- Ninh quốc công phủ, một con Kỳ Lân ấu thú, vàng bạc khôi giáp lưỡng bức!
- Lý quốc công phủ, mười viên Chu Dương Đan, hai viên Hải Long Tâm...
Từng kiện từng kiện bảo vật bị đặt trước mặt, mỗi khi thu một kiện bảo vật sẽ có người đọc tên.
- Gan Kim Long, đây là gan của Kim Long đó, là thứ cực kỳ trân quý, không ngờ Lạc quốc công phủ lại dùng làm hạ lễ, thật sự đại thủ bút.
- Ta thấy Ninh quốc công phủ mới trân quý, Kỳ Lân thú ah!
- Thứ này cả Thần giới cũng không có bao nhiêu.
- Hơn nữa còn là Kỳ Lân ấu thú, một khi thuần hóa, sau khi lớn lên tất nhiên sẽ trở thành đại trợ lực, là vô địch trong Hoàng cảnh viên mãn!
- Vô địch Hoàng cảnh viên mãn vói chúng ta mà nói là vô cùng trân quý nhưng đối với Nguyên Dương Đế Quân mà nói không tính là cái gì a, ta thấy lễ vật của Lý quốc công phủ mới là đồ tốt, mười viên Chu Dương đan... Nguyên Dương Đế Quân được xưng Nguyên Dương, tu luyện tự nhiên là công pháp dương thuộc tính, Chu Dương đan có ich với hắn...
Nhìn thấy bảo vật của các đại gia tộc, mọi người nghị luận liên tục, chấn động cả kinh không thôi.
Những bảo vật này, mỗi một loại đều có giá trị liên thành, xem ra những thế lực phủ công tước này hạ vốn gốc.
Nguyên Dương Đế Quân không phải cao thủ số hai trong thành Vân Châu nhưng lại là nhân vật có quyền lợi số hai, duy trì địa vị phủ công tước hay trầm luân chỉ bằng một câu của hắn mà thôi, cũng bởi vì mỗi người biết đây là đại cơ hội cho nên hiến bảo vật trân tàng, chỉ vì muốn Đế Quân chú ý.
- Không đúng... Các ngươi có phát hiện hay không, nhiều đồ vật như thế nhưng không có thứ nào đưa vào hậu điện!
- Đưa vào hậu điện? Tại sao phải đưa vào hậu điện?
- Xem ra ngươi không hiểu quy củ thọ yến của Đế Quân rồi!
- Cường giả Đại Đế thân là đỉnh phong của Thần giới, bảo vật gì chưa từng thấy qua? Trấn tộc chí bảo trong gia tộc chúng ta chỉ còn không lọt vào mắt của hắn.
- Cho nên chúng ta tặng lễ, hắn nhìn cũng không nhìn, trực tiếp ném vào trong nhà kho.
- Nhưng cái gì cũng có vạn nhất, rất nhiều người chuẩn bị bảo vật cũng không phải là quý trọng, mà là mới lạ, một khi tiến vào trong mắt cường giả Đế cấp sẽ đưa đến hậu điện, do cường giả Đại Đế định đoạt thứ tự!
- Định đoạt thứ tự?
- Ân, kỳ thật mọi người tới đây chúc thọ mục đích là cái gì ai cũng biết, cường giả Đế cấp tuy siêu thoát hồng trần nhưng thực sự không thể hoàn toàn thoát ly hồng trần, sau khi định đoạt thứ tự, Đại Đế có thể tự mình tiếp kiến cấp cho phong thưởng.
- Khi đó các gia tộc mới chen chúc tặng bảo vật như thế!
- Khó trách trước khi tới mấy trưởng lão trong gia tộc bảo chuẩn bị lễ vật lạ mắt, bảo vật mới lạ, tốt nhất là thứ làm hai mắt người ta tỏa sáng, thì ra là thế!
- Đúng thế, vừa rồi Lý quốc công phủ, Ninh quốc công phủ... Tuy đồ vật trân quý nhưng lại vô cùng bình thường, không lọt vào mắt Đế Quân đại nhân, cho nên mới ở tại chỗ này, chưa đưa vào hậu điện.
- Những vật này đều không lọt vào mắt? Phải là bảo vật gì mới làm Đế Quân vừa ý? Xong, xem ra ta chuẩn bị cũng không được...
- Còn có quy củ này?
Đem những lời nói kia, Nhiếp Vân cảm thấy kinh ngạc, lập tức hiểu ra.
Cường giả Đại Đế tuy siêu thoát vạn vật nhưng chỉ cần không phải lẻ loi một mình, nhàn vân dã hạc thì không có khả năng không chú ý tới cái gì.
Căn cứ vào tin tức lúc trước, vị Nguyên Dương Đế Quân nyaf kỳ thật cũng không muốn tổ chức đại thọ gì đó, là Phổ Thiên Đại Đế yêu cầu, một ít quy củ chỉ sợ cũng đã quy tắc có sẵn, mỗi người cũng biết.
Lễ vật quý trọng hay không cũng không trọng yếu, trọng yếu là tâm ý.
Tặng lễ vật đánh giá đẳng cấp cũng có thể xem tâm huyết của ngươi đặt vào, đạt được hồi báo tất cả đều vui vẻ.
- Xem ra lễ vật của ta có giá rẻ nhất...
Nhiếp Vân sớm không chuẩn bị, thân gia cũng không có khả năng so sánh với các đại gia tộc truyền thừa không biết bao nhiêu năm, chuẩn bị lễ vật khi so với kẻ khác lại không tính là cái gì.
Tuy hắn không thèm để ý, nịnh bợ hay không nịnh bợ Nguyên Dương Đế Quân với hắn mà nói không có bất kỳ ý nghĩa gì, hắn cũng không có ý định phát triển tại thành Vân Châu.
Chỉ cần dung nhạp hỗn độn thế giới trong thành Vân Châu, sau khi cảm ngộ xong hắn sẽ rời đi.
- Nhiếp huynh, tuổi tác chúng ta tương tự, không bằng chúng ta cùng đi lên đưa hạ lễ luồng thứ hai đi.
Vào lúc đang suy tư, Phùng Miểu đi tới trước mặt hắn.
- Đúng vậy a, luồng thứ nhất đều là đại gia tộc, thế lực lớn đưa hạ lễ, hạ lễ của chúng ta nên thứ hai.
Trác Dương nói.
- Ân!
Nhiếp Vân cảm kích nhìn hai người và gật gật đầu.
Đối phương nói như vậy, trên thực tế đang chiếu cố mặt mũi của mình.
Chính mình một mình nhận được thiếp mời của Đế Quân đã có thể bình khởi bình tọa với các đại thế lực và đại nhân vật, dựa theo tình huống bình thường, có lẽ mình cũng như bọn họ đưa lễ vật luồng thứ nhất, nhưng hai người Trác Dương cũng biết hắn không có thân gia gì, dùng danh nghĩa bọn họ cùng đưa tặng lễ vật, áp lực sẽ nhỏ không ít, cũng không trở thành khó coi.
Rất nhanh các thế lực lớn đều tặng lễ vật xong, mỗi một kiện đều vô cùng trân quý làm Nhiếp Vân xem hoa mắt.
- Nhiều lễ vật như thế không ngờ không có thứ nào đưa vào hậu điện.
Trong đám người không biết ai nói một câu.
Nghe nói như thế, tất cả mọi người này mới ý thức được đúng là như vậy.
Mười hai phủ công tước, rất nhiều gia tộc đã tặng nhiều bảo vật như thế, giờ phút này không có cái nào đưa vào hậu điện, nói rõ những bảo vật ở trong đó không có món nào vừa ý của Đế Quân.
Không hổ là cường giả Đế cấp, ánh mắt đúng là quá cao.
- Hiện tại tới hậu bối...
Thu lễ của gia tộc xong, người thu lễ kêu lên.
Đăng đăng đăng đăng đăng!
Đúng lúc này có tiếng bước chân dồn dập vang lên, một đám người từ xa đi tới.
Đi đầu là một nam tử cẩm y đai ngọc, từ trong tới ngoài mang theo quý khí, tất cả người nhìn thấy đều cúi đầu không dám nhìn.
Nhiếp Vân xoay đầu lại, liếc mắt nhìn đã nhận ra.
Hắn không biết quá nhiều người trong thành Vân Châu, gia hỏa trước mặt là một trong số đó.
Đa Ba vương tử!
Gia hỏa này cũng tới.
Cũng khó trách, gia tộc Đa Ba vương tử thuộc về một trong tám vương, mười hai phủ công tước đều có người tới, hắn làm như vương tử tiếng hô cao nhất trong tám vương, tự mình tới cũng không kỳ quái.