Trong nháy mắt, hắn đã cảm thấy có vô số đạo hắc tuyến bao vây ý thức của hắn. Lại quấn quanh, mà ý thức của hắn thì giống như động vật bị vây ở bên trong lồng sắt, trốn không thoát. Không thể rời đi, chỉ có thể trơ mắt chờ chết mà thôi.
- Đến hay lắm. Diệt sát!
Bất quá, Nhiếp Vân cũng đã sớm đoán được tình huống này. Đối mặt với nguy hiểm, vẻ mặt của hắn không thay đổi, âm thanh giống như từ sâu trong linh hồn vang lên, trong nháy mắt đã vang vọng toàn bộ thân thể của hắn.
Ầm ầm!
Nương theo thanh âm này, những đạo hắc tuyến đang bao lấy ý thức của hắn lập tức giống như khối băng gặp bàn là, trong chớp mắt đã tan rã, không để lại một chút vết tích nào.
Ở trong Nạp Vật thế giới này hắn là tạo vật giả duy nhất. Mở miệng là thành thuật pháp, không có người nào có thể thay đổi ý chí của hắn. Ở nơi này, đừng nói là một đạo ý niệm, cho dù là nghìn đạo vạn đạo thì cũng không thể làm thương tổn được hắn mảy may.
Chính bởi vì như thế cho nên hắn mới tới đây luyện hóa giọt máu này chứ không phải là ở bên ngoài.
Nếu như là ở bên ngoài, lần này sợ rằng hắn đã thực sự gặp nguy hiểm rồi.
Đương nhiên. Ở trong Nạp Vật thế giới, mặc dù là vạn năng, thế nhưng sức chịu đựng của thế giới này cũng không phải là vô cùng. Nếu như chủ nhân của đạo ý niệm này tiến vào bên trong, đối phương hoàn toàn có thể xé rách thế giới mà thoát ra ngoài. Thậm chí còn phá hoại thế giới, khiến cho hắn bị thương nặng, thậm chí còn là tử vong.
Đây chính là vấn đề thực lực chênh lệch.
Giống như hiện tại hắn không có cách nào thu Đạm Đài Lăng Nguyệt vào trong Nạp Vật thế giới vậy. Dựa vào thực lực Vương giả Thiên Vị của nàng. Một khi toàn bộ lực lượng tản mát ra, Nạp Vật thế giới sẽ trực tiếp vỡ vụn, không cẩn thận ngay cả đan điền cũng bị phá nát, cho dù không chết thì cũng bị thương.
Sau này nương theo thực lực bản thân tăng lên, Nạp Vật thế giới sẽ càng thêm củng cố, như vậy vấn đề này cũng sẽ được giải quyết.
Ý niệm bị tiêu diệt, những điểm màu vàng kia lập tức trở nên ngoan ngoãn, không còn lực áp bách như trước nữa, dường như bọn chúng biết người trước mắt này vô cùng đáng sợ, không ngoan gnoaxn phối hợp thì cũng chỉ có một con đường chết vậy.
- Rèn luyện thân thể!
Khẽ hô một tiếng, cơ bắp toàn thân Nhiếp Vân nhúc nhích, đem những điểm màu vàng này hòa vào trong thế bào của thân thể.
Dung hợp những điểm vàng, lực lượng bên trong tế bào, cơ bắp lập tức tăng vọt, thân thể ngồi trên ngọn núi của Nhiếp Vân chậm rãi bay lên, đứng sừng sững ở không trung, tỏa ra kim quang chói mắt.
Ầm ầm ầm!
Một cơn gió thổi tới, thổi vào trên người hắn lại phát ra thanh âm như tiếng chuông vang vọng. Giống như thân thể của hắn đã biến thành một cái chuông lớn không gì không xuyên thủng được vậy.
Sưu!
Thân thể Nhiếp Vân khẽ động, lại đáp xuống.
Nắm tay nhẹ nhàng nắm chặt một cái, phát ra tiếng nổ vang, cơ bắp toàn thân nhúc nhích, giống như sấm sét giao kích vậy.
- Chuyện này...
Hai mắt Nhiếp Vân lập tức tỏa sáng.
Lúc trước vì rèn luyện thân thể cho nên hắn từng tiến vào chỗ sâu tỏng lôi điện, mượn lôi điện chi lực để rèn luyện thân thể. Đồng thời sáng tạo ra tuyệt chiêu Lôi Đình Cửu Châu. Lúc này dùng giọt máu màu vàng này rèn luyện, so với khi đó còn cường đại hơn không chỉ ức vạn lần. Lúc này hắn có một loại cảm giác, cho dù không dùng tới lực lượng ở trong cơ thể, chỉ bằng vào lực lượng của thân thể thì hắn cũng đã có thể trực tiếp hủy diệt được Tam giới.
Cổ tay khẽ lật một cái, Chân Huyết Vương quan lập tức xuất hiện ở trong lòng bàn tay, lại bay lơ lửng lên trên trời, đột nhiên đánh về phía cánh tay của hắn.
Leng keng!
Thần binh Phong vương toàn lực chém xuống trên cánh tay lại phát ra âm hưởng như kim loại va chạm, tạo thành vô số tia lửa.
Cúi đầu nhìn qua, lúc này trên cánh tay của Nhiếp Vân chỉ có một vết ngấn nhàn nhạt, không có ảnh hưởng toàn cục.
- Tuy rằng còn không có đạt đến thân thể Phong vương, thế nhưng độ cứng rắn của thân thể đã tới gần thần binh Phong vương, mà thực lực chân chính cũng đã vô hạn tới gần Phong vương. Giống như Tĩnh Tâm trước khi được chữa trị toàn bộ.
Nhiếp Vân thở dài một hơi, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn.
Thân thể dung hợp giọt máu vàng này, tuy rằng còn không có đạt đến cấp bậc Phong vương, thế nhưng cũng không xê xích gì nhiều. So với Tĩnh Tâm chưa được chữa trị trước đây cũng không kém. Một khi gặp phải cường giả thực lực Phong vương, cho dù không dùng tới phân thân thì hắn cũng có sức đánh một trận!
- Đi ra ngoài a!
Luyện hóa giọt máu màu vàng, xác định được thực lực, Nhiếp Vân cũng không có ý định ở lại. Hắn từ bên trong Nạp Vật thế giới ra ngoài, lại một lần nữa trở lại đại điện.
Giọt máu vàng này tuy rằng hắn còn có một giọt, thế nhưng hắn cũng không có ý định dùng.
Trải qua thôi diễn trước đó, hắn đã suy đoán ra được. Cho dù có tiếp tục dung hợp thêm một giọt nữa thì thực lực cũng sẽ không tăng lên lần thứ hai. So với việc lãng phí như vậy còn không bằng giữ lại, có lẽ có thể trợ giúp người khác tăng lên thực lực. Cũng làm cho thân thể của người khác tăng lên tới mức độ tương đồng với hắn.
- Chủ nhân!
Thấy hắn đi ra, đám người Phù Ám Triều đi tới.
- Hai người Nhiếp Đồng, Linh Tú đại đế đâu rồi?
Nhìn thấy mọi người không còn tiếp tục uống rượu, cũng đã ít hơn vài người. Chỉ còn lại Phù Ám Triều, Đoạn Diệc, tinh thần của Nhiếp Vân quét qua. Hắn lập tức phát hiện ra Nhiếp Đồng đang nói chuyện yêu đương ở đại điện khác cũng mất đi tung tích, làm cho hắn không nhịn được hỏi một câu.
- Vừa nãy dường như Tu La Vương bệ hạ đã phát hiện ra cái gì đó cho nên sốt ruột rời đi. Đám người Vạn Pháp Chúa Tể thì đi theo sau.
Phù Ám Triều nói.
- Phát hiện ra cái gì? Hắn có để lại lời nhắn nào hay không?
Nhiếp Vân nhíu mày.
Có thể làm cho Nhiếp Đồng lo lắng như thế, ra đi mà không từ biết, nhất định là chuyện lớn, chẳng lẽ... Đạm Đài Lăng Nguyệt xảy ra chuyện gì?
Không thể nào a!
Bằng vào thực lực trước mắt của nàng đủ để ngang dọc Hỗn Độn hải dương, không có người nào địch nổi. Nếu như thực sự có chuyện, nhất định Nhiếp Đồng cũng không thể giúp được gì!