Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ồ? Không nghĩ tới lại có nhiều danh nhân như vậy tới đây a. Nhìn, vị kia là Khâu lão gia tử La Húc Sơn, người ta thường gọi là dược lý vô song! Vị kia là Cửu châu hải Trương Đại tiên y. Năm đó gia gia nhà ta còn ở chỗ của hắn học qua mấy tháng a... Ồ, không ngờ lại là Lý Công Nhiên tiên sinh Hoài Tây Thành. Ban đầu nữ nhi củaVĩnh Dạ hoàng đế là Kim Diệp công chúa bị bệnh nặng, vô số đại phu đi tới thăm bệnh cũng không thể làm gì. Kết quả hắn đi tới một lần, tay đến bệnh trừ. Được Vĩnh Dạ hoàng đế phong làm đứng đầu ngự y... Không nghĩ tới đối phương lại cũng tới nơi này... Mau nhìn, vị kia là Nha Hư tiền bối Thiên Áp lĩnh, ức vạn năm trước đã thành danh. Cũng từng làm không ít chuyện kinh thiên động địa. Chỉ bất quá đã sớm phong sơn, khi Kim Diệp công chúa bị bệnh nặng, Vĩnh Dạ hoàng đế đã từng phái người ra mời nhiều lần mà hắn ta cũng không có hạ sơn. Không nghĩ tới lại có thể gặp hắn ở nơi này.

Mọi người nhìn thấy hai người Nhiếp Vân, thì bọn họ cũng đang quan sát chung quanh. Vừa nhìn, sắc mặt của Vân Phi càng ngày càng kinh ngạc. Tiếng truyền âm cũng có chút phát run.

Những người này cơ hồ hắn đều biết, mỗi một vị đều là cao thủ oanh động trong cả Hỗn Độn Chí Tôn vực, danh tiếng cực lớn. Bình thường bọn họ đều co đầu rút cổ ở trong thế giới của mình phía, chân không bước ra khỏi nhà. Cho dù nhiều tiền hơn nữa cũng không vời ra được, không nghĩ tới bọn họ lại đều hội tụ đến nơi này!

- Xem ra mị lực của nữ tử Vô Lượng cung rất lớn a.

Nhiếp Vân cười một tiếng.

Người không biết nghề sẽ không biết tình huống trong đó. Nếu như nói người trong Tam giới đạt tới cấp bậc Chúa Tể, hoặc là tiến vào Bách Cường bảng có những ai.. Nhất định hắn đều biết, thế nhưng đối với những người này hắn lại chưa từng nghe nói qua lấy một người.

Lặng lẽ quét mắt nhìn qua một vòng, mặc dù những người này trên phương diện tinh thông dược lý, bồi dưỡng dược liệu đều có danh tiếng rất lớn. Thế nhưng trên thực tế tu vi đều không cao, mạnh nhất bất quá cũng chỉ là cấp bậc Kim giáp tướng mà thôi.

- Mời hai vị ngồi chờ ở chỗ này, đến lúc đó cung chủ sẽ thi triển thủ đoạn. Thống nhất biểu diễn tình huống dược viện cho các ngươi, sau đó các ngươi lại căn cứ những thứ này để đưa ra phán đoán, lại đưa ra phương pháp trị liệu!

Nữ tử che mặt dẫn đường cho Vân Phi dẫn bọn hắn tiến vào trong phòng khách, lại tìm hai chỗ trống, sau đó lại nói một câu.

- Đa tạ tiên tử nhắc nhở, tại hạ đã biết...

Vân Phi thấy đối phương nói chuyện với hắn cho nên vội vàng khom người.

Nhìn động tác có vẻ nho nhã. Giống như rất có lễ phép, thế nhưng nụ cười bỉ ổi trên mặt đã bán đứng hắn.



- Hừ!

Nhìn thấy nụ cười của hắn, sắc mặt của nữ tử đeo khăn che mặt kia trầm xuống, muốn nói điều gì lại không nói ra được một câu. Chỉ có âm thầm tức giận không thôi.

- Tỷ tỷ đừng nóng giận, để muội thay tỷ dạy dỗ hai tiểu tử này!

Tinh Liên theo ở phía sau nhìn thấy đồng môn tức giận, hai mắt xoay chuyển, miệng nhẹ nhàng cười một tiếng rồi đi về phía trước. Mục tiêu là Vân Phi bên cạnh.

- Vị thiếu hiệp này!

Thanh âm của Tinh Liên vô cùng êm tai, như là hoàng anh xuất cốc, uyển chuyển mà du dương, lại giống như châu ngọc minh vang, như là rót mật. Vừa vào trong tai đã khiến cho người ta cảm thấy thư giãn thích ý, tâm thần sảng khoái.

Không nói dung mạo của vnhư thế nào, chỉ bằng vào thanh âm này cũng đủ khiến cho vô số anh hùng khom lưng uốn gối.

Quả nhiên, thanh âm của nàng vừa vang lên, lập tức hấp dẫn mấy người chung quanh, không ít gia hoả hai mắt mang theo lửa nóng nhìn qua. Ánh mắt giống như là sói gặp được cừu non vậy.

Những người này nghe qua thì danh tiếng rất lớn, mỗi một người đều đạo mạo vô cùng. Thế nhưng trên thực tế trong thâm tâm đều là người tôn sùng đạo nao nữ. Không nói đâu xa, ngay cả vị Nha Hư tiền bối khiến cho Vân Phi sùng bái không dứt này cũng vậy. Chỉ riêng thị thiếp cũng đã có hơn ba trăm người!

Chính là bởi vì biết những chuyện này chi nên Tinh Liên mới cố ý nói ra như vậy. Khiến cho những người khác đều nghe được, đem ánh mắt của mọi người tập trung tới bên này.

- Tiên tử, người tốt chứ?

Vân Phi vốn tưởng rằng nữ tử che mặt trước mắt là giai nhân tuyệt sắc, sau khi nghe được thanh âm này thân thể càng run run, chỉ thiếu chút nữa đã ngất đi. Hắn vội vàng xiết chặt hai tay, ngay cả nói chuyện cũng có chút không thông thuận.



Đạo thanh âm này có thể so được với tiên âm, dù là dáng dấp của đối phương chỉ có vậy thì hắn cũng sẽ không chút do dự lựa chọn nàng.

- Thiếu hiệp trẻ tuổi như vậy đã có tài hoa đầy người. Người dám tới nơi này, chắc hẳn đã hoàn toàn chuẩn bị xong, chắc hẳn có thể chữa khỏi cho toàn bộ dược liệu của Vô Lượng cung chúng ta a.

Tinh Liên Điềm Điềm cười một tiếng, mặc dù dung mạo được che giấu ở dưới cái khăn che mặt, thế nhưng vẫn không giấu được đôi mắt như biết nói của nàng. Làm cho trong lòng người ta rung động, hận không thể lập tức xông lại ôm lấy nàng để âu yếm.

- Đó là đương nhiên, ta đã sớm chuẩn bị kỹ càng, bảo đảm có thể chữa khỏi toàn bộ dược liệu của Vô Lượng cung các người. Lấy được chức vị Khách Khanh trưởng lão.

Mỹ nhân tin cậy như vậy, Vân Phi cảm thấy xương cũng cứng hơn. Hắn cười hắc hắc, cũng không để ý tới những khác nữa mà vỗ ngực một cái, miệng lại lớn tiếng cười nói.


- Trẻ con ăn nói bữa bãi, ngươi không sợ nói mạnh miệng quá gió làm rụt đầu lưỡi hay sao?


Hắn còn chưa nói xong thì đã nghe được cách đó không xa có một tiếng vỗ bàn vang vọng. Một lão giả vỗ bàn đứng lên, trong mắt mang theo vẻ khinh thị.


Nhiếp Vân quay đầu nhìn, người này chính l một trong mấy vị mà mới vừa rồi Vân Phi giới thiệu, chính là người được Vĩnh Dạ hoàng đế tôn sùng là đệ nhất ngự ý. Cứu chữa cho Kim Diệp công chúa, cũng chính là Hoài Tây Thành Lý Công Nhiên kia!


Người này lúc này hai hàng lông mày đang nhướng lên, dường như cảm thấy bất mãn đối với việc Vân Phi nói năng bừa bãi như vậy.


Không riêng gì hắn, trên mặt những người khác cũng đều hiện lên nụ cười như có như không, giống như đang muốn xem náo nhiệt xảy ra vậy.


- Hay cho một chiêu họa thủy đông dẫn! Vừa mới nói một câu đã khiến cho lão gia hỏa như vậy xuất thủ. Xem ra thực lực của nha đầu này không cao, thế nhưng thủ đoạn cũng không ít. Lại rất nắm chắc đối với nhân tính a.


Không biết Nhiếp Vân vô tình hay là cố ý, lại lần nữa nhìn Tinh Liên một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK