lực nhất định sẽ có biến hóa rất lớn.

Sưu!

Xuất hiện ở trong Nạp Vật thế giới, bàn tay chộp một trảo, hủy bỏ màn quang mang gia tốc thời gian.

Sưu sưu sưu sưu!

Trong nháy mắt đã có mấy đạo thân ảnh bắn ra. Mỗi một người khí thế mạnh mẽ, giống như lợi kiếm tràn ngập phong mang vậy.

- Tông chủ cảnh? Bán bộ Chúa Tể cảnh?

Thấy thực lực của những người này như vậy. Nhiếp Vân có chút sửng sốt, âm thầm chậc chậc một phen.

Những người trước mắt này, cho dù yếu nhất cũng đã đạt tới Tông chủ cảnh, người thực lực mạnh nhất thậm chí còn đã đạt tới cấp bậc bán bộ Chúa Tể.

Mặc dù chỉ là tiểu tam trọng, thế nhưng cũng đã cực kỳ đáng sợ!



Người trong tam giới muốn đạt được cảnh giới như bọn họ, không một ai là không tu luyện tới ức vạn năm. Mà bọn họ chỉ dùng hơn một trăm vạn năm ngắn ngủi đã có thể đạt tới loại trình độ này. Từ đó cũng có thể thấy được thiên phú của mấy người này mạnh mẽ thế nào. Có thể đạt tới trình độ nghe rợn mà cả người.

Không hổ là thiên tài trong Hỗn Độn trên thế giới. Quả thực đủ biến thái.

- Vân Đồng đại nhân!

Thấy được thủ đoạn thần kỳ của Nhiếp Vân, rốt cuộc những người này đã biết người thiếu niên trước mắt này cũng không phải là Tru Thiên cảnh đơn thuần. Chỉ sợ đây là một vị siêu cấp cường giả a. Vì vậy, mặc dù thực lực của bọn họ đã tăng lên không ít, thế nhưng lại không có một chút đắc ý nào. Cả đám vẫn cung kính mười phần.

- Được rồi, chúng ta đi ra ngoài a!

Thấy tốc độ tiến bộ và thực lực của mọi người đã vượt xa khỏi tưởng tượng của mình, Nhiếp Vân vô cùng hài lòng. Chưa tới bốn ngày mà tất cả mọi người lại có biến hóa như thế, chắc hẳn có thể lập tức khiến cho toàn bộ Bích Hải Huyền Thiên oanh động a.

Mọi người lại một lần nữa trở lại Sâm La Viện.

- Còn chưa tới bốn ngày sao?

- Sao ta lại cảm giác dường như đã qua trăm vạn năm a?

- Xem ra Vân Đồng đại nhân đã cho chúng ta sử dụng pháp bảo chuyển hóa thời gian a!

- Pháp bảo? Trăm vạn năm mà chỉ mới có bốn ngày? Chẳng lẽ là bảo bối gia tốc thời gian lên một ức lần? Trên thế giới này thật sự có loại bảo vật này hay sao?

. . .

Trở lại đình viện, lúc này mọi người mới biết thời gian ở bên ngoài còn không tới bốn ngày. Cả đám không khỏi trợn mắt nhìn nhau, tràn ngập khiếp sợ.

Thời gian ở bên ngoài khác với thời gian bên trong không lung khu. Chuyện này bọn họ cũng đã được nghe nói qua. Thế nhưng chênh lệch một ức lần thời gian, chuyện này quả thật là lần đầu bọn hắn nhìn thấy, cũng chưa từng được nghe nói qua!

Vị Vân Đồng đại nhân này rốt cuộc có lai lịch gì chứ?

Ngụy trang thành thực lực như thế đi tới nơi này để làm cái gì?

Trong lòng có chút kỳ quái, thế nhưng bọn họ lại không có nói nhiều. Bởi vì bọn họ biết, nếu như không phải có vị thiếu niên này, nhất định bọn họ đã sớm chết rồi. Bây giờ không những không có chết mà còn có được thực lực như vậy. Đây tuyệt đối là phúc khí đã tu luyện mấy đời a.



- Đại nhân, người muốn chúng ta làm gì, chúng ta nghĩa bất dung từ!

Sauk hi suy nghĩ ra những điểm này, Mạch Đồ đi lên tỏ thái độ đầu tiên.

Mạch Đồ coi như là một trong những người có tốc độ tiến bộ nhanh nhất ở bên trong đám người. Tu vi đã đạt tới cảnh giới bán bộ Chúa Tể tiểu tam trọng. Trải qua trăm vạn năm tu luyện, mơ hồ khiến cho người ta có cảm giác đứng đầu trong mọi người.

Người khác thấy hắn lên tiếng, tất cả đều lẳng lặng nhìn qua. Từ bộ dáng này đã thể hiện thái độ của bọn họ. Nguyện ý cùng tiến cùng lùi với vị Vân Đồng đại nhân này!

- Chuyện ta cần các ngươi làm không có gì là nguy hiểm, ngược lại còn đơn giản vô cùng!

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.

- Bây giờ các ngươi cố gắng thích ứng với thực lực của các ngươi đi. Sau đó lại đi ra ngoài Sâm La Viện a! Dẫn tới lực chú ý của mọi người!

- Được!

Mọi người gật đầu đồng ý, đồng thời sải bước đi tới cửa Sâm La Viện. Vừa đi về phía trước, cả đám đồng thời thả ra thực lực của mình.

- Chúng ta cũng đi theo sau a!


Nhiếp Vân nói với Tĩnh Tâm một câu, hai người cũng lập tức theo sau.


Lúc này hai người bọn họ cũng đem thực lực bản thân khống chế ở giữa Tông chủ và bán bộ Chúa Tể. Cho nên đi theo phía sau đám người cũng không có gì là quá nổi bật.


Ầm ầm!


Mọi người còn chưa ra tới bên ngoài Sâm La Viện thì trên không trung đã xuất hiện dị biến. Có mấy đạo thân ảnh bắn thẳng tới. Cả đám nhìn về phía mọi người, hai mắt đều trợn lên, dường như khó có thể tin nổi chuyện xảy ra trước mắt mình vậy.


- Yến Huy Đại thống lĩnh?


Vừa ngẩng đầu nhìn một cái, Nhiếp Vân đã lập tức nhận ra đám người trước mắt. Đó chính là đám người Yến Huy lúc trước hắn đã từng gặp qua.


Dường như bọn họ đã bị thực lực mà mọi người tản ra hấp dẫn, cho nên mới đi tới nơi này. Lúc này cả đám mới phát hiện ra, mọi người đã đạt tới loại trình độ này, vì vậy mới kinh ngạc tới tột đỉnh như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK